Trong cơn hỗn loạn,  ai nhận   ba    khác biệt.
Ba  đó  ai khác chính là Quân Vô Cực, Tiêu Kỳ và Tôn Thiên Bảo.
Trong lúc    gió thổi ngả nghiêng, Viện trưởng Khổng Hiền cũng đang bận cứu , thì ba  họ  ung dung   một lớp kết giới nhỏ bé.
Xem bộ dạng, rõ ràng  chuẩn  từ .
Mộng Vân Thường
Khi   cuống cuồng dựng lên kết giới bảo vệ, liền  thấy cảnh tượng khiến họ  nổ m.á.u .
Lâm Bích Vân mở kết giới, quấn chặt áo choàng, hai mắt trừng trừng  Quân Vô Cực như  phun lửa.
Khóe miệng Quân Vô Cực tự nhiên cong lên, vốn dĩ  mang dáng vẻ tươi .
Nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Lâm Bích Vân và Lâm Tĩnh Di, nụ  của nàng càng rạng rỡ hơn, khiến Lâm Bích Vân càng thêm tức điên.
Nàng quát lớn: "Quân Vô Cực, ngươi cố ý đúng ? Ngươi   sẽ  gió mạnh, nhưng cố tình  nhắc chúng , chính là   chúng  mất mặt! Muốn chúng  rơi xuống mà chết!"
Nàng  nhận ,  câu  , sắc mặt Viện trưởng Khổng Hiền trở nên khó coi.
Ông là viện trưởng, cũng là  dẫn đầu  , chịu trách nhiệm hộ tống các  tử tới Đế Kinh Thanh Vân Môn.
Nếu  về việc nhắc nhở, đáng lẽ  là ông.
Lâm Bích Vân trách Quân Vô Cực  nhắc , chẳng  là  mất mặt ông ?
Quân Vô Cực  xong, nhướng mày  nàng với ánh mắt châm biếm: "Phá Vân Ưng tốc độ cực nhanh, khi bay nhanh tất nhiên sẽ tạo  gió mạnh.
Tuy nhiên, cơn gió  dù dữ dội nhưng đối với tu sĩ chúng  cũng chẳng là gì.
Ta nghĩ, dù các sư  sư   quá phấn khích mà quên mất, với thực lực của  , cũng  đến nỗi  gió thổi bay, ngược  còn là một trải nghiệm thú vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-367-nguoi-biet-ta-la-ai-khong.html.]
Lâm sư   , chẳng lẽ cho rằng    chịu nổi một chút gió mạnh ?"
Những lời   , những    Lâm Bích Vân dẫn dắt,  chút bất mãn với nàng đều gật đầu cho là  lý.
Trò , nếu họ thừa nhận Lâm Bích Vân đúng, chẳng  là tự nhận  vô dụng? Không chống nổi một chút gió?
Làm   chuyện đó!
Họ là  sắp  Thanh Vân Môn,   thể yếu đuối như !
Hơn nữa, lúc  nhớ  trải nghiệm  , quả thật  chút mạo hiểm kích thích.
Dù   thảm hại, nhưng thực   nguy hiểm lắm,  khiến họ nhớ kỹ bài học.
So , biểu hiện của Lâm Bích Vân và Lâm Tĩnh Di mới là nhục nhã nhất!
Mọi  so sánh như ,  hai  con họ Lâm  nền, đột nhiên  cảm thấy  thảm hại nữa.
Lúc , Tôn Thiên Bảo đột nhiên : "Sao ngươi  trách viện trưởng  nhắc, cứ bám lấy lão đại Quân? Bản  ngươi vô dụng, liên quan gì đến lão đại?"
Câu   , mặt Khổng Hiền càng xị như .
Ông  hài lòng liếc Tôn Thiên Bảo, tên tiểu béo ,  cần thiết  kéo ông  ?
"Ngươi..." Lâm Bích Vân tức nghẹn, nhưng  thể bác bỏ lời Tôn Thiên Bảo, đang suy nghĩ cách đối đáp thì Lâm Tĩnh Di bên cạnh bỗng nổi điên.
Lâm Tĩnh Di  mất mặt,  suýt  gió thổi bay, trong lòng cực kỳ bực bội, đầy bụng tức giận.
Bà  trừng mắt  Tôn Thiên Bảo, đột nhiên : "Thằng béo, ngươi đang chế nhạo ? Ngươi   là ai ? Nói  sợ ngươi c.h.ế.t khiếp!"
Tôn Thiên Bảo trợn mắt  điệu bộ phóng đại,  hề sợ hãi: "Có bản lĩnh thì  ! Để xem gia gia   sợ ."