Sau khi Tiêu Kỳ rời , Quân Vô Cực nhanh chóng trở về Tô phủ.
Trên đường , nàng  gửi truyền tín phù cho Từ Trung, Thẩm Băng và Thẩm Thanh, khi về đến nhà, ba  đều  chờ sẵn.
Quân Vô Cực   xuống   ngắn gọn: "Ta  nhận thông báo, Thanh Vân Môn sớm chiêu thu  tử mới, thời gian là một tháng ."
"Ba ngày nữa, Khổng Hiền sẽ dẫn chúng  lên đường tới Đế Kinh."
"Ta  , các ngươi định  Đế Kinh cùng ,  ở  Thái An thành?"
"Thanh Vân Môn   sớm chiêu thu  tử, động cơ đáng ngờ, tới Đế Kinh  thể gặp nhiều nguy hiểm  từng ."
"Các ngươi  suy nghĩ kỹ, bản   nắm chắc  ."
"Nếu , các ngươi chi bằng ở  Thái An thành, ngược  còn an  hơn."
Từ Trung  cần nghĩ liền : "Hạ thần  theo chủ tử."
"Những năm nay nhờ chủ tử chiếu cố, hạ thần  là Võ Tướng tu vi, dù gặp nguy hiểm cũng  thể ứng phó."
Thẩm Băng và Thẩm Thanh  , đồng thanh : "Chúng  cũng  Đế Kinh."
Thẩm Thanh đặc biệt giải thích: "Chủ tử tới Đế Kinh, tất nhiên lạ nước lạ cái, bên    thể    giúp việc?"
"Chúng   theo, bình thường  thể  lộ diện, chỉ âm thầm giúp chủ tử xử lý việc."
"Đã các ngươi quyết định ,  việc  cứ thế."
Quân Vô Cực  xong, đột nhiên nhíu mày, " nếu  tới Đế Kinh, tu vi các ngươi vẫn còn kém."
Nàng  Từ Trung: "Từ Trung, ngươi sắp đột phá Võ Soái  chứ?"
Từ Trung  chút bất lực: "Gần đây gặp bình cảnh, nhất thời khó đột phá, cần mài giũa thêm một hai năm."
"Không , chúng    nhiều thời gian như ."
"Đế Kinh cao thủ như mây, nếu ngươi  đột phá Võ Soái,  thể   việc quá ít."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-352-thu-doan-cua-quan-vo-cuc.html.]
Mộng Vân Thường
Quân Vô Cực  ,  hình lóe lên  đến  mặt Từ Trung, đưa ba ngón tay đặt lên mạch môn của .
Trong lúc bắt mạch, đôi mắt nàng nheo  lóe lên một tia hào quang.
Rất nhanh, tình trạng của Từ Trung  hiện rõ  mắt nàng.
Quân Vô Cực trong lòng sớm  .
Nàng thu tay về,   lượt đến  mặt Thẩm Băng và Thẩm Thanh, kiểm tra  thể họ.
Chín năm , khi hai   tới đầu nhờ nàng, Thẩm Băng là Võ Sư tu vi, Thẩm Thanh kém hơn nhiều.
Giờ đây chín năm qua, Thẩm Băng và Thẩm Thanh đều là Đại Võ Sư tu vi.
Gần như ngang .
Quân Vô Cực  kiểm tra cũng phát hiện, thiên phú của Thẩm Thanh thực  còn  hơn Thẩm Băng một chút.
Chỉ là   họ sống khổ cực, tu luyện tài nguyên hạn chế, cung cấp cho  Thẩm Băng, tốc độ tu luyện của  Thẩm Thanh liền chậm .
 từ khi hai   theo Quân Vô Cực, chín năm nay    thiếu tu luyện tài nguyên.
Tốc độ tu luyện của Thẩm Thanh tự nhiên tăng lên.
Quân Vô Cực  chút hài lòng: "Hai   các ngươi hiện tại đều là Đại Võ Sư tu vi, nửa năm nữa hẳn  thể đột phá."
Thẩm Băng và Thẩm Thanh cùng gật đầu, ánh mắt đầy kính phục  Quân Vô Cực.
Chủ tử của họ thật quá lợi hại, cái gì cũng !
Quân Vô Cực  : "Bây giờ   cách nào để các ngươi từ từ đột phá,  sẽ chuẩn  đan dược, giúp các ngươi nhanh chóng tăng cấp."
" các ngươi yên tâm, đan dược   những  tổn hại căn cơ, còn  thể cải thiện thiên phú, tuyệt đối  lợi vô hại."
Nghe , Từ Trung, Thẩm Băng và Thẩm Thanh đều vô cùng phấn khích,    nghi ngờ lời nàng.
Từ Trung cảm thán nhất, nghĩ  năm xưa,  chính là...