Kỷ Nhân Kiệt vô cùng đắc ý: "Những dây leo đáng yêu  là thứ   dày công nuôi dưỡng, chỉ cần  linh khí, chúng sẽ  ngừng phát triển."
 , những hạt giống  ném    hạt giống bình thường, mà là hạt giống linh thực  đặc biệt mua về,  dùng phương pháp đặc biệt tế luyện nuôi dưỡng, mới  thể khiến chúng  lời, điều khiển như ý .
Bởi vì chỉ cần  linh khí, chúng  thể  ngừng phát triển, nên dù là cao thủ võ sĩ cũng   là đối thủ của chúng.
Đây chính là ưu thế thiên phú của  với tư cách là linh sĩ hệ Mộc!
Nụ   mặt Kỷ Nhân Kiệt càng lúc càng đắc ý.
Mộng Vân Thường
 ngay lúc đó, một cục tuyết trắng "bụp" một cái đập thẳng  mặt !
Kỷ Nhân Kiệt   cứng đờ,  đó dùng sức lau sạch tuyết  mặt, gương mặt âm trầm  chằm chằm  Quân Vô Cực: "Con nhỏ đáng chết..."
"Vút!" Lại một cục tuyết nữa bay tới.
Kỷ Nhân Kiệt vung tay áo đỡ, nhưng  ngờ Quân Vô Cực tuy nhỏ tuổi  như   mệt, liên tục ném tuyết về phía .
Dần dần, Kỷ Nhân Kiệt càng lúc càng trở nên nóng nảy.
Hắn cũng  phát hiện , những dây leo   khoe khoang  từng tấn công Quân Vô Cực!
Dù Quân Vô Cực chạy qua bên cạnh chúng, chúng cũng như đột nhiên  mù.
Hơn nữa, nếu  kỹ sẽ thấy, những nơi Quân Vô Cực  qua, dây leo như  ép giảm cân, thu nhỏ , tinh thần cũng trở nên uể oải.
Nàng cố ý dùng tuyết kích động Kỷ Nhân Kiệt,  rối loạn sự chú ý của , khiến    thời gian quan tâm đến sự bất thường của dây leo.
Đợi đến khi Kỷ Nhân Kiệt quen với việc  tuyết tấn công, nàng mới bắt đầu "gài bẫy", đánh lạc hướng, dùng những chiếc kim thêu  xử lý để đánh lén Kỷ Nhân Kiệt.
Kim thêu  nhỏ, ẩn trong tuyết trắng, Kỷ Nhân Kiệt đang trong cơn thịnh nộ căn bản  thể phát hiện.
Không  từ lúc nào, một  huyệt đạo quan trọng   Kỷ Nhân Kiệt   kim thêu của Quân Vô Cực đ.â.m .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-35-don-danh-mat-thu-ba.html.]
Bị kim thêu phong huyệt, Kỷ Nhân Kiệt dần dần phát hiện, linh khí trong  vận chuyển  chút  thuận lợi.
Đáng ghét là, những hạt giống   ném  vẫn  ngừng hút linh khí trong cơ thể .
Sắc mặt Kỷ Nhân Kiệt dần trở nên tái nhợt, cảm giác như  còn sức lực.
Quân Vô Cực lạnh lùng  thầm, nhặt một nắm tuyết dùng sức ném về phía mặt Kỷ Nhân Kiệt!
Do linh khí vận hành  thuận, động tác của Kỷ Nhân Kiệt cũng chậm ,  kịp né tránh,  cục tuyết lạnh cứng đập thẳng  mặt.
Cục tuyết trúng ngay sống mũi, đau đến mức Kỷ Nhân Kiệt chảy cả nước mắt.
Quân Vô Cực  vui vẻ, đang định ném tiếp, thì phía  đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết của Châu Nhi!
Nàng vội vàng  đầu  về phía Châu Nhi, phát hiện Châu Nhi   dây leo trói chặt.
Dây leo quấn quanh  nàng, càng lúc càng siết chặt, những chiếc gai  lá cũng cứa  da thịt.
May mắn là trời lạnh, quần áo dày, Châu Nhi mới   thương nặng hơn.
Dù , hai tay nàng cũng  cứa rách da, m.á.u chảy lênh láng.
Nếu để dây leo tiếp tục siết chặt,   nàng  thể  gãy xương!
Quân Vô Cực  kịp ném tuyết nữa, rút d.a.o găm ở eo chạy về phía Châu Nhi.
Kỷ Nhân Kiệt lau sạch tuyết  mặt,  bóng lưng Quân Vô Cực, nhíu mày khó chịu.
Linh khí  ngừng tiêu hao và vận hành  thuận khiến   dám tùy tiện sử dụng.
Hắn  về phía Tô Uyển, thấy nàng liên tục  về phía Châu Nhi, lập tức : "Uyển Uyển, dừng tay , nếu  cô  sợ sẽ gãy xương."
"Kỷ Nhân Kiệt!" Tô Uyển trừng mắt  , "Ngươi mau thả Châu Nhi !"