Tạ Lưu Cảnh cùng Tiêu Nhận, Tàng Cơ một mạch phi thẳng đến Ninh An thành.
Đầu tiên tìm đến Vô Ưu trang,  thấy Quân Vô Cực.
Lén  nhà họ Tô, vẫn   bóng dáng nàng.
Hỏi thăm một hồi mới  nàng  đến Thái An thành.
Tạ Lưu Cảnh  dẫn hai  tới Thái An,  khi dò la   Quân Vô Cực  Thanh Vân học viện.
Hắn bỗng thấy bất mãn: "Con bé  thật   mắt, cái học viện tồi tàn   gì ?"
Nói xong liền bỏ  Tiêu Nhận và Tàng Cơ: "Hai ngươi ở ngoài đợi,   tìm nó."
Tiêu Nhận   biến mất trong nháy mắt, nhíu mày: "Tàng Cơ, ngươi  thấy chủ tử sốt ruột quá ?
Trước đây  thấy  quan tâm Hổ Vương thế ? Hay là cửa mở lâu quá nhớ ?"
"Đồ ngốc." Tàng Cơ thầm chửi,  thèm  nhiều với kẻ ngu .
Chuyện rõ như ban ngày, chỉ  Tiêu Nhận là  nhận .
Chủ tử vì Hổ Vương?
Làm gì  chuyện đó.
...
Thanh Vân học viện, bên hồ Ánh Nguyệt.
Quân Vô Cực  kết thúc bế quan ngắn,   bồ đoàn cùng Tiêu Kỳ ăn lẩu.
Sống ở đây nửa tháng, nàng càng thấy nơi  thực sự là chốn bồng lai.
Cảnh , linh khí dồi dào, trong hồ  đầy cá!
Có lẽ  từng  ai đánh bắt, cá tôm trong hồ sinh sôi nảy nở quá mức.
Một nắm thức ăn rắc xuống, mặt hồ lập tức nổi lên từng đàn.
Với tinh thần bảo vệ môi trường, duy trì cân bằng sinh thái, Quân Vô Cực và Tiêu Kỳ bắt đầu "tàn sát" đàn cá.
 tính  Hổ Vương ăn nhiều nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-323-ta-luu-canh-tim-den-3.html.]
Hôm nay hai  ăn lẩu hải sản nước ngọt.
Cá phi lê mỏng tang, há cảo nhân thịt đầy ắp, viên cá tròn xinh, cua đồng rửa sạch, cùng nấm rừng tươi hái, điểm thêm rau củ mua ngoài chợ.
Bày biện đầy một bàn.
Nồi lẩu đỏ au sôi sùng sục, dù chỉ hai  nhưng ăn uống vô cùng hào hứng.
Quân Vô Cực vốn định mời Tôn Thiên Bảo, nhưng tiểu béo  thuê tu luyện thất bế quan, đành để nàng và Tiêu Kỳ hưởng thụ.
Khi Tạ Lưu Cảnh tìm đến, từ xa  ngửi thấy mùi hương nồng đậm.
Mộng Vân Thường
Hắn vô thức hít một , bước chân  tự chủ nhanh hơn.
Quân Vô Cực đang gắp miếng cá mỏng dính nhúng lẩu, bỗng cảm thấy bất an.
Ngẩng đầu lên, thấy Tạ Lưu Cảnh   đó, ánh mắt đóng băng  nàng.
Nàng giật , miếng cá  chín  đũa rơi tõm  nồi.
Hử!
Miếng thịt của nàng!
Quân Vô Cực lập tức  quan tâm Tạ Lưu Cảnh vì  xuất hiện, cúi đầu vội vàng vớt miếng cá bỏ  bát.
Lúc , Tạ Lưu Cảnh  đến bên cạnh.
Hắn liếc  nồi lẩu bốc khói nghi ngút, tỏa hương thơm nức mũi,  khinh khỉnh  Tiêu Kỳ.
"Tên  là ai?" Tạ Lưu Cảnh lấy  một bồ đoàn  xuống, "Sao ngươi  ở cùng loại yếu ớt như ?"
Vừa   thành thục lấy  bát đũa ly rượu.
Hắn  bát của Quân Vô Cực, đẩy bát của  tới  mặt nàng: "Trong bát ngươi là gì? Làm cho  một phần!"
Quân Vô Cực ngẩng mắt lên, lặng lẽ  chằm chằm.
Tiêu Kỳ thấy  liền với tay: "Để  giúp."
Sắc mặt Tạ Lưu Cảnh lập tức âm trầm,  ghét  khác động  đồ của !
Quân Vô Cực nhanh tay hơn cầm lấy bát, liếc  Tạ Lưu Cảnh, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Vô Cực,  sắp  chuyện  .