Tô Chí Viễn kiên quyết tin rằng, những vò rượu quả  mắt  nhất định là hàng thượng phẩm mà Quân Vô Cực  bỏ  giá cao để mua về!
  tuyệt đối   nàng  chuyện .
Nàng còn là một đứa trẻ, chỉ cần vui vẻ lớn lên là , cần gì  vì sai lầm của  mà hao tổn tiền bạc?
 lúc , Quân Vô Cực  ăn xong linh quả trong tay, bước .
Tô Chí Viễn   thấy nàng liền  nhịn  : "Vô Cực, những rượu quả thượng phẩm  con lấy từ  ? Tốn kém quá!"
Lý Như Mộng cũng vội  theo: " , Vô Cực, con  cần   thế. Nói , con mua rượu  hết bao nhiêu? Để ông ngoại trả  cho con,  thể để một đứa trẻ như con chịu thiệt."
"Không tốn kém chút nào ạ. Cháu chỉ xử lý  những vò rượu cũ thôi, chúng liền biến thành thế ."
Quân Vô Cực thản nhiên đáp,    để ý đến vẻ chấn động của Tô Chí Viễn và Lý Như Mộng.
Nàng liếc  rượu  rót   bàn, khẽ ngửi một cái,  tủm tỉm hỏi: "Ông ngoại  nếm thử ? Vị rượu  cũng  tệ,  ?"
Tô Chí Viễn bừng tỉnh, giọng run run: "Con... con ... những rượu quả thượng phẩm ... là do con xử lý từ... từ mấy vò rượu dởm ... mà thành?"
Lý Như Mộng lặng lẽ đặt tay lên ngực, cảm thấy hôm nay  chịu kích thích  quá.
Những vò rượu thượng phẩm ,  là do Quân Vô Cực dùng rượu quả kém chất lượng xử lý mà thành!
Mộng Vân Thường
Sao  thể như  !
Bà từng  , rượu quả thượng phẩm ủ  khó, mỗi năm sản lượng cực kỳ ít ỏi, giá cả  đắt đỏ.
Trước , Tô Chí Viễn từng bỏ  giá cao mua về một tiểu đàn, cái giá đó suýt nữa khiến bà đau lòng đến chết.
Sau đó, bà nhất quyết  cho Tô Chí Viễn mua nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-307-than-ky-den-kho-tin-1.html.]
 hương vị của rượu thượng phẩm năm đó, bà  âm thầm khắc sâu  tâm khảm.
Bà luôn cho rằng, đó là thứ rượu quả ngon nhất mà bà từng uống trong đời.
Và cũng luôn nghĩ,  lẽ cả đời  bà sẽ   cơ hội thưởng thức .
Bởi vì bà thực sự  nỡ.
Nhà họ Tô tuy  chút của cải, nhưng Tô Chí Viễn kiếm tiền  dễ dàng, mấy đứa con tu luyện cũng cần  nhiều tài nguyên.
Bà  nỡ vì chút ham  khẩu phúc mà bỏ   tiền lớn mua rượu thượng phẩm?
Nào ngờ, hôm nay   nếm  hương vị .
Không, rượu hôm nay thậm chí còn ngon hơn cả thứ rượu thượng phẩm năm xưa!
Cho nên, bà nhất thời  thể nào tin nổi, những thứ   là từ rượu dởm mà .
Đây tuyệt đối là chuyện  tưởng!
Tô Chí Viễn cũng chấn động  kém,  trừng mắt  Quân Vô Cực: "Vô Cực, con   lừa !"
"Cháu   lừa ông." Quân Vô Cực chỉ về phía góc nhà, "Vò rượu  cháu mới xử lý  một nửa, nếu  tin, ông gọi Tô Phúc đến hỏi,   tận mắt chứng kiến."
Tô Chí Viễn lập tức gọi Tô Phúc , hỏi: "Tô Phúc, rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi thực sự thấy tiểu thư xử lý rượu dởm?"
Tô Phúc gật đầu: "Tiểu thư quả nhiên thần kỳ, nàng bảo tiểu nhân  một cái vò rượu kỳ lạ, rượu đục đổ  trong đó, chảy   trở nên trong vắt."
"Lại  chuyện như !" Tô Chí Viễn  ngờ sự thật  như thế, vội sai  mang vò rượu đến, tự  kiểm tra xong,  xem vò rượu mới xử lý một nửa , hỏi Quân Vô Cực, "Đây chính là rượu chảy  từ trong vò?"
Quân Vô Cực   khó lòng tin nổi, liền trực tiếp xử lý vò rượu  mặt Tô Chí Viễn và Lý Như Mộng.