"Đây là vòng tay chứa đồ, dáng vẻ cũng  tệ, chỉ tiếc  gian bên trong  nhỏ, chỉ  hai mét khối."
Quân Vô Cực  chút tiếc nuối, nhưng đây là chuyện  thể tránh khỏi.
Chiếc vòng tay  là nàng  đường đến Đông Việt Vương Kinh cố ý chọn, dáng vẻ thật sự  ,  hợp với Tô Uyển.
Chỉ là  gian  hạn,  thể chứa  vật quá lớn.
Không chỉ chiếc vòng tay , pháp khí chứa đồ  thị trường đều như .
Không gian lớn hơn,  chỉ hiếm, giá cả cũng cao đến kinh .
Nàng chọn  lâu, mới chọn  chiếc vòng tay chứa đồ  tạm hài lòng.
So sánh , Huyền Minh Giới của nàng tuy bề ngoài  , nhưng  gian bên trong lớn hơn nhiều!
Tô Uyển  chiếc vòng tay  đẽ  cổ tay, tâm tình vô cùng phức tạp.
Chỉ  hai mét khối...
Vô Cực của nàng mới  ngoài hơn một tháng mà, khẩu khí  lớn như .
Trời ơi, lúc  nàng còn  cha than thở,  rằng   túi chứa đồ một mét khối  mãn nguyện lắm .
Chiếc vòng tay  của nàng  chỉ , bên trong còn  tới hai mét khối, tuyệt đối  thể coi là trân phẩm.
Nếu đem lên đấu giá, sợ rằng sẽ khiến   tranh giành kịch liệt.
"Vô Cực, đừng  ngốc, hai mét khối   nhỏ ." Tô Uyển xoa xoa đầu Quân Vô Cực, "Nhớ kỹ,   những lời như  đừng   mặt  ngoài,  ?"
Nàng thật sự sợ Quân Vô Cực   nặng nhẹ, ở ngoài   những lời  thích hợp như , khiến   để mắt tới.
"Con sẽ   ,  yên tâm ." Quân Vô Cực kéo nàng, "Chiếc vòng tay   dùng , đợi con lớn lên, nhất định sẽ tặng  chiếc vòng tay chứa đồ  hơn!"
"Mẹ  nó là đủ ." Tô Uyển   Quân Vô Cực quá mệt mỏi, "Con chăm chỉ tu luyện là ."
Nàng còn   Quân Vô Cực hiện tại  là Linh Sư, nếu  chắc chắn    những lời .
Hai  con  chuyện, dần dần đến phòng ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-243-nhan-qua-nhan-den-moi-tay-3.html.]
Bữa sáng  chuẩn  xong, những  khác trong Tô gia cũng đều đến.
Hai   xuống, bữa sáng liền  dọn lên.
Không chỉ  đậu hũ, còn  rau mầm trần nước lạnh, bánh bao há cảo.
Lỉnh kỉnh bày đầy một bàn, cũng coi là phong phú.
Quân Vô Cực  thấy, lập tức lấy  một vò rượu.
Trong nháy mắt, cả phòng ăn đều yên tĩnh đến mức   tiếng kim rơi.
Tất cả   đều  thấy, vò rượu  là Quân Vô Cực lấy  từ trong tay áo.
Điều   nghĩa là, trong tay nàng  pháp khí chứa đồ!
Tô Chí Viễn kích động  dậy, ánh mắt cháy bỏng  Quân Vô Cực: "Vô Cực, cháu... cháu  pháp khí chứa đồ?"
Quân Vô Cực gật đầu: "Sư phụ cho cháu."
"Vậy thì ,  thì ." Tô Chí Viễn lặng lẽ  xuống, "Xem  cháu thật sự gặp  một vị sư phụ . Vô Cực, đây là cơ duyên của cháu, cháu nhất định  nắm chắc. Nhất định  chăm chỉ tu luyện,  ?"
Quân Vô Cực ngoan ngoãn gật đầu: "Cháu mang quà cho ông ngoại bà ngoại cùng các , ăn sáng xong sẽ đưa  ,  tiên nếm thử rượu  thế nào."
Nói xong, nàng mở nút gỗ  vò rượu.
Trong nháy mắt, mùi rượu thanh mát liền tỏa .
Tô Chí Viễn ngửi thấy,  nhịn  kinh ngạc: "Ồ, rượu ..."
Tô Luân và Tô Thống cũng đều vươn cổ, tò mò  vò rượu bên cạnh Quân Vô Cực.
Họ còn   chuyện Quân Vô Cực nấu rượu, còn tưởng rượu  là Quân Vô Cực mua từ bên ngoài về.
"Vô Cực, rượu  cháu mua ở  ? Ngửi thấy  tệ ."
"Mau rót  cho  nếm thử, chắc chắn là rượu ngon!"
Mộng Vân Thường
Quân Vô Cực ý vị thâm trầm  một tiếng, bắt đầu rót rượu.