Ngửi thấy mùi hương đan dược còn sót  trong  khí, Từ Trung  tự chủ hít một  thật sâu. Mùi hương đó quá quyến rũ,   từng ngửi thấy mùi đan dược nào thơm đến thế. Chỉ là  khi ngửi, ánh mắt   Quân Vô Cực càng thêm phức tạp.
Lúc nãy, Quân Vô Cực cố ý đuổi   ? Nàng cho Tiêu Kỵ ăn thứ đan dược gì ? Mùi hương còn sót  trong  khí  đủ quyến rũ như , chất lượng của đan dược đó chắc chắn  tầm thường.
Quân Vô Cực rửa tay bằng nước sạch, ánh mắt lạnh lùng  : "Ngươi  hỏi gì?"
"...  ..." Từ Trung lập tức phản bác,   dám dò xét bí mật của Quân Vô Cực, chỉ là trong lòng  khỏi tò mò. Hắn suy nghĩ một chút, chuyển sang hỏi: "Các hạ  đến Ninh An thành?"
Không  từ lúc nào,   dùng kính ngữ,  còn dám đối xử tùy tiện với Quân Vô Cực nữa.
"Ừ,   nhanh chóng trở về Ninh An thành. Ngươi  đường tắt ?" Nàng dừng  một chút, đột nhiên mỉm , "Kỳ thực  với ngươi cũng  . Huyền Minh Đồng Lão chính là một thiên tài luyện đan tuyệt thế. Viên đan dược   cho Tiêu Kỵ ăn chính là Hồi Xuân Đan do chính tay bà  luyện chế."
Quân Vô Cực   Huyền Minh Đồng Lão   là thiên tài luyện đan tuyệt thế  , nhưng  khoác thì đương nhiên  phóng đại. Sau  nàng còn  mượn danh phận của Huyền Minh Đồng Lão để hành sự,   khoác thì  khiến  khác kính phục? Xét từ phản ứng của Tạ Lưu Cảnh, thiên phú luyện đan của nàng chắc chắn  tệ. Tạ Lưu Cảnh - một  kiêu ngạo như  mà còn  nàng  cho kinh ngạc.
Quân Vô Cực vui vẻ nghĩ ,  quan tâm đến việc những lời nãy của nàng  mang  cho Từ Trung sự chấn động lớn thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-208-sat-co-bat-ngo-2.html.]
Từ Trung cảm thấy tâm tình vô cùng phức tạp. Trước đây  lâu, Quân Vô Cực  rằng  đời    loại độc nào mà Huyền Minh Đồng Lão  giải ,  còn nửa tin nửa ngờ, chỉ vì ghét Tư Mã gia nên mới liều mạng đánh cược một phen.   , Quân Vô Cực  với  rằng viên đan dược đó chính là do Huyền Minh Đồng Lão luyện chế! Điều   nghĩa là   đánh cược đúng ?
 ,   đánh cược đúng. Hắn lẽ  nên  điều  sớm hơn. Khi Quân Vô Cực   câu đó,   nên nhận  rằng     đánh cược đúng. May mắn , bây giờ  cũng  muộn.
Từ Trung thậm chí  nghĩ đến việc Quân Vô Cực chỉ đang  bừa, gần như ngay lập tức tin tưởng nàng. Từ khi chứng kiến thủ đoạn của Quân Vô Cực,   vô cùng khâm phục nàng,    nghi ngờ lời nàng . Thậm chí,   bắt đầu nghĩ cách lấy lòng Quân Vô Cực.
Hắn suy nghĩ về những lời Quân Vô Cực  , lấy  một tấm bản đồ da dê nhẹ nhàng mở , bắt đầu vạch  lộ trình.
"Các hạ xem, chúng  hiện đang ở Đông Việt, chính là chỗ ." Hắn chỉ  một vị trí  bản đồ,  đó  chỉ sang một nơi khác, "Đây là Ninh An thành mà các hạ  đến. Từ Đông Việt đến Ninh An thành, đường xa diệu vợi, nếu  theo đường quan, dù  ngày đêm gấp rút, ít nhất cũng  mất một tháng mới đến . Tuy nhiên, nếu  từ đây, quãng đường  thể rút ngắn một nửa hoặc hơn. Nếu may mắn, chỉ cần nửa tháng là  thể đến Ninh An thành."
Quân Vô Cực tò mò  bản đồ,   lắc đầu: "Nửa tháng vẫn còn quá dài. Nếu  theo đường thẳng thì ? Xuyên qua những ngọn núi , thời gian chắc chắn sẽ ít hơn chứ?"
Mộng Vân Thường
"Tuyệt đối  !" Từ Trung  thấy con đường Quân Vô Cực chỉ, lập tức kinh hãi, "Những ngọn núi  đều  yêu thú, xuyên qua quá nguy hiểm,   thể sẽ gặp  chúng!"
Lời  dứt, A Hổ bất mãn gầm lên một tiếng, đôi mắt hổ vàng lộ vẻ khinh bỉ  . Yêu thú thôi mà,  gì đáng sợ chứ?