Quân Vô Cực  thấy một loại đan dược đặc biệt.
Loại đan dược  tên là Thiên Hương Đan, dùng trăm loại linh hoa khác  luyện chế.
Thành đan  hương thơm ngào ngạt,   thể nuốt,   thể đeo bên .
Nếu đeo bên , nó sẽ  ngừng tỏa  hương thơm nhẹ nhàng, thấm  tim gan, thời hạn hiệu lực kéo dài một năm.
 nếu nuốt , hương thơm sẽ theo cơ thể tự nhiên tỏa , nhưng chỉ duy trì  thời hạn một tháng.
Đương nhiên, nếu phẩm cấp Thiên Hương Đan cao hơn, thời hạn hiệu lực sẽ duy trì lâu hơn.
Mộng Vân Thường
Quân Vô Cực  khi xem xong liền  hứng thú.
Nếu nàng  thể luyện chế  Thiên Hương Đan,  đó tặng cho Tạ Lưu Quỳnh,  thì......
Tưởng tượng cảnh Tạ Lưu Quỳnh   hương thơm ngào ngạt,   khác nhầm thành nữ tử, Quân Vô Cực  nhịn  khẽ .
Hì hì hì......
Nàng nhớ , trong chiến lợi phẩm  ,  vặn  nguyên liệu cần để luyện chế Thiên Hương Đan.
Những nguyên liệu  là từ trong nhẫn chứa đồ của Bạch Tú Linh tìm .
Cô  quả nhiên là con gái cưng của Bạch Ngọc Sơn, trong tay   nhẫn chứa đồ!
Đồ đạc bên trong cũng  ít, như là các loại váy, phấn son, còn  một ít linh tài, linh ngọc và vàng bạc.
Trong đó nguyên liệu Thiên Hương Đan là đầy đủ nhất, Quân Vô Cực  khỏi nghi ngờ,  phụ nữ  cố ý sưu tập nguyên liệu Thiên Hương Đan,  tìm  luyện chế Thiên Hương Đan.
Có lẽ để đề phòng, Bạch Tú Linh sưu tập đủ năm phần nguyên liệu, bây giờ  bộ rẻ cho Quân Vô Cực!
Tuy nhiên, luyện dược hình như cần lò luyện dược, trong tay nàng vẫn  .
Ngày mai mua một cái .
Quân Vô Cực vui vẻ quyết định, hưng phấn nhảy lên giường bắt đầu ngủ, thuận tiện tu luyện.
Sáng hôm , một đoàn  đến linh thực lâu dùng bữa sáng xong,  chuẩn  lên đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-150-mon-qua-cho-han-1.html.]
Quân Vô Cực kéo tay áo Tạ Lưu Quỳnh: "Có thể đến Trân Bảo Các một chút ? Ta  mua một ít đồ."
"Ngươi   mua gì?" Tạ Lưu Quỳnh cảm thấy tò mò, Quân Vô Cực một tiểu nha đầu, trong Trân Bảo Các  thứ gì nàng cần ?
"Ngươi  đó tặng  dây chuyền, còn  dải lụa đỏ,  cũng chuẩn  tặng ngươi một món quà."
Quân Vô Cực  xong, mắt chớp  chớp  Tạ Lưu Quỳnh,  xem  sẽ  phản ứng gì.
Tạ Lưu Quỳnh   nàng  tặng quà, tai lập tức đỏ lên,  nàng , đột nhiên đỏ hơn.
Hắn bất mãn hừ một tiếng: "Ngươi cho rằng  sẽ thèm món quà của ngươi ? Như  loại  từng trải, thứ gì   từng thấy."
Giọng điệu Quân Vô Cực đột nhiên trầm xuống: "Vậy   tặng nữa."
Kết quả Tạ Lưu Quỳnh lập tức  chịu: "Không !"
Quân Vô Cực lặng lẽ  .
Tạ Lưu Quỳnh  nàng   chút  tự nhiên,  nhịn  ho một tiếng: "Đã ngươi  tặng  thì tặng ,   lòng thành của ngươi,   thể cho ngươi một cơ hội lấy lòng ."
Quân Vô Cực: "......" Ha ha.
Ngươi cứ giả vờ !
Xe ngựa  nhanh đến cửa Trân Bảo Các,  dừng , Quân Vô Cực   kìm  nhảy xuống.
Tạ Lưu Quỳnh   theo,  nghĩ Quân Vô Cực là  mua quà tặng , cảm thấy  theo quá sát  chút mất mặt.
Trong lúc đó,  do dự.
Rốt cuộc   nên  ?
Cũng   tiểu nha đầu  định tặng  món quà gì.
Loại đại lục lạc hậu , nên   thứ gì   thể  mắt chứ?
Thôi, dù  cũng là tấm lòng của tiểu nha đầu , dù  thích,  cũng đừng biểu hiện quá rõ ràng.
,   nên ở đây đợi nàng mua quà xong   ?
Không , đồ đạc trong Trân Bảo Các hình như  rẻ,  lẽ sẽ  kẻ   điều bắt nạt nàng,    xem!