Quân Vô Cực theo phản xạ  về phía cửa.
Mùi m.á.u tanh nồng nặc từ bên ngoài lùa , khiến Quân Vô Cực nhíu mày.
Mùi m.á.u quá nặng, rốt cuộc là chuyện gì ?
Đột nhiên, bên ngoài cửa vang lên tiếng cầu xin khẩn thiết——
"Nhường đường! Xin   nhường đường! Anh trai   thương quá nặng, cần  chữa trị ngay lập tức!"
Lời  khiến một    hài lòng.
"Chen lấn cái gì? Đến   , đến   , hiểu ?"
" ,    thể chen ngang?"
"Muốn chen ngang thì  qua kênh tự trả tiền bên , bên chúng  đều là miễn phí."
......
Quân Vô Cực tò mò  về phía cửa,  nhanh  thấy   từ kênh tự trả tiền bước  đại sảnh.
Cái gọi là kênh tự trả tiền và kênh miễn phí đều là tạm thời tạo , để tránh ảnh hưởng đến việc kinh doanh bình thường của linh y quán.
Những   khám bệnh miễn phí  ít,  xếp thành hàng dài.
So sánh với bên , những  tự trả tiền khám bệnh ít hơn nhiều,  cần xếp hàng.
Quân Vô Cực tò mò quan sát hai  từ kênh tự trả tiền bước ,  nhướng mày,  hứng thú.
Hai   là một nam một nữ, trông đều  trẻ, trang phục cũng  giản dị, dường như kinh tế  dư dả.
Quân Vô Cực để ý   những thứ , nàng để ý là vết thương    đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-143-nguoi-dan-ong-day-mau.html.]
Anh  giống như    chém,     nhiều vết đao sâu thấy tận xương.
Những vết thương đó  sâu  dài, căn bản  thể cầm máu,  một đường, m.á.u  ngừng chảy  từ vết thương, trông  kinh hoàng.
Lúc    đang dựa   thiếu nữ,   mềm nhũn như   xương, gần như  thiếu nữ lôi .
Quan trọng hơn, cùng với việc m.á.u trong cơ thể  ngừng mất , khí tức của    ngày càng yếu ớt.
Quân Vô Cực  một cái  hiểu, nếu   phương pháp chữa trị ,   sợ rằng  sống nổi.
Nàng suy nghĩ một chút, nhanh chóng  qua, quan sát kỹ vết thương của  đàn ông.
Vì tuổi của nàng còn nhỏ, thiếu nữ  cảnh giác  nàng một cái,  nhanh thở phào nhẹ nhõm, còn  bụng khuyên nàng: "Tiểu  , đừng xem nữa, cẩn thận  hù dọa."
Nói xong, cô   dẫn  đàn ông  thương nặng đến  mặt một y sĩ,  lóc cầu xin: "Y sĩ đại nhân, xin ngài mau cứu  trai , vết thương      ngừng chảy máu, nếu  cứu chữa kịp thời thì sợ rằng  kịp nữa!"
Vị y sĩ đó là một  đàn ông trung niên, gầy gò, trông  vẻ khó tính.
Ông    thấy  đàn ông  thương nặng, lông mày liền nhíu , sắc mặt   : "Anh   thương quá nặng, chỉ  Hồi Xuân Đan mới cứu ."
"Cái gì? Hồi Xuân Đan?" Thiếu nữ kinh ngạc,  mặt đầy khó xử, "Thật sự   cách nào khác ?"
Y sĩ trung niên  vui : "Anh   thương như  , còn  cách nào nữa? Vận may của cô  tệ, trong linh y quán chúng    Hồi Xuân Đan, nếu cô  cứu  , thì mau mua một viên , muộn thì  kịp ."
Biểu cảm của thiếu nữ cực kỳ khó xử, nhưng cô  vẫn cắn răng hỏi: "Xin hỏi... Hồi Xuân Đan một viên giá bao nhiêu?"
"Cô  , Hồi Xuân Đan là do luyện dược sư luyện chế mà thành. Luyện dược sư  phận tôn quý, Hồi Xuân Đan  cần tiêu hao  nhiều linh dược thảo quý giá mới  thể luyện chế thành công, vì  giá cả ... chắc chắn  thể thấp ."
Sắc mặt thiếu nữ lập tức tái , nhưng cô  vẫn run giọng : "Xin y sĩ đại nhân khai giá."
Mộng Vân Thường
Mặc dù    thể   mua nổi, thiếu nữ vẫn   từ bỏ.