Vân Vân  xong, bản năng thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất an.
Trải qua những chuyện trong quá khứ, giờ đây nàng  dám tin tưởng  .
Hơn nữa, việc hủy diệt chân linh là hành động tổn âm đức, tại     tự tay  tay?
Liệu   đang thực sự lừa gạt nàng ?
Vân Vân thận trọng hỏi: "Ngươi định  thế nào?"
"Đương nhiên là..." Người    đến đây, Vân Vân đột nhiên cảm nhận  một luồng thần niệm cực mạnh xâm nhập  thức hải của nàng.
Nàng hoảng sợ trợn mắt: "Ngươi... ngươi dám..."
Những lời còn    thể thốt  nữa.
Luồng thần niệm đó quá mạnh mẽ, thậm chí còn ép buộc hòa nhập với ý thức của nàng!
Lúc , dù ý thức của Vân Vân vẫn còn, nhưng   áp chế  ,  thể  gì .
 nàng  hiểu rõ âm mưu của đối phương.
Hóa   vẫn đang lừa gạt nàng!
Dùng thần niệm hòa nhập với nàng, cưỡng ép tước đoạt quyền kiểm soát cơ thể,  đó mượn tay nàng để đối phó với Quân Vô Cực và Tạ Lưu Cảnh.
Như , dù   trừng phạt, cũng chỉ một  nàng gánh chịu.
Thật độc ác!
Người  rốt cuộc là ai?
Tại   nhất định  g.i.ế.c Quân Vô Cực và Tạ Lưu Cảnh, hủy diệt chân linh của họ?
Vân Vân đột nhiên nhận , đằng  chuyện  còn  âm mưu mà ngay cả nàng cũng  .
Nàng hối hận.
Khoảnh khắc , nàng thực sự hối hận.
Năm đó, nàng  nên  theo lời dụ dỗ của .
Nếu lúc  nàng   gì,  lẽ Quân Vô Cực và Tạ Lưu Cảnh  phi thăng lên thần giới ?
Nếu , Tạ Lưu Cảnh vẫn là sư  của nàng, dù tính cách lạnh lùng, nhưng nếu nàng cầu cứu,  chắc chắn sẽ  bỏ mặc nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-1300-bi-lua-nguoi-phu-nu-nguy-hiem.html.]
 bây giờ thì ?
Tại  lúc đó nàng  ngốc nghếch như !
Lại tin  lời  dối của , lãng phí cả vạn năm trời.
Cuối cùng còn rơi  cảnh tuổi thọ sắp hết, thậm chí   khác khống chế?
Vân Vân  dám nghĩ đến kết cục cuối cùng của .
Nàng giống như một kẻ  kết án tử hình, bất lực, chỉ  thể tuyệt vọng chờ đợi cái chết.
Mộng Vân Thường
________________________________________
Khi ý thức của Vân Vân  áp chế, cơ thể nàng bỗng mở miệng: "Quân Vô Cực, ngươi quả là may mắn, rõ ràng  hồn phi phách tán,  mà vẫn  thể tụ hợp thần hồn!"
Quân Vô Cực lạnh lùng  "Vân Vân",  một lúc im lặng bỗng hỏi: "Ngươi   Vân Vân, ngươi là ai?"
"Ta đương nhiên là Vân Vân, ngoài nàng , còn  thể là ai?" Người phụ nữ   thừa nhận. Nàng  dùng hết thủ đoạn, thậm chí dùng thần niệm hòa nhập với Vân Vân, chính là để mượn tay nàng g.i.ế.c c.h.ế.t Quân Vô Cực,   thể tự nhận ? Dù Quân Vô Cực     chăng nữa, chỉ cần nàng  thừa nhận thì  chuyện vẫn .
May mắn của nàng là Quân Vô Cực  nhận  nàng.
Có vẻ như  phụ nữ  vẫn  thức tỉnh ký ức thần giới.
Đây chính là cơ hội của nàng!
Quân Vô Cực  nhớ , thì tuyệt đối   là đối thủ của nàng. Nàng  thể nhân cơ hội  khiến Quân Vô Cực tiêu tán  .
Chỉ cần Quân Vô Cực  hủy diệt, nàng mới  cơ hội giành lấy thần vị của nàng.
Vị trí đó, nàng nhất định   !
Nghĩ đến đây, "Vân Vân"  liếc  Tạ Lưu Cảnh, ánh mắt lạnh lùng.
Không chỉ Quân Vô Cực  chết,   cũng  chết.
Chỉ khi cả hai đều chết, những  như nàng mới  thể sống sót.
Đáng tiếc, Vân Vân chỉ là một kẻ ngu ngốc vô dụng. Vạn năm , cơ hội  như  mà nàng   thể triệt để tiêu diệt Quân Vô Cực và Tạ Lưu Cảnh.
"Không thừa nhận ư? Vậy  sẽ xem ngươi rốt cuộc là ai!" Quân Vô Cực lạnh giọng , cầm lấy Ngự Hồn Địch thổi lên khúc nhạc "Táng Hồn".
Sắc mặt "Vân Vân" lập tức biến đổi.