Vô Danh khẽ sờ lên vết sẹo  mặt, thở dài.
"Ta sinh  ở trung cấp đại lục, gia đình vốn là thế gia chuyên về linh dược, ai cũng giỏi trồng các loại linh thảo.   đó..."
Nói đến đây,  nhăn mặt đầy chán ghét, "Người của Thiên Y Lâu bắt giữ cả nhà , ép chúng  giao  bí quyết nuôi trồng."
Hắn  ngừng một lúc, như đang chịu đựng nỗi đau tột cùng, mãi  mới  tiếp, "Sau đó  trốn thoát, gặp  một  bí ẩn. Hắn đưa cho  hạt giống đó,  rằng chỉ cần nó nảy mầm,  sẽ  cơ hội báo thù."
"Hắn còn , với khả năng của  thì  thể khiến nó nảy mầm, nhưng    sẽ gặp    thể   điều đó,  đó sẽ xuất hiện ở Học Viện Thanh Vân thuộc hạ cấp đại lục."
"Vậy kẻ thù của ngươi là Thiên Y Lâu?" Quân Vô Cực ngạc nhiên  Vô Danh, quả thật quá trùng hợp.
Vô Danh  khổ,  cũng cảm thấy quá ngẫu nhiên.
Hắn vốn mang thù với Thiên Y Lâu, nhưng  kịp trả thù thì bọn chúng  diệt vong.
Bây giờ, điều  cảm thấy may mắn nhất chính là năm đó  nhận Quân Vô Cực  đồ .
Quân Vô Cực do dự một lúc  hỏi: "Vậy... gia đình ngươi còn ai ?"
Câu hỏi  quá nhạy cảm, nếu gia đình Vô Danh vẫn còn , đó là điều .
Chỉ sợ rằng   của    còn, nếu , câu hỏi  sẽ quá tàn nhẫn với .
Sắc mặt Vô Danh đúng là trở nên u ám: "Ta  một vị hôn thê thanh mai trúc mã, vốn sắp kết hôn. Bọn chúng bắt nàng để uy h.i.ế.p , nàng vì   liên lụy đến  và giúp  trốn thoát,  chọn cách tự bạo."
Hắn ngẩng đầu  trời, gắng kìm nén cảm xúc  : "Những  khác  lẽ vẫn còn sống, chỉ là năm đó  bỏ trốn, họ chắc chắn  liên lụy, ...    mặt mũi nào  về gặp họ."
Quân Vô Cực   đầy thương cảm, suy nghĩ một lúc  : "Ngươi vẫn nên về thăm họ một ,   bao năm nay họ luôn lo lắng cho ngươi."
Cái c.h.ế.t của vị hôn thê rõ ràng là nỗi đau quá lớn với Vô Danh.
Từ đó trở ,  lẽ     buông bỏ chính .
Nếu cứ để  sống trong dằn vặt như ,  lẽ cả đời   cũng  thể thoát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-1208-han-thu-khong-ten.html.]
Quân Vô Cực nghĩ, đau dài  bằng đau ngắn, nếu Vô Danh  thể nhận   ấm từ  ,  lẽ  sẽ vượt qua  quá khứ, bắt đầu cuộc sống mới.
Năm đó  chọn trốn thoát cũng là để báo thù,  hề sai.
Không nên dùng  lầm của  khác để trừng phạt bản .
Kẻ thực sự sai, là những   hại , ép vị hôn thê của   chết.
Vô Danh chìm  hồi ức.
Hắn nhớ  những   năm xưa, nhớ những ngày tháng cùng họ  , nghiên cứu cách trồng linh dược, cuối cùng cũng gật đầu.
"Ta sẽ tìm thời gian về thăm họ."
Quân Vô Cực thấy    đổi ý định, liền lấy  một hộp thuốc đưa cho : "Đây là cao trị sẹo, sư phụ sắp về nhà, nên xóa  vết sẹo  mặt ."
Vô Danh  hộp thuốc với ánh mắt phức tạp, do dự hồi lâu mới nhận lấy.
Hắn hiểu ý của Quân Vô Cực, là   thực sự thoát khỏi nỗi đau năm xưa.
Mộng Vân Thường
Sau khi đến Thiên Nhân tộc,      cơ hội xóa  vết sẹo.
Chỉ là  luôn    .
Bởi   dùng vết sẹo  để nhắc nhở bản  về mối thù xưa và sự hy sinh của vị hôn thê.
Hắn vốn định giữ nó suốt đời.
 Quân Vô Cực đặc biệt tặng  cao trị sẹo,  thực sự  thể từ chối tấm lòng của nàng.
Ngay lúc ,  mắt Quân Vô Cực chợt lóe lên một hình ảnh.
Sắc mặt nàng đột nhiên  đổi.