________________________________________
Quân Diệp nhanh chóng mang đến những dược liệu mà Quân Vô Cực cần. Có lẽ vì  Quân Hạo dọa cho sợ,  chỉ mất hơn một khắc là   ,  chừng hai mươi phút. Quân Vô Cực càng thêm thương hại cho .
Để bày tỏ sự cảm thông và  ơn, nàng lấy  một lọ đan dược tặng cho Quân Diệp: "Đây là lễ gặp mặt dành cho ngươi, chắc chắn sẽ  ích."
Quân Diệp ngây  ôm lấy lọ thuốc, mắt tròn mắt dẹt  Quân Vô Cực. Hắn  ngờ   nhận  quà từ tiểu điệt nữ! Trời ơi,  lẽ  đang mơ?
Ôi , lão đại đang trừng mắt   kìa! Ánh mắt   mà hung tợn thế!
Khi đối diện với ánh mắt sắc lẹm của Quân Hạo, Quân Diệp bỗng thấy lọ thuốc trong tay trở nên nóng bỏng. Hắn tự hỏi: "Liệu   thể từ chối ?"  đây là món quà đặc biệt tiểu điệt nữ dành tặng, thật khó lòng mà cự tuyệt!
Quân Vô Cực  thể tiếp tục chứng kiến vẻ mặt tội nghiệp của Quân Diệp, đành chọn một phòng riêng để luyện dược. Thiên Vân Đồng   theo, vì từng là thiếu chủ tộc Thiên Nhân, chuyện của tộc  khởi nguồn từ nàng, nên giờ đây nàng  thể  ngoài.
Tạ Lưu Cảnh thì  Mân Hoa lôi  một cách miễn cưỡng. Dù   ở  cùng Quân Vô Cực, nhưng Tiên Vân Tông  nhúng tay  ân oán giữa tộc Thiên Nhân và hoàng tộc họ Quân. Hơn nữa,  một năm mất tích, Tạ Vân Huy và Triệu Linh Tuyên vô cùng lo lắng. Giờ đây khi trở về,   gánh vác trách nhiệm của thiếu tông chủ, về thăm phụ mẫu và bàn kế hoạch tiếp theo. Dù  với trận pháp truyền tống lớn, việc   cũng  tốn quá nhiều thời gian.
Khi     hết, trong phòng chỉ còn  Quân Hạo, Quân Diệp, Quân Nghiêu và Thiên Vân Đồng. Quân Diệp vẫn cẩn thận ôm lọ thuốc, nhưng ngay khi Mân Hoa dẫn Tạ Lưu Cảnh rời ,  liền vội vàng mở nắp  xem bên trong là gì.
Mùi thơm của đan dược tỏa  ngay lập tức. Quân Diệp ngửi thấy, mắt sáng rực lên! Dù   tên của đan dược, nhưng   nhận  nó cực kỳ  lợi cho tinh thần lực của !
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-1183-tang-le-anh-mat-sieu-hung-du.html.]
Quân Hạo thì nhăn mặt, cảm thấy biểu hiện của Quân Diệp thật mất mặt. Thiên Vân Đồng vẫn còn ở đây! Có cần  tỏ  như một kẻ quê mùa  từng thấy thế giới ? Ít nhất cũng là một vương gia,   thể   chút khí phách nào?
Hắn liếc  Thiên Vân Đồng, lo sợ nàng sẽ hiểu lầm về  vì hành động ngốc nghếch của Quân Diệp.  khi  thấy nàng đang khẽ , Quân Hạo lập tức căng thẳng. Thiên Vân Đồng chắc chắn cũng nghĩ Quân Diệp thật ngu ngốc!
Quân Hạo nhanh chóng đến bên cạnh Thiên Vân Đồng, hạ giọng : "Hắn  ngốc nghếch như  là do hồi nhỏ quá nghịch ngợm, té  hỏng đầu."
Tuyệt đối   do di truyền! Không liên quan gì đến ! Hắn  bao giờ ngốc như thế!
Quân Diệp oán hận  Quân Hạo: "..." Hắn   thấy hết!
May mắn là Thiên Vân Đồng   bụng, nàng  Quân Diệp với ánh mắt thương hại, dịu dàng : "Đây là Dưỡng Thần Đan do Vô Cực luyện,  thể bồi dưỡng tinh thần lực,  khi dùng sẽ giúp tăng trưởng  nhiều."
Quân Diệp  xong, lập tức quên mất việc tranh cãi với   vô tâm. Hắn hào hứng  Thiên Vân Đồng: "Thật ? Vô Cực giỏi đến thế ư?"
Vừa  xong,  chợt nhận  ánh mắt sắc lẹm của Quân Hạo, vội vàng thêm : "Quả nhiên  hổ là con gái của  trưởng, thiên phú như  thật là độc nhất vô nhị!"
Quân Hạo "hừ" một tiếng, tỏ vẻ tạm hài lòng. Quân Diệp  thế, lập tức cất đan dược , thầm tự khen  một câu.