Động tĩnh khi Quân Vô Cực và Thiên Vân Đồng đột phá quá lớn, các thế lực ở Đế Kinh dù e ngại Quân Hạo - vị bạo chúa nhỏ nhen kia, vẫn lén lút quan sát từ khoảng cách xa.
Kết quả, một phen chứng kiến khiến họ kinh hồn bạt vía. Những thế lực vốn đang lấp ló ý đồ trục lợi giữa lúc Thiên Nhân tộc gây sức ép, lập tức im bặt như tàu lá chuối.
Từ Linh Hoàng đỉnh phong nhảy thẳng lên Linh Tôn đỉnh phong, uy áp kinh thiên động địa như muốn hủy diệt vạn vật... khiến người ta chỉ muốn quỳ rạp xuống bái phục.
Còn ai dám liều mạng nữa?
Lẽ nào họ sống chán rồi, không muốn giữ mạng sao?
Khoan đã! Bốn người xuất hiện đột ngột, hai đã đột phá, một đang trong quá trình tấn công... vậy người còn lại?
Đế quân chẳng lẽ cũng sắp tăng cấp?
Đừng vậy!
Hắn hiện tại đã đủ tàn bạo rồi, nếu lại đột phá nữa thì người khác còn đường sống nào nữa?
Chờ đã!
Một năm qua, biểu hiện của họ không mấy tốt đẹp. Nếu để Đế quân biết được...
Hay là... chuẩn bị trước một món lễ hậu?
Biết đâu Đế quân nhận quà rồi sẽ tha cho họ.
Hầu hết những kẻ rình mò đều nghĩ vậy.
Nhưng họ không nỡ rời đi, liền dùng ngọc phù truyền tin ra lệnh.
Nực cười! Đây là cảnh Linh Đế đột phá, cơ hội ngàn năm một thuở, lỡ mất sao đành?
Hơn nữa, họ phải tận mắt xem rõ: tên bạo chúa Quân Hạo kia liệu có tăng cấp không!
Đang lúc mọi người quyết tâm tiếp tục theo dõi, đột nhiên một kẻ tóc bạc phơ xuất hiện trước mặt.
Khoảnh khắc đó, những kẻ rình mém suýt hồn xiêu phách lạc, vội vàng hành lễ: "Bái kiến Quân thượng!"
Quân Nghiêu ngẩng cằm, liếc mắt nhìn: "Các ngươi không ngủ, chạy tới đây làm gì?"
"À... chúng tôi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-1175-suyt-chut-nua-bi-danh.html.]
"Chúng tôi phát hiện động tĩnh khác thường, sợ Thiên Nhân tộc tấn công nên tới hỗ trợ!"
Mộng Vân Thường
"Đúng vậy! Chính là như thế!"
"Không sai một chữ!"
Tuyệt đối không phải tới rình mò!
"Hừ, dám lừa trẫm? Muốn ăn đòn chắc? Tưởng trẫm không biết các ngươi tới từ lúc nào?"
Đám người co rúm cổ lại, mặt mày tái mét.
Quân Nghiêu tuy có phần ngốc nghếch, nhưng thực lực không hề giả dối. Nếu hắn thật sự ra tay, không ai thoát nổi.
Mẹ nó! Già đầu rồi mà còn bị đánh đòn?
May thay, Quân Nghiêu không vội trừng phạt. Hắn cười híp mắt: "Cảnh đột phá lúc nãy, các ngươi đều thấy rồi chứ?"
Đám người gật đầu như gà mổ thóc.
Quyết tâm bất luận Quân Nghiêu nói gì cũng đồng ý, tuyệt đối không cho hắn cơ hội ra tay!
Bọn họ cũng là nhân vật đứng đầu các thế lực, nếu bị Quân Nghiêu đánh cho, mặt mũi nào nhìn nhau nữa?
Hơn nữa, đây mới chỉ là những kẻ đứng gần. Xa hơn nữa, còn vô số người đang rình mò!
Những kẻ đó thực lực còn kém hơn, nếu chứng kiến cảnh họ bị Quân Nghiêu đánh cho tơi bời, nhục nhã biết chừng nào!
Quân Nghiêu lại hỏi: "Biết hai người kia là ai không?"
Về điểm này, đám người rõ rành rành.
Trước đây Nạp Lan Thiên Tuyết từng tiết lộ thân phận Quân Vô Cực, chuyện này lan truyền khắp nơi.
Kẻ lanh trí lập tức đáp: "Một vị là Tiểu công chúa."
Người thứ hai nhanh miệng tiếp lời: "Còn vị kia, hẳn cũng là nhân vật phi phàm."
"Còn biết điều." Quân Nghiêu đắc ý hừ một tiếng, "Một là bảo bối tôn nữ của trẫm, một là con dâu trẫm."
Về thân phận Thiên Vân Đồng, hắn đã tra hỏi được từ Quân Hạo.