Đế cung, Quân Nghiêu   nữa thở dài.
Mân Hoa  tiếng thở dài liền cảm thấy bực bội,  sang chê trách: "Lại thở dài cái gì nữa?"
"Ta lo lắng   ?" Quân Nghiêu tức giận cãi . "Con trai  và  nuôi đều biến mất, ngươi    lo lắng thế nào ? Giờ    họ ở ,  khổ cực ,  an  , hả?"
Mân Hoa tức đến mức nắm lấy chiếc lư hương nhỏ bên cạnh ném thẳng về phía : "Cút ngay! Đệ tử ngoan ngoãn của  cũng biến mất đây !"
Trong lòng  thầm nghĩ, Quân Nghiêu  đúng là đồ ngốc, đến giờ vẫn  đoán   phận của Quân Vô Cực, khiến   khỏi thương hại cho Quân Hạo.
Phải gặp vận xui đến mức nào mới   một  cha  đáng tin như Quân Nghiêu chứ?
À, Quân Diệp   lẽ còn đáng thương hơn.
Không chỉ  một  cha vô trách nhiệm, mà còn  một   trai bất cần đời, giờ  vẫn đang cặm cụi xử lý tấu chương.
Mân Hoa thầm chửi xong,  thở dài : "Ngươi  mới xem hồn đăng của Quân Hạo xong, nó cháy  như ,  gì mà  lo?"
Hồn đăng của Quân Hạo  chỉ  định mà còn sáng hơn , chắc chắn ở bên ngoài   gặp  nhiều cơ duyên.
Tuy   hiện tại  đang ở , nhưng   trạng thái hồn đăng  thể thấy, một năm qua Quân Hạo sống  .
So với , Quân Diệp mới là  khổ sở nhất.
Ngày ngày  xử lý đống tấu chương c.h.ế.t tiệt,  còn  lo lắng cho Quân Hạo và Quân Vô Cực - những  hiện tại vẫn  rõ tung tích.
À, còn  đối mặt với áp lực khổng lồ từ Thiên Nhân tộc.
Mộng Vân Thường
Sau khi Thiên Vân Dao khiến Quân Hạo, Quân Vô Cực và Tạ Lưu Cảnh biến mất, hai bên  trở thành kẻ thù của .
Thiên Nhân tộc tuy  nhiều cao thủ, nhưng tổng    quá ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-1166-quan-hao-khong-dang-tin.html.]
Trung Ương Đế quốc và Tiên Vân Tông liên thủ, dù Thiên Nhân tộc  bất mãn cũng  cân nhắc kỹ.
Nghĩ đến Thiên Nhân tộc, Mân Hoa  nhíu mày.
Lúc đó, Thiên Vân Dao một phen ly gián, suýt nữa khiến hai bên đại chiến.
May mà tộc trưởng thần bí của Thiên Nhân tộc đột nhiên xuất hiện, đem tất cả  của tộc về.
Từ đó đến nay, Thiên Nhân tộc  còn truyền  tin tức gì.
Đã một năm trôi qua,   tình hình bên trong Thiên Nhân tộc  .
Con gái của Thiên Vân Dao dường như   phận đặc biệt, nhưng   Quân Vô Cực phế thành phế nhân. Thiên Nhân tộc tạm thời im  lặng tiếng, nhưng  chắc sẽ tiếp tục giữ im lặng.
Không  lúc nào họ sẽ hung hăng tìm đến gây sự.
Nếu chỉ là một  Thiên Nhân tộc thì còn đỡ, nhưng nếu họ liên kết với các ẩn thế gia tộc khác, lực lượng đó sẽ vô cùng đáng sợ.
Đến lúc đó, dù là Trung Ương Đế quốc và Tiên Vân Tông liên thủ, một khi hai bên giao chiến, tổn thất cũng sẽ vô cùng nặng nề.
Nghĩ đến đây, Mân Hoa phát hiện  cũng  thở dài.
Thật sự, rốt cuộc Quân Hạo bọn họ   ?
Biến mất cả một năm,     lo lắng cho họ ?
Mân Hoa an ủi Quân Nghiêu: "Ngươi yên tâm , họ chắc chắn sẽ trở về. Đứa con lớn của ngươi, ngươi còn  rõ ? Bao nhiêu năm nay, ngươi thấy nó chịu thiệt bao giờ ?"
Quân Nghiêu nhăn mặt, lo lắng : "Ta đương nhiên  sợ nó chịu thiệt,  sợ Tiểu Vô Cực  thiệt thòi! Tính tình của Quân Hạo ngươi cũng  đấy, tu vi của Tiểu Vô Cực   cao,   sẽ  nó bắt nạt! Lúc  nó suýt nữa  g.i.ế.c Tiểu Vô Cực !"
Mân Hoa giật ,   với ánh mắt khó hiểu: "Vậy ngươi lo lắng chỉ vì chuyện ?"