Bọn họ quả nhiên định chỉ  cho Khương vương.
 
“Có lẽ  chậm trễ  đường.”
 
Thấy bầu  khí  lạnh lẽo, Lý Trầm Kiều bèn nặn  một nụ  ngọt ngào,  xoa dịu tình hình.
 
“Hôm nay là yến thưởng hoa, đương nhiên  thể thiếu rượu và thơ. Các vị tiểu thư đều là nữ tử tài danh, xin đừng khách sáo, cứ mạnh dạn  thơ nhé.”
 
“Việc  thơ , thần nữ nào dám múa rìu qua mắt thợ  mặt nương nương chứ?”
 
Mọi  bên  cũng đều là  hiểu thời thế,   liền vội vàng khiêm tốn.
 
“ đấy, tài  thơ ứng khẩu, ai sánh  với nương nương?”
 
Ta cũng phụ họa theo, đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “ứng khẩu”.
 
Quả nhiên, nàng  đắc ý vô cùng.
 
“Nếu    khách sáo , thì  xin mở đầu, coi như là ném ngói dẫn ngọc.”
 
Sau đó, nàng  hắng giọng, còn   vẻ dừng  vài giây.
 
“Nhân gian tứ nguyệt phương phi tận, sơn tự đào hoa khởi.Nhân diện bất tri hà xứ khứ, đào hoa y cựu tiếu xuân phong.”
 
Thơ  dứt, cả sảnh lặng như tờ.
 
… Một sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.
 
Vệ Linh là  đầu tiên phá vỡ im lặng, cố nhịn  mà hỏi:
 
“Thưa nương nương, bài thơ  thật sự là   mới ứng khẩu   ?”
 
Cũng như , nàng  nhấn mạnh hai chữ “ứng khẩu”.
 
Lý Trầm Kiều    nhận  bầu  khí bất thường, ưỡn n.g.ự.c đắc ý gật đầu xác nhận.
 
“ mà,   Vũ tiểu thư  , bài thơ  nương nương   lúc đến thăm phủ nàng  mà?”
 
“Chẳng lẽ nương nương  quên? Quên mất bài thơ   ư?” 
 
Vệ Linh tiếp tục truy hỏi.
 
Sắc mặt Lý Trầm Kiều thoắt cái đỏ bừng một nửa.
 
Ta chỉ lạnh lùng , nâng chén rượu nhấp một ngụm.
 
Ta  tra xét kỹ những bài thơ nàng  từng   khi xuyên ,  hề  câu nào liên quan đến hoa đào.
 
Cộng thêm hôm nay là yến thưởng hoa,  đoán chắc nàng sẽ tái diễn trò cũ, nên sớm kể  những gì  từng  từ tiền kiếp của nàng .
 
Như , danh xưng “tài nữ” của nàng  sẽ  ảnh hưởng nặng nề.
 
Mà kế hoạch tiếp theo của , cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều.
 
7
 
“Trầm Kiều  thơ quá nhiều, nhất thời quên mất cũng là chuyện  thể hiểu .”
 
Thấy Lý Trầm Kiều lúng túng, Mộ Dung Phối vội   hòa giải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-vi-hoang/3.html.]
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Bên    cũng chẳng  kẻ ngốc, ai cũng thấy rõ họ đang cố gắng che giấu sự thật, chỉ là đều giả vờ  phụ họa.
 
 nụ  , đầy ắp vẻ mỉa mai lộ liễu.
 
“Báo!!!”
 
Giữa lúc gượng , một tiểu thái giám giọng the thé chạy , sợ hãi quỳ rạp xuống đất,   run rẩy.
 
Thấy , giọng Mộ Dung Phối cũng căng lên:
 
“Chuyện gì?”
 
“Hồi, hồi bẩm Thái tử điện hạ, Khương vương điện hạ ngã ngựa… Thái y   thể nguy kịch đến tính mạng.”
 
“Người  ?”
 
“Ở dịch quán ngoài thành ạ.”
 
Nghe xong, Mộ Dung Phối liếc Lý Trầm Kiều một cái, vội vàng ứng phó mấy câu,  hấp tấp rời khỏi Đông cung.
 
Cũng khó trách  nóng ruột.
 
Khương vương tuy là tên tàn bạo, nhưng  là con út  Hoàng hậu yêu chiều nhất. 
 
Nay vì tham dự yến tiệc của  mà xảy  chuyện,  chắc chắn  tránh khỏi liên lụy.
 
   rời , ánh mắt căm phẫn của Lý Trầm Kiều  càng  chút kiêng dè mà dán chặt lấy . 
 
Nếu  vì còn  nhiều  ở đây,  đoán nàng   nhào tới xé xác  .
 
“Nghe  Khương vương giỏi cưỡi ngựa nhất triều,   đang yên đang lành mà ngã? Lại còn  nặng đến thế?”
 
Có  nhỏ giọng bàn tán.
 
Ta khẽ cụp mắt, trong lòng  lạnh.
 
Làm gì  lắm “tai nạn” như , chẳng qua là   cố tình tạo  mà thôi.
 
Ta đoán Mộ Dung Tiêu sẽ  tay, nhưng  ngờ  nhanh đến thế.
 
Nghĩ đến đây,   dậy:
 
“Thần nữ  thể  khỏe, xin phép cáo lui.”
 
Mọi  cũng  mất hứng, thấy   khởi đầu, cũng  lượt cáo từ.
 
Yến tiệc thưởng hoa vì  mà kết thúc.
 
 lời đồn về Lý Trầm Kiều thì bắt đầu lan tràn khắp nơi.
 
Kinh thành bắt đầu rộ lên tin đồn rằng thơ văn của nàng  đều là  chép, vẻ ngoài tưởng chừng tài hoa hơn , thực chất đến chuyện kiêng kị thánh thượng mà cũng  , chỉ là một phường ngu dốt đội lốt tài nữ.
 
Dĩ nhiên, những lời đồn  đều là  bỏ tiền  để lan truyền.
 
Mục đích chính là để kích thích ý chí  chứng minh bản  của nàng .
 
Nàng  cũng khôn ngoan,  dùng dư luận để tạo thế cho .