Nữ Chủ Đại Nhân, Ta Sai Rồi - Chương 26.5: Thiên Tượng

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:31:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngươi ngươi biện pháp .

Nói xem, bản thể của Lam Tinh Mộng lớn như , chuyển nó sang Dược viện?”

Tư Đồ Hạo quyết định xong, lập tức bắt tay việc tiếp theo.

 

Đây là điều Đông Phương Minh Huệ đoán từ sớm.

Chỉ là nàng ngờ, Tư Đồ Hạo chỉ mất một đêm để thông suốt.

 

“Thứ nhất, Lam Tinh Mộng thuộc giống Kim Gai, là loại ma thực vật tương đối nguy hiểm.

Trước tiên, ngươi sự đồng ý của viện trưởng, hãy xin phép viện trưởng cho ngươi di dời Lam Tinh Mộng đến đây.

Sau khi cho phép, bước thứ hai là ngươi hãy tìm cho một sân viện hẻo lánh ở, diện tích tương đương viện của Lam Tinh Mộng.

Ta chuyển đến ở cùng với nó, hiểu ?”

Đông Phương Minh Huệ cảm thấy quan hệ đúng là , nàng thể sống một trong một sân lớn. Tuyệt!

 

Tư Đồ Hạo ngẩn :

“Ngươi vẫn để Lam Tinh Mộng di chuyển sang đó.”

 

Đông Phương Minh Huệ liếc một cái, liếc thêm cái nữa, vẻ thâm sâu khó dò:

“Ngươi xong hết mấy chuyện phía , chuyện phía để .”

 

Tư Đồ Hạo hoài nghi nàng:

“Được , chuyện với viện trưởng .”

 

Hắn và viện trưởng gì, Đông Phương Minh Huệ .

nàng đợi suốt hai ngày mới thấy .

 

Trước mặt Tư Đồ Hạo, quản sự vẻ khiêm nhường hơn.

Hắn dẫn đầu, nàng và Tư Đồ Hạo theo phía , tiến thẳng đến một tiểu viện hẻo lánh cách xa Bách Chi Viên nhất.

Trong viện, cỏ dại mọc um tùm, trông vẻ bỏ hoang một thời gian.

 

“Đại sư , là đổi cho tiểu sư một viện hơn .

Viện cách Bách Chi Viên quá xa, bỏ hoang nhiều năm, ai quét dọn, để tiểu sư ở đây một , lắm .”

Quản sự khuyên nhủ.

 

Tư Đồ Hạo cau mày, lẽ bao giờ thấy viện nào hoang phế đến mức .

 

Đông Phương Minh Huệ cảm thấy .

Một là hẻo lánh, ai quấy rầy.

Hai là cách Bách Chi Viên xa, hiện tạ, nơi linh dược, linh khí dồi dào như Bách Chi Viên, trái sẽ gây hại cho Lam Tinh Mộng.

 

“Ta thấy nơi , dọn dẹp là .”

Đông Phương Minh Huệ cong cả mắt.

 

Nàng lén lút trao đổi với Tiểu Sắc:

“Tiểu Sắc, ngươi cảm nhận ? Là thứ gì ?”

 

Tiểu Sắc bằng giọng trẻ con:

“Ta , đợi bọn họ hãy tìm hiểu thêm.”

 

Tư Đồ Hạo há miệng, định khuyên can, nhưng thấy vẻ mặt kiên định của Đông Phương Minh Huệ, đành bỏ ý nghĩ :

“Vậy thì, sẽ sai đến dọn dẹp cho ngươi, nếu , nơi thật sự thích hợp cho .”

 

Quản sự lập tức bước lên:

“Nếu đại sư tin tưởng, sẽ cho đến giúp tiểu sư dọn dẹp.”

 

Đông Phương Minh Huệ :

“Đa tạ sư .”

 

Tư Đồ Hạo quản sự một cái, đó tiếp tục :

“Đã chọn xong nơi ở , ngươi xem, bước tiếp theo gì.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chu-dai-nhan-ta-sai-roi/chuong-26-5-thien-tuong.html.]

Đông Phương Minh Huệ chớp mắt:

“Dẫn xem Lam Tinh Mộng.”

 

Dọc đường, Tư Đồ Hạo cứ hỏi mãi, nàng vẫn hé môi nửa lời, chỉ rằng bản cách để di dời Lam Tinh Mộng mà gây động tĩnh lớn.

 

Nếu Tư Đồ Hạo nàng định di dời theo cách nào, chắc chắn sẽ mắng nàng là đồ bịp bợm.

Còn sẽ gây động tĩnh lớn?

 

Khi đến cửa viện, Đông Phương Minh Huệ với :

“Tuyệt đối đừng để ai quấy rầy chúng , nếu Lam Tinh Mộng xảy chuyện, sẽ chịu trách nhiệm.”

 

Tư Đồ Hạo vốn định lén lút trèo tường quan sát, nhưng nàng dọa cho hoảng hốt, lập tức căn dặn tất cả bên ngoài, bước dù chỉ nửa bước, cả trèo tường cũng .

 

“Huệ Huệ, ngươi đến đón ?”

Lam Tinh Mộng mừng rỡ, đám dây leo gai góc bay tứ tung, nhưng dám đến gần nàng.

 

Đông Phương Minh Huệ gật đầu:

. Cứ như chúng đó, hóa thành hình thể đau một chút, nhưng ngươi chịu đựng, nhất định kiên trì.”

 

“Không , sợ đau.”

 

Tuy , nhưng Đông Phương Minh Huệ vẫn cảm thấy khá lo lắng, vì Tiểu Sắc cũng tham gia.

 

“Tiểu Sắc.”

 

Một đứa bé bụ bẫm xuất hiện trong viện, đầu mọc một nhánh dây leo nho nhỏ, đong đưa theo gió nhịp nhàng.

 

“Sắc Sắc.”

Nhờ Đông Phương Minh Huệ giới thiệu, Lam Tinh Mộng cũng tên của Tiểu Sắc.

 

Tiểu Sắc nheo mắt chằm chằm nó:

“Được , gom bộ linh khí ngươi về tâm cây, tưởng tượng bản là hình , đó từ từ, từng chút một truyền tay chân.”

 

Lam Tinh Mộng là một bảo bối lời, tất cả gai nhánh đều bắt đầu đung đưa

Đông Phương Minh Huệ cảm nhận rõ ràng môi trường xung quanh chính là trung tâm của linh khí.

 

Thỉnh thoảng, linh khí từ đó chảy trong cơ thể nàng, dọc theo kỳ kinh bát mạch mà xông .

Chỉ trong chốc lát, linh khí ngoài luồng khiến kinh mạch trong cơ thể nàng như sắp nổ tung.

 

Lam Tinh Mộng thiên phú cao.

Nó gần như chỉ một hiểu lời của Tiểu Sắc.

Khi gom bộ linh khí tâm cây, nó cảm giác như chặt nát, đau đến mức .

 

nghĩ đến việc hứa với Đông Phương Minh Huệ đó, nó liền nghiến răng chịu đựng, kêu một tiếng.

 

Trong lúc Đông Phương Minh Huệ đang cố gắng chống đỡ luồng linh khí từ Lam Tinh Mộng đang tràn cơ thể , nàng bất lực cây đại thụ gãy thành từng mảnh, dịch cây màu lam chảy khắp mặt đất, thậm chí còn dính cả lên mặt nàng.

Nhựa cây ấm nóng, chứa sức mạnh linh lực cực lớn, khiến nàng suýt nữa thì phát điên.

 

“Cố chịu đựng .”

Tiểu Sắc nhắc nhở, lời chỉ dành cho Lam Tinh Mộng, mà còn dành cho Đông Phương Minh Huệ.

 

Cả hai đều đang cố gắng chịu đựng sự đau đớn đến cực hạn.

Đông Phương Minh Huệ cưỡng ép áp chế linh khí xuống mức thấp nhất, cảm thấy bình cảnh trong cơ thể bắt đầu rung động, dường như sắp đột phá.

Ngay khi nàng cảm thấy thể chịu nữa, bảy mạch xám khác trong cơ thể đột nhiên mở , linh lực càng dâng trào mạnh mẽ hơn.

 

Một luồng linh khí dâng trào khiến thiên tượng giáng xuống.

Bầu trời vốn trong xanh bỗng chốc mây đen che phủ, sấm chớp đan xen.

 

Ba ở trung tâm vòng xoáy linh khí gì về dị tượng .

Dù bây giờ nhận , họ cũng chẳng thể ngăn .

Loading...