Nữ Chính Trở Về Đi - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-08-26 16:00:21
Lượt xem: 31
Cách xa ước chừng mấy mét, Hoắc Ngu đang nói chuyện làm ăn ánh mắt liếc qua thoáng nhìn về phía Tê Diệu đứng bên cạnh một đám người, bộ dáng cười đến xán lạn, khóe môi không khỏi có chút nhếch lên.
Tê Diệu còn không biết mình cười trộm đã rơi vào trong mắt của người nào đó.
Các cô ả thổi phồng lẫn nhau, nâng qua nâng lại liền nâng đến trên người Sở Giảo Giảo.
Đơn giản là khen chị ta tài năng âm nhạc cao siêu, khen chị ta là thần đồng có thiên phú, tuổi nhỏ thành tài hiện tại lại có vị hôn phu ưu tú, quả thực là bóp c.h.ế.t người khác. Tê Diệu đối với thổi phồng của các cô ả sớm đã nghe riết mà lười phản ứng, trong bụng cô mặc niệm đếm ba hai một, quả nhiên đếm ngược vừa mới kết thúc, đề tài của các cô ả liền kéo tới trên người cô em Sở Du Du.
Hai chị em Sở gia quả thực là chênh lệch rõ ràng, một người cái gì cũng có, một người không có gì cả.
Chỉ là có Tê Diệu ở bên cạnh, các cô ả nói cực kì hàm súc, trong lời nói một nâng một giẫm mạnh, Tê Diệu nghe được một trận buồn cười.
Sở Giảo Giảo vô cùng khiêm tốn xua xua tay: “Không có, chúng tôi đều là chị em, Du Du cũng có chỗ ưu tú của em ấy. Về sau Sở gia còn cần hai chị em chúng tôi nâng đỡ lẫn nhau mới đúng.”
Chị ta sao có thể nghĩ đến, chị em “Nâng đỡ lẫn nhau” trong miệng chính mình, giờ phút này đang thờ ơ lạnh nhạt, nội tâm viết từ ‘CHẾ NHẠO’.
Tê Diệu: Chị đây liền yên lặng xem các người làm bộ làm tịch.
Trong tưởng tượng vốn dĩ hẳn là có phụ họa tán đồng, ví dụ như là Tê Diệu ánh mắt lập loè lấp lánh kinh ngạc lên tiếng cảm thán, không ngờ toàn bộ quá trình Tê Diệu đều là cười tủm tỉm mà nhìn bọn họ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần lớn chừng bàn tay tràn đầy ý cười, đám người đang nói nói đột nhiên có chút không thú vị, ngược lại có loại cảm giác quái dị bị xem như con khỉ đang diễn xiếc vậy, không tự chủ được mà ngượng ngùng ngậm miệng.
Sở Giảo Giảo hỏi: “Làm sao vậy? Diệu Diệu? Gần đây đi học rất vui sướng à?”
“Đúng vậy, tất cả mọi người rất tốt.” Trừ các người ra mà thôi.
“Ngày đó chị còn tận mắt thấy em đi theo Trình Lịch cùng nhau đi đâu đó, quan hệ của các em hình như không tệ nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-chinh-tro-ve-di/chuong-59.html.]
Sở Giảo Giảo giơ lên môi mỉm cười: “Lại nói tiếp, Trình Lịch sau này cũng không còn liên hệ cùng Sở Du Du, ngược lại thân thiết với em hơn một chút đó.”
Tê Diệu không tự chủ được nắm chặt ly pha lê, khống chế nét mặt cùng phản ứng của mình.
Luôn cảm giác, Sở Giảo Giảo giống như đang thử thăm dò cái gì đó.
Tê Diệu cười đến ngây thơ: “Anh ấy nói em lớn lên dáng dấp thật đẹp, anh ấy còn nói anh ấy thích em. Trình Lịch thật là một người tốt.”
Vừa nói, mấy người khác đầu tiên là sững sờ, lập tức trao đổi ánh mắt với nhau. Còn tưởng rằng Trình Lịch có chủ ý gì, thì ra là đổi khẩu vị, coi trọng công chúa nhỏ của Tê gia.
Sở Giảo Giảo cũng đi theo hoảng hốt một lát, dường như không ngờ tới Tê Diệu sẽ trả lời như vậy.
Trong lòng chị ta có ý thăm dò, là bởi vì phản ứng lần trước của Hoắc Ngu. Sở Giảo Giảo không tin Hoắc Ngu sẽ cảm thấy hứng thú đối với tiểu cô nương đơn thuần, chị ta thậm chí bắt đầu hoài nghi Tê Diệu có lẽ là ‘Bạch Liên hoa’ ngoài mặt giả thanh thuần, nếu không lấy tính cách của Hoắc Ngu, làm sao lại động tâm đối với em gái của Tê Vọng.
Nghe được Tê Diệu trả lời, ánh mắt Sở Giảo Giảo có chút lạnh.
Chị ta là người lý trí, nhưng mỗi lần vừa nghĩ tới cảnh tượng Hoắc Ngu để ý tới Tê Diệu, đặc biệt là chị ta còn nghe được những người khác nói, Hoắc Ngu vậy mà lại dành ra thời gian bận rộn của mình đưa đón Tê Diệu đi học, hắn bồi chị ta đều là mấy tháng mới có thể tìm được nửa ngày rãnh, chẳng qua chỉ là đưa đón đi học, Sở Giảo Giảo không hiểu vì cái gì hai người bọn họ có thể đơn độc ở cùng một chỗ.
So sánh với Sở gia như một cuộn chỉ rối, Tê gia thanh danh tốt, lại có Tê Vọng lấy sức một mình chống đỡ cho Tê gia, đồng thời, Tê Vọng lại là bạn tốt của Hoắc Ngu.
Sở Giảo Giảo không khỏi bắt đầu nghĩ, nguyên nhân mà gần đây Hoắc Ngu hơi có vẻ lãnh đạm đối với chị ta, chẳng lẽ là bởi vì Tê Diệu? Chẳng lẽ nói, Hoắc Ngu muốn cùng chị ta lui hôn ước, là muốn kết thân cùng với Tê gia hay sao?
Ghen ghét đố kị cắn nuốt lấy lý trí của chị ta, chỉ là nét mặt của chị ta vẫn ưu nhã như cũ.
“Hoàn toàn chính xác, trong mắt Diệu Diệu đều là ‘Người tốt’ thôi. Hoắc Ngu cũng là người tốt, đúng hay không?”
Tê Diệu nghe vậy, làm sao mà có thể không cảm nhận được địch ý vi diệu đến từ Sở Giảo Giảo chứ.