Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Chính Thức Tỉnh - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-06-07 11:39:32
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thấy chưa, bảo đừng vội mà, làng đã thông báo rồi này.” Tô Vệ Quân còn rất đắc ý, cho rằng mình sáng suốt.

Tô Nguyên lòng lạnh ngắt, nhìn vẻ mặt thoải mái của cả nhà, khó khăn nói: “Trong phát thanh nói thây ma ở nhà bác cả...”

“Này, nhà bác cả của con mà con còn không biết sao, còn tốt hơn nhà mình nữa, sợ gì! Có Tiểu Hàm ở đó, hừ, nó giỏi lắm, càng không cần lo.”

Mao Tiểu Lệ ôm con gái ở một bên không nói gì, đột nhiên nghiêng đầu lắng nghe, có chút do dự nói: “Hình như có người kêu cứu.”

“Có không?”

Tô Nguyên vội chạy đến bên cửa sổ để nghe, sắc mặt đại biến: “Thật sự có người kêu cứu!”

“Để cha nghe xem! Là Tô Quý Sinh!” Sắc mặt Tô Vệ Quân nặng nề: “Là giọng của Tô Quý Sinh, con thây ma đó đã chạy đến nhà ông ta rồi!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Cát Thu Lệ vỗ tay kinh hô: “Đúng rồi! Nhà Tô Quý Sinh không lợp mái nhà, ôi trời, lúc đó tôi đã nói ông ta suốt ngày lười biếng sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện lớn! Con thây ma đó chắc chắn đã phá vỡ mái nhà ông ta để vào nhà rồi, trời ơi thật là thảm quá!”

Tô Nguyên lại không để ý đến điều này, cô ấy kinh ngạc: “Nhà bác Quý Sinh lại không lợp mái nhà sao? Sao lại thế được?”

“Ông ta lười mà, rõ ràng sau núi gần như vậy, những người ở xa còn lên núi chặt tre, riêng ông ta thì không chịu đi, đến khi muốn đi thì tre trên núi đã không còn, ông ta dứt khoát không làm nữa, lười lắm!” Tô Vệ Quân vừa thấy Tô Quý Sinh thảm vừa có chút hả hê: “Cho nên nói làm người không được lười, cũng không được xấu, lòng ông ta quá đen, đã gần bốn mươi tuổi rồi còn đổi một cô vợ mới chưa đến hai mươi, chậc chậc, giờ thì gặp báo ứng rồi!”

“Cha! Bác Quý Sinh đã thế này rồi, cha đừng nói những lời như vậy nữa.” Tô Nguyên nghe rất khó chịu.

Tô Vệ Quân hừ một tiếng: “Con đúng là đọc sách đến ngốc rồi, đầu óc toàn là đạo lý lớn, không coi ai trong nhà ra gì, sớm biết thế đã không cho con đi học, tìm người gả chồng cho con, giờ thì đến lượt con chê bai người cha già này!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chinh-thuc-tinh/chuong-165.html.]

Không nói nhiều về mâu thuẫn trong nhà Tô Vệ Quân nữa, bên phía Tô Quý Sinh bị tấn công, tiếng kêu thảm thiết cầu cứu không dứt bên tai, những người sống ở bên trái bên phải đều có thể nghe thấy nhưng không ai dám ra ngoài giúp đỡ.

Việc này không thể tùy tiện giúp, giúp một cái là có thể mất mạng.

Những người có gan g.i.ế.c thây ma, phần lớn hiện giờ đều đang bận rộn ở đầu làng. Hơn nữa nói thật, con thây ma này, cho dù là chú Đông dũng mãnh nhất đến cũng không dám lại gần đụng vào.

Nghĩ đến vết thương trên người ông chủ Trần hiệu thuốc Thụy Hồng mà xem, thật đáng sợ, may mà thây ma cào người sẽ không biến người thành thây ma, nếu không thì ông chủ Trần đã c.h.ế.t tám trăm lần rồi. Theo lời ông chủ Trần nói, loại thây ma biết trèo này tốc độ rất nhanh, sức lực cũng rất lớn, chạy tới chạy lui trên tường rất linh hoạt, căn bản không bắt được.

Tô Hàm cũng nghe thấy động tĩnh ở nhà Tô Quý Sinh rồi, thật ra sau khi nghe thấy tiếng thây ma rời đi, cô đã mơ hồ đoán được nhà Tô Quý Sinh chắc là lành ít dữ nhiều, những hộ dân ở hai dãy nhà gần sau núi này, chỉ có nhà Tô Quý Sinh là phòng thủ yếu nhất, nhà ông ta rất có khả năng bị thây ma xông vào.

Nghe tiếng kêu thảm thiết, sắc mặt Vương Nguyệt Nga tái nhợt: “Đây, đây là xảy ra chuyện rồi, phải làm sao đây, Thất Nha thảm quá, bà ấy chỉ còn mấy đứa trẻ... Tiểu Hàm con muốn ra ngoài ư?! Không được!”

Tô Hàm bị Vương Nguyệt Nga kéo lại.

“Con ngốc à, con không cứu được đâu!”

Tô Hàm lắc đầu: “Mẹ hiểu lầm rồi, con chỉ muốn thay quần áo thôi.” Vừa nãy quá căng thẳng, lưng cô đổ một lớp mồ hôi, giờ quần áo dính dính rất khó chịu.

Lúc thay quần áo, Tô Hàm không ngừng nhớ lại dáng vẻ và trạng thái của con thây ma vừa nãy.

Không cam lòng, thật sự không cam lòng.

Nếu bây giờ người bị tấn công là cô, cô có thể thoát khỏi nguy hiểm để có được sự sống không?

Loading...