Nữ Chiến Thần Xuyên Không - Chương 119: Duệ Vương nổi giận
Cập nhật lúc: 2025-10-30 11:34:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi nuôi dưỡng đám các ngươi thì tác dụng gì!”
Duệ Vương lên cơn nóng giận, chỉ Lý Trữ, ngay cả Tưởng thị cũng giận lây.
“Bây giờ bộ Thanh Châu Thành, Duệ Vương Thế tử ngàn điều vạn điều , ai còn đến là Duệ Vương nữa . Vị trí Duệ Vương của , nên trực tiếp thoái vị nhường hiền cho nghiệt tử .”
Chiếc khăn trong tay Tưởng Nhu Nhi nàng vò thành cuộn thừng.
Nàng chỉ Hoắc Hành Yến gặp vận rủi, Duệ Vương trực tiếp truyền vị trí Thế tử cho đứa trẻ trong bụng nàng, như đứa trẻ của nàng thể kế thừa tất cả của Duệ Vương Phủ.
Chứ như bây giờ, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ lão già , một câu lời ý cũng , còn chịu Duệ Vương đ.á.n.h mắng.
Tưởng Nhu Nhi cũng thể hiểu nổi, Hoắc Hành Yến vận may đến thế, Hắc Ưng Trại chẳng qua chỉ là nhắm đám lưu dân mà thu nhận, Hoắc Hành Yến những chịu thiệt tay Hắc Ưng Trại, ngược Hắc Ưng Trại tự hạ tiêu vong.
Dưới gầm trời gì chuyện trùng hợp đến .
“Vương gia, cảm thấy sự việc đơn giản như , thật sự tin rằng Thế tử tiễu diệt Hắc Ưng Trại là dựa vận may ?”
Tay Tưởng Nhu Nhi nhẹ nhàng đặt lên bụng , vội vàng chậm rãi đưa nghi vấn của nàng.
Nàng rõ ràng, Vương gia căn bản quan tâm Hắc Ưng Trại sống c.h.ế.t thế nào, chỉ quan tâm những tiền và lương thực mà Hắc Ưng Trại cướp .
Không đến Duệ Vương thèm thuồng, ngay cả Tưởng Nhu Nhi tự nàng cũng thèm thuồng.
Thiên tai ngừng, cuộc sống của tất cả đều dễ dàng.
Tuy xem sắp sửa thể vượt qua , nhưng tiền và lương thực nhặt một cách dễ dàng ai mà thích.
Càng đừng Hắc Ưng Trại chiếm cứ Thương Ưng Lĩnh lâu như , Hoắc Hành Yến tiếp quản Hắc Ưng Trại, những lợi ích xa xa chỉ những thứ .
“Hắc Ưng Trại sớm nội đấu, muộn nội đấu, cứ chọn đúng lúc Thế tử dẫn Thanh Châu Quân đến tận cửa mà nội đấu, trùng hợp quá nhiều thì thể gọi là trùng hợp nữa. Nội đấu của Hắc Ưng Trại chừng chính là do Thế tử tạo .”
“Là một tay sắp đặt thì chứ?” Giọng Duệ Vương âm trầm lạnh lẽo, ánh mắt Tưởng Nhu Nhi cũng thêm vài phần chán ghét, “Các ngươi nếu bản lĩnh, thì cũng tạo cho một cuộc nội đấu của Hắc Ưng Trại, giúp một mẻ hạ gục Hắc Ưng Trại.”
“Các ngươi bản lĩnh đó ?”
Duệ Vương vươn tay chỉ Lý Trữ.
“Một kẻ miệng oang oang rằng Thanh Châu Thành khắp nơi đều là nhãn tuyến mà ngươi cài , đoạn thời gian , ngươi tự đếm xem, ngươi thành mấy chuyện.”
Duệ Vương xong chỉ Tưởng Nhu Nhi.
“Một kẻ bao lâu nhà đẻ sẽ gửi cho vũ khí và lương thảo, giúp chiêu dụ Thanh Châu Quân, vũ khí ở ? Lương thảo ở ?”
Tưởng Nhu Nhi những lời chất vấn của Duệ Vương, sắc mặt trắng bệch.
Trước đó nàng chẳng qua là dùng sự chi viện của nhà đẻ để câu kéo Duệ Vương, nhằm định địa vị của chính .
Bây giờ Duệ Vương Phủ chỉ là một cái giá đỡ rỗng tuếch, nhà đẻ của nàng khi Tưởng Vưu Long gặp chuyện, ý kiến lớn đối với Duệ Vương, đặc biệt là kẻ chủ mưu Hoắc Hành Yến hề hấn gì, khiến Tưởng gia của bọn họ ngậm bồ hòn ngọt.
Tưởng gia sớm từ bỏ sự ủng hộ đối với Duệ Vương, đoạn thời gian cuộc sống của chính bọn họ cũng dễ chịu, cho nên Tưởng Nhu Nhi rõ ràng, nhà đẻ của nàng căn bản còn bất kỳ khoản tiếp tế nào nữa, cho dù , cũng chỉ thể là Tưởng Nhu Nhi lấy bạc giấu kỹ trong hòm .
Tưởng Nhu Nhi là cạnh Duệ Vương, quá rõ ràng tình hình hiện tại của Duệ Vương Phủ, nàng thể lấy bạc phòng lấp cái hố đáy Duệ Vương Phủ .
Đối với Tưởng Nhu Nhi mà , Duệ Vương Phủ dù sa sút, thuyền nát vẫn còn ba ngàn đinh, nàng chỉ cần đứa trẻ trong bụng trở thành Duệ Vương Thế tử, thì nàng cái Duệ Vương Vương phi liền danh chính ngôn thuận, vinh hoa phú quý vẫn cứ hưởng thụ.
“Ai da! Bụng... bụng của ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chien-than-xuyen-khong/chuong-119-due-vuong-noi-gian.html.]
Tưởng Nhu Nhi ôm bụng, vẻ vô cùng đau đớn.
Duệ Vương vẫn mấy phần quan tâm đến đứa con sinh muộn của , thấy Tưởng thị khỏe, vội vàng gọi hạ nhân đến đỡ nàng về phòng mời đại phu chẩn trị.
Lý Trữ một đầu mồ hôi lạnh, y dĩ nhiên mánh khóe thoát của Tưởng Nhu Nhi, thế nhưng chiêu y thể dùng, chỉ thể trực diện đối mặt với cơn giận của Duệ Vương.
“Thuộc hạ việc đắc lực, xin Vương gia trách phạt.”
Lý Trữ thể tránh khỏi, y thẳng thắn quỳ xuống nhận .
Thái độ của Lý Trữ, đến lúc đó khiến sắc mặt của Duệ Vương hơn ít.
“Nghiệt tử âm hiểm xảo trá, luôn dùng những thủ đoạn hèn hạ gì.” Duệ Vương hừ lạnh một tiếng, “Nếu độc năm đó thể hạ nặng hơn một chút, hôm nay bổn vương cũng thể mắt thấy lòng phiền .”
“Vương gia cẩn ngôn!” Lý Trữ vội vã nhắc nhở.
“Ngươi cũng dậy !” Duệ Vương đỡ trán, xoa xoa vầng trán của , “Bổn vương lòng trung thành của ngươi, bên Tưởng gia e rằng bổn vương thể trông cậy nữa, nên…”
Duệ Vương thẳng , Lý Trữ hiểu chứ.
Hắn vội vàng giữ nguyên tư thế quỳ, dập một tiếng đầu thật mạnh về phía Duệ Vương.
“Thuộc hạ nhất định phụ kỳ vọng của Vương gia!”
Bạch Vân Sơn.
Nguyễn Ngư và những khác mang theo một lượng lớn tiền bạc và lương thực trở về, cả căn cứ vui mừng như ngày Tết.
Nguyễn Ngư cũng khách khí, trực tiếp khoát tay hiệu, chuẩn một bữa tiệc ăn mừng náo nhiệt.
Đây chỉ là để ăn mừng sự trở về thắng lợi của họ, mà còn để chúc mừng căn cứ thành việc mở rộng.
Chẳng bao lâu , một vạn lưu dân thu nhận đó thể chính thức gia nhập Bạch Vân Thôn. “Từ khi chúng quyết định thu nhận nhóm lưu dân cho đến nay, bận rộn lâu như , hôm nay cuối cùng cũng cảm giác chuyện thỏa.”
Trở về căn cứ, Đơn Việt Dương cả đều trở nên thư thái.
“Ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm, phía còn nhiều việc sắp xếp, ngươi còn bận dài dài.” Nguyễn Ngư chút đành lòng đả kích Đơn Việt Dương.
Nàng cũng áp lực của Đơn Việt Dương trong thời gian lớn đến mức nào, đặc biệt là trong thời gian họ xuất chinh Hắc Ưng Trại, việc điều động nhân sự, lương thảo, và chi tiết sắp xếp đều do Đơn Việt Dương phụ trách.
Huống chi khi đến Hắc Ưng Trại, còn tăng thêm ba trăm thành viên dự cho hộ vệ đội.
Hiện tại những cùng với nhóm nữ tử nguyện ý đến Bạch Vân Sơn an cư, đều họ sắp xếp ở Bạch Vân Dịch Trạm.
Họ Hắc Ưng Trại coi là nô lệ nô dịch bấy lâu, mặc dù họ may mắn là những sống sót qua giá rét và dịch bệnh, nhưng cơ thể của họ vẫn thể sánh bằng bình thường, vì nhóm tạm thời ở Bạch Vân Dịch Trạm để tĩnh dưỡng.
Họ chính thức gia nhập Bạch Vân Thôn thì nhất định xếp một vạn lưu dân .
“Ha ha ha!” Đơn Việt Dương lớn, hiển nhiên sớm chuẩn tâm lý, “Ta chuyện là thể bận rộn mãi, nhưng thấy căn cứ của chúng từng chút một hơn, trong lòng liền cảm thấy vui mừng.”
“Căn cứ mở rộng tất, một vạn đó cũng thể cùng một lúc cho hết, cần chia thành từng đợt!” Nguyễn Ngư cũng tủm tỉm, nàng đưa cho Đơn Việt Dương một ánh mắt “giao cho ngươi đó”.
“Ta trong lòng tính toán, căn cứ theo mức độ cống hiến khác của họ mà xếp thứ tự là , những việc sẽ sắp xếp thỏa.” Đơn Việt Dương lập tức trở nên tràn đầy khí thế.
Đột nhiên, vòng tay liên lạc của Nguyễn Ngư vang lên, giọng Giả Đại truyền đến.
“Cô nương, Thiếu… Ngụy công tử gặp .”