Nữ Chiến Thần Xuyên Không - Chương 117: Lựa chọn

Cập nhật lúc: 2025-10-30 04:25:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vào lúc , thể giúp Nguyễn Ngư xử lý các loại văn thư công việc của căn cứ, chỉ phu tử và học sinh của Bạch Lộ Thư Viện, những đó đều là nam tử, theo ở bên Nguyễn Ngư chung quy vẫn nhiều bất tiện.

 

Lục Thiến Thiến cho rằng học thức của nàng đủ sức đảm nhiệm tất cả các công việc văn thư, và phận nữ tử của nàng thể theo sát bên cạnh Nguyễn Ngư một cách thuận tiện.

 

Nguyễn Ngư khi kể về trải nghiệm của Lục Thiến Thiến, trực tiếp bổ nhiệm nàng quản sự bên cạnh , đặt thời hiện đại thì đó chính là trợ lý cao cấp.

 

Mỗi ngày căn cứ quá nhiều chuyện lộn xộn, bên cạnh Nguyễn Ngư thực sự cần một nữ tử tính toán, thông thạo thi thư để giúp xử lý tạp sự.

 

Lục Thiến Thiến tận tâm tận lực, trong thời gian theo bên Nguyễn Ngư, nàng cũng thể hiện năng lực thua kém nam tử, việc đều xử lý vô cùng thỏa đáng.

 

Lần bọn họ công đ.á.n.h Hắc Ưng Trại, Lục Thiến Thiến thậm chí còn chủ động xin theo.

 

Nguyễn Ngư lấy may mắn khi Lục Thiến Thiến cùng, giống như tình huống hiện tại, vẫn là nữ tử mặt xử lý sẽ thỏa đáng hơn.

 

Một đám nữ tử Nguyễn Ngư, Lục Thiến Thiến đang theo bên cạnh Nguyễn Ngư.

Cả hai đều mặc y phục đen thắt eo, trông vài phần tư hiên ngang của nữ tướng quân, đến nỗi đối với những lời Nguyễn Ngư , dù trong lòng các nàng cảm thấy vô lý đến , tự chủ tin.

 

“Ngươi thật sự một thôn làng ?”

 

“Thôn làng đó ngươi thật sự thể quyền chủ ư?”

 

“Ngươi chỉ là một cô nương, còn trẻ như , thể vị trí thôn trưởng, trong thôn thể để ngươi ?”

 

“Ngươi thật sự thể cho chúng một nơi dung ?”

 

 

Đám nữ tử bỗng như sống , vô câu hỏi dồn dập đổ về phía Nguyễn Ngư.

 

“Tất cả đều im lặng cho !”

 

Nguyễn Ngư nâng cao giọng điệu.

 

Có lẽ là sự uy nghiêm tự của Nguyễn Ngư, lẽ là đám nữ tử dọa vỡ mật trong hang ổ thổ phỉ.

 

Chỉ một câu của Nguyễn Ngư, tất cả liền im bặt như chim cút.

 

“Ta , Duệ Vương Thế tử sẽ sớm tiếp quản Hắc Ưng Trại, tất cả lưu dân Hắc Ưng Trại bắt lên núi, đều sẽ Duệ Vương Thế tử an trí.”

 

“Ta chỉ cho các ngươi thêm một lựa chọn khác, cam đoan mỗi lời đều là sự thật. Có nguyện ý tin , đưa lựa chọn gì, đó là việc của chính các ngươi.”

 

“Thiến Thiến, bên giao cho nàng.”

 

Nguyễn Ngư xong, cũng đám nữ tử nữa, rời .

 

“Vâng, Nguyễn cô nương!” Lục Thiến Thiến tiến lên một bước, vị trí Nguyễn Ngư chuyện.

 

Nàng lĩnh hội ý của Nguyễn Ngư, để đám nữ tử tự lựa chọn, nàng chỉ chịu trách nhiệm đăng ký, cần bất cứ chuyện dư thừa nào.

 

“Các vị cô nương, cần quá căng thẳng. Các ngươi thể tìm chỗ nghỉ ngơi , đó từ từ suy nghĩ. Ngày mai ai nguyện ý cùng chúng , thì đến đây cho tên của các ngươi, sẽ một bản đăng ký đơn giản là .”

 

Lục Thiến Thiến nở một nụ nhạt mặt, ánh mắt đám nữ tử mang theo vài phần khuyến khích.

 

“Làm đây? Chúng nên ?”

 

“Ta , ai những là ai, theo các nàng , là từ một hố lửa nhảy sang một hố lửa khác !”

 

“Các ngươi thật sự tin một thôn làng như thế giới đào nguyên như ?”

 

“Những như chúng , từ khoảnh khắc bắt đến Hắc Ưng Trại, còn đường sống !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-chien-than-xuyen-khong/chuong-117-lua-chon.html.]

 

Một đám nữ tử thì thầm to nhỏ.

 

Không khí bi thương và tuyệt vọng lan tràn trong đám đông.

 

Lục Thiến Thiến một bên yên lặng quan sát, đối với những nghi ngờ của đám nữ tử , nàng cũng hề biện giải.

 

Đến lúc ăn cơm, nàng lặng lẽ mang thức ăn đến cho đám nữ tử .

 

Trong đội hộ vệ là nam nhân, e rằng hiện giờ ai thích hợp hơn nàng để ở đây chăm sóc đám nữ tử .

 

Tuy nhiên, dù khí ở đây tiêu cực đến mấy, chung quy vẫn lựa chọn đến chỗ Lục Thiến Thiến đăng ký.

 

Các nàng chẳng còn gì để mất, nhà để về, cũng đường để .

 

Dù Duệ Vương Thế tử thể an trí các nàng, nhưng những xung quanh khi trải nghiệm của các nàng, mỗi một câu nước bọt cũng đủ nhấn chìm các nàng.

 

Các nàng đối mặt với những lời đồn đại như thế nào.

 

Bởi , thôn làng mà Nguyễn Ngư , đối với các nàng mà giống như một bến cảng tránh gió, các nàng hy vọng thật sự một nơi như .

 

Cho dù Nguyễn Ngư lừa các nàng, các nàng cũng chấp nhận.

 

vạn nhất tất cả những điều đều là sự thật thì ?

 

Không ít nữ tử sẵn sàng liều mạng để đ.á.n.h cược một phen.

 

Chỉ riêng cô nương tháo vát đang đăng ký mặt các nàng, đó là hình mẫu mà các nàng mơ cũng khó mà tưởng tượng .

 

Lục Thiến Thiến nhanh bận rộn.

 

Bên Nguyễn Ngư còn nhiều việc lớn nhỏ cần xử lý.

 

Quay đầu Đinh Hiển tìm đến.

 

“Sao ?” Nguyễn Ngư nhướng mày Đinh Hiển, “Đám nội ứng bắt đầu yên phận ?”

 

“Cái đó thì .” Đinh Hiển nhún vai, “Ban đầu mấy tên mấy trung thực, thấy chúng công hạ Hắc Ưng Trại, liền tác uy tác phúc, của đ.á.n.h một trận xong thì thành thật . Số còn hiện tại cũng nhận rõ vị trí của .”

 

“Nói trọng điểm.” Nguyễn Ngư mấy hứng thú với đám nội ứng gió chiều nào xoay chiều .

 

Đám nội ứng thậm chí còn coi như nhắc nhở nàng, Bạch Vân Sơn của bọn họ cũng đến lúc tăng cường quản lý phương diện .

 

Người trướng nàng mà thật sự dễ dàng tiền lương mua chuộc, thì căn cứ của nàng sẽ như một cái sàng, sớm muộn gì cũng chịu chung phận với Hắc Ưng Trại.

 

“Thưa cô nương, chuyện là thế , đây khi chúng chiếm lĩnh địa bàn của các trại chủ khác, nhiều thổ phỉ trực tiếp đầu hàng, đám đó hiện đang giam giữ tập trung, Hoắc công tử đám giao cho xử lý, lúc cần một nhóm khổ lực.”

 

“Vậy thì ?” Nguyễn Ngư hiểu ý Đinh Hiển lắm.

 

“Đám nội ứng mà chúng mua chuộc, chiếm lĩnh địa bàn cũng coi như lập công , nếu thật sự đ.á.n.h tàn phế thả bọn chúng , dường như cũng thỏa đáng lắm.” Đinh Hiển thở dài một , “Thổ phỉ đầu hàng còn thể khổ lực, bọn chúng tích cực biểu hiện như trở thành tàn phế.”

 

“Chuyện quả thực hợp lý…”

 

Nguyễn Ngư gật đầu.

 

Các quyết định của bọn họ đưa , đều đang dõi theo, nếu quyết định của bọn họ thể khiến cấp tin phục, mệnh lệnh lẽ sẽ chấp hành trăm phần trăm.

 

Loại hành vi tự chôn vùi tai họa như thể tránh thì nên tránh.

 

“Vậy thế , thù lao hứa đây, bộ sẽ phát xuống, đó để bọn chúng tự lựa chọn, nếu lập tức tự do, thì để chúng đ.á.n.h gãy một chân mang thù lao rời , cái chân đó coi như là sự trừng phạt cho việc bọn chúng từng thổ phỉ ở Hắc Ưng Trại.”

 

“Ai trở thành tàn phế, thì mang thù lao theo các thổ phỉ khác cùng khổ lực vài năm để chuộc tội, các thổ phỉ khác Hoắc Hành Yến chuẩn cho bọn chúng bao lâu chúng quản, còn đám nội ứng thì định cho bọn chúng một kỳ hạn thể giành tự do.”

 

Loading...