Nữ Cảnh Sát Xuyên Không Về Tề Quốc - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:30:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ở bên một thời gian dài, sớm thấu hiểu giọng điệu và cảm xúc của đối phương như lòng bàn tay.

Xin thứ , nhưng Hồng Phúc Lâu của nàng doanh thu khả quan ! Doanh thu một tháng của Yến Tứ Phương cũng đủ bằng nửa năm của Hồng Phúc Lâu, phụ nữ còn điều gì ý chứ?

Vân Sương dường như thấy ánh mắt khiêu khích của Hạ Văn Quân, khóe mắt khẽ nhướng, khóe miệng khẽ cong, : “Nửa năm thì đủ, thể sánh bằng doanh thu một năm của Hồng Phúc Lâu mới .”

Hạ Văn Quân thoáng sững , đến nàng cũng khỏi hít một khí lạnh: “Sương nương, điên ?! Tham vọng của từ bao giờ lớn đến thế?”

TBC

Rõ ràng nay luôn hối hả tiến lên phía là nàng mà!

Sương nương quả thật là kêu thì thôi, kêu thì kinh thiên động địa!

Nàng khỏi nghi hoặc hỏi: “Sương nương, thiếu tiền ?”

Vân Sương khẽ , : “Không thiếu, nhưng bạc là thứ, càng nhiều càng .”

Hôm nay Giang Tiếu tiếp nhận mật lệnh , nàng mới bừng tỉnh đại ngộ, vì Giang Tiếu đường đường là một đại nhân tam phẩm mà cuộc sống vẻ chật vật như .

đây, coi trọng khoản quyên góp của nhà họ La cho vệ sở đến thế, thậm chí còn đích theo sát vụ mất tích của La nương tử.

Dù nàng kiếm bao nhiêu tiền, so với việc , e rằng cũng chỉ là hạt cát giữa biển cả.

chuẩn thì lo bất trắc, bạc đến tay càng nhiều, nàng mới thể chiếm thế chủ động.

Tất nhiên, dù là vì bản , thì bạc trong tay cũng càng nhiều càng .

Ánh mắt của Hạ Văn Quân đột nhiên sáng rực, nàng vô cùng đồng tình với quan điểm của Sương nương, bởi nên hai họ mới thể ăn ý đến !

Chỉ là, nghĩ đến những lời , nàng vẫn thấy phiền muộn, “, theo tình hình hiện tại, để doanh thu một ngày của Yến Tứ Phương sánh bằng doanh thu một năm của Hồng Phúc Lâu, vẫn là chuyện viển vông.”

Trừ phi… bọn họ thể trong thời gian ngắn, mở rộng Yến Tứ Phương các châu khác của Đại Tề, hơn nữa ở mỗi châu, đều rực rỡ như cửa hàng ở huyện Sơn Dương .

Nếu thật sự điều đó, thì đừng là sánh bằng doanh thu một năm của Hồng Phúc Lâu, sánh bằng doanh thu mấy năm cũng chuyện khó!

Hạ Văn Quân bạc, nhân mạch cả tài nguyên, trong thời gian ngắn mở thêm chi nhánh Yến Tứ Phương ở các châu khác là việc khó, nhưng khó chính là ở khâu quảng bá!

Dạo gần đây nàng tốn bao công sức, cũng chỉ mới khiến cái tên Yến Tứ Phương tạo chút tiếng vang ở Hạ Châu, cho nên nàng mới dám nhanh chóng mở chi nhánh ở các huyện khác trong Hạ Châu.

Ra khỏi Hạ Châu, thì ai còn đến đại danh của Yến Tứ Phương nữa, nếu danh tiếng đủ lớn mà vội vàng khai trương chi nhánh, chẳng khác gì tự tìm đường chết.

thì danh tiếng cứ !

Vân Sương tất nhiên nỗi băn khoăn của Hạ Văn Quân, nghĩ ngợi một lúc, bỗng nở một nụ thần bí, : “Ta chỉ thuận miệng thế thôi, tỷ cũng đừng vì mà rối loạn trận địa. Tuy nhiên, nhanh chóng nâng cao danh tiếng của Yến Tứ Phương trong thời gian ngắn, cũng cách, chỉ là, dám chắc thể kịp .”

Hạ Văn Quân mặc định Vân Sương là đang mơ mộng viển vông, tiếp tục gảy bàn toán trong tay, bĩu môi : “Có thể cách gì chứ, trừ phi thể khiến đương kim Thánh thượng chinh giá lâm tiểu điếm của chúng , như , đừng là vang danh Đại Tề, e rằng ngay cả đám Đát tử nước Kim Mông cũng sẽ kinh động.”

Vân Sương tranh cãi gì thêm, chỉ nhàn nhạt mỉm , cùng nàng thảo luận thêm một chuyện liên quan đến ngày khai trương, trở về nhà.

Khi nàng về đến nhà, cũng vặn đến giờ đón Vân Y và Vân Doãn.

Thông thường, nếu thời gian, Vân Sương sẽ tự đón hai đứa trẻ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-canh-sat-xuyen-khong-ve-te-quoc/chuong-295.html.]

Tuy nhiên, , nàng do dự một lát.

Hôm nay, Do Minh Dương khi rời tư thục hứa rằng sẽ đích đón Vân Y và Vân Doãn.

Chỉ là, khi bọn họ cùng Giang Tiếu đến Tổng binh phủ, liền tin tức gì truyền về.

Trẻ con thì để bụng, nếu hôm nay chính Do Minh Dương đến đón chúng, e rằng hai đứa sẽ thất vọng.

Vân Sương vì thế đợi thêm một lúc, mãi đến khi quá giờ tan học, mới dậy, chuẩn đến tư thục đón con.

Nào ngờ, nàng còn kịp bước đến cửa, liền thấy giọng trong trẻo lanh lảnh vang dội của Vân Y từ ngoài vọng : “Ha ha, A lúc nãy thuộc lòng sai hai chữ, hổ quá!”

Giọng Vân Doãn hiếm hoi mang theo vài phần phục cũng lập tức vang lên: “Y Nhi chẳng cũng… cũng sai ba chữ !”

Còn sai nhiều hơn một chữ!

Rất nhanh, một giọng nam nhân già dặn, sảng khoái mà từ ái liền cất lên: “Chuyện gì mà tranh cãi? Trương Phu tử của các con , đoạn văn hôm nay các con mới học, mà thể thuộc , giỏi ! Quả hổ là tằng ngoại tôn của !”

Một bên, Do Dã khỏi buồn bất lực.

Nghĩ đến năm xưa, khi tổ phụ dạy bảo bọn Hứa nhi khai tâm học chữ, yêu cầu nghiêm khắc bao, thậm chí còn bắt học những đoạn dạy để thuộc lòng.

Nếu để Hứa nhi thấy tổ phụ nay yêu chiều hai đứa nhỏ đến mức chẳng màng nguyên tắc thế , sẽ cảm khái đến .

Vân Sương ngờ Do Minh Dương đưa hai đứa trẻ về, khi thấy bọn họ bước , còn ngẩn một chút.

Do Dã bước lên chào hỏi nàng, mỉm : “Vân nương tử, phiền nàng .”

“Đâu gì.”

Vân Sương lập tức tươi bước đến, để lộ sơ hở mà liếc mắt một vòng, hỏi: “Chuyện triều đình bên xong xuôi cả ?”

Do Dã dường như hiểu nàng đang tìm ai, liền thâm ý , : “Đã tiếp đãi xong thiên sứ của triều đình, cũng sắp xếp chỗ nghỉ ngơi thỏa. Nếu Vân nương tử tìm A Tiếu, thì việc về vệ sở .”

Hôm nay là ngày đại quân chính thức khải , tất nhiên trở về vệ sở một chuyến.

Vân Sương nhẹ ho một tiếng, tươi thản nhiên: “Đa tạ chư vị đưa Y Nhi và Doãn Nhi về giúp . Nếu ngại, xin mời cùng dùng bữa tối tại nhà .”

Do Minh Dương và Tần thị phản đối, Vân Sương liền bảo Bát Nguyệt và Thập Ngũ đưa bọn họ đến tiền sảnh nghỉ ngơi .

Nàng định theo , Do Dã bỗng ôn hòa cất tiếng: “Vân nương tử xin dừng bước, chuyện, nàng nên .”

Bước chân Vân Sương khựng , sang Do Dã, chỉ thấy mỉm : “Buổi chiều hôm nay, cùng tổ phụ và A Tiếu thương lượng qua, tranh thủ cuối tháng tổ chức hôn lễ giữa nàng và A Tiếu, thật sự là nàng chịu ủy khuất . Không bằng chờ khi hồi kinh, để Do gia và quyến của nàng cùng , tổ chức một hôn lễ đàng hoàng.

Vân nương tử cũng cần lo ngoài sẽ điều tiếng gì, đến lúc đó, tổ phụ sẽ tuyên bố với bên ngoài rằng, nàng và A Tiếu khi ở Hạ Châu từng cử hành hôn lễ đơn sơ, còn lễ ở Minh Kinh chẳng qua là bổ sung .”

Lời Do Minh Dương thốt , tất nhiên mang theo quyền uy tầm thường.

Vân Sương tuy để tâm quá đến việc hôn lễ linh đình , nhưng cũng hiểu lúc nàng và Giang Tiếu còn nắm thế chủ động, vì chỉ ngoan ngoãn gật đầu.

Do Dã tiếp: “Còn một việc, hôm nay thiên sứ của triều đình đến đây là để truyền thánh chỉ triệu A Tiếu hồi kinh, chậm nhất là trong vòng hai ba ngày tới, chúng sẽ cùng A Tiếu lên đường trở về. Không đến lúc đó, Vân nương tử nguyện ý đồng hành cùng bọn chăng?”

Loading...