Trước , một phần thu nhập lớn trong nhà là Dư Hải săn thú .
Bây giờ thương nghiêm trọng, mắt một cái chân thể giữ .
Thiếu một cái chân, thể lên núi xuống biển? Chỉ thể ở giường, thành phế vật ăn .
Nhà bà nhiều trẻ con như , sức khỏe con dâu còn yếu.
Nếu thật sự cắt cụt chân thể xuống giường, cả nhà chẳng đều dựa bà nuôi ? Bà dư bạc nuôi nhiều miệng ăn như ?
Hàng xóm trong sân, hoặc là quan hệ với vợ chồng Dư Hải, hoặc là hàng xóm ở ngay cạnh, chuyện lão nhị Dư gia thương nặng đưa về nhà, Trương thị đều trốn tránh, nhắc tới tiền khám bệnh và tiền thuốc, Trương thị sẽ bắt đầu than, bọn họ mãi thành quen. Trong lòng vợ Xuyên Trụ khỏi xót xa.
Nàng lớn trong nhà nhắc tới Trương thị.
Trương thị là vợ kế của Dư lão đầu, bà là chị em họ của ruột Dư Hải qua đời.
Năm đó, quả phụ Trương thị chị nhà chồng đuổi ngoài, là bệnh giường của Dư Hải bụng thu nhận và giúp đỡ bà .
Sau đó, của Dư Hải bệnh qua đời, Dư lão đầu thấy Trương thị hết lòng chăm sóc chị em Dư Hải, nên cưới bà vợ kế. Lão đại Dư Đại Sơn là Trương thị đưa tới, lớn hơn Dư Hải hai tháng.
Lão tam Dư Ba và con gái Dư Thải Điệp chính là con ruột của Trương thị và Dư lão đầu. Lúc Dư Hải còn sống, Trương thị giả vờ với chị em Dư Hải, còn hơn con ruột của , lúc Dư Hải sắp c.h.ế.t mới nhờ vả con trai con gái cho Trương thị chăm sóc.
của Dư Hải mới c.h.ế.t lâu, bộ mặt thật của Trương thị lập tức lộ . Lấy cớ cảnh trong nhà , mỗi ngày chỉ cho chị em Dư Hải ăn bát cháo thể soi bóng trong đó và một miếng bánh đậu nhỏ.
Ở mặt Dư lão đầu thì giả vờ đều ăn như , nhưng giữ thứ , buổi tối lén lút đưa cho con ăn riêng. Vì đói bụng, từ bé Dư Hải trèo cây tìm trứng chim, hái quả dại, đến bờ biển nhặt cá nhỏ tôm nhỏ... Lớn hơn một chút tự học bắt mấy động vật nhỏ hoang như gà rừng thỏ rửng núi. Chàng hiền lành hiếu thảo, bắt gà rừng thỏ rừng đều ăn một , mang về nhà để cha xử lý để cùng ăn.
Trương thị chọn đùi gà chân thỏ cho con gái ăn, những chỗ nhiều thịt mới đưa cho chị em Dư Hải.
Lúc Dư lão đầu bà , bà còn năng hùng hồn đầy lí lẽ: Lão tam và con gái nhỏ còn nhỏ, lão nhị nên nhường cho em trai em gái... Lúc mười mấy tuổi, Dư Hải theo Dư lão đầu biển bắt cá, tới hai năm trở thành một tay bắt cả giỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-vien-tu-cam/105.html.]
Mỗi Dư gia biển đều bắt nhiều cá hơn nhà khác, hơn nữa thường bắt các loại cá hiếm, nhà giàu và tửu lâu trong trấn đều thích mua cá nhà . Dư Hải còn thường xuyên lên núi săn thú với thợ săn Triệu, mỗi đều thể mang một vài thú săn về.
Hầu hết thời gian, Trương thị bỏ nhà ăn, phần lớn thú săn bán ở trấn đều đổi thành bạc, thu về túi tiền của bản giữ thật chặt. Dần dần, Dư gia dời căn nhà tổ cũ nát, xây một căn nhà ngói bùn năm gian ở đầu thôn đông gần biển.
Không tới hai năm đổi chiếc thuyền đ.á.n.h cá cũ thành thuyền mới.
Vì Dư Hải năng lực, Dư gia nổi danh là nhà nghèo khó trong thôn, nhảy vọt trở thành nhà thu nhập bậc trung trong thôn. Trương thị nắm giữ tiền bạc trong nhà, ai cũng đừng nghĩ lấy một đồng từ tay bà .
Ngay cả tiền thức ăn cũng tính tính , mỗi ngày bánh bột ngô, cháo đậu, dưa muối.
Nếu thì là rau trong vườn nhà, nấu canh, kể cả mỡ cũng bỏ.
Ngoài lúc ăn Tết, trong nhà thường một chút thức ăn mặn nào. Ngay cả lao động ít nhất, nghèo nhất trong thôn cũng ăn ngon mặc ấm hơn nhà .
Trong thôn nào vợ kế Dư gia, là con chuột sa hũ dầu - Là loại . Nhà đẻ con dâu cả Lý thị ở gần đây, cảnh gia đình tệ, là Trương thị hầu như gom hết tài sản sính lễ để con trai tới xin cưới.
Lý thị thường đưa đứa trẻ về nhà đẻ ăn ngon, lúc trở về luôn là túi lớn túi nhỏ, lén lút mang trong phòng .
Trương thị cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Vì hai con đều ăn thành dáng giống - Hình cầu, dáng giống dáng xanh xao vàng vọt của vợ lão nhị và đám nhỏ nhị phòng chứ?
Liễu thị là Dư Hải trúng, xin cha tìm tới mai.
Chillllllll girl !
Khi đó, con gái ông chủ tiệm tạp hóa trấn mập mặt rỗ trúng Dư Hải cao lớn tuấn, nhờ tới chuyện với Trương thị, cần sính lễ, còn thêm ba mươi lượng bạc của hồi môn.
Gia đình bình thường như Dư gia trong thôn chài lưới, một năm cùng lắm chỉ tiêu dùng ba, năm lượng bạc.
Tuy tiền mỗi ngày đ.á.n.h cá thu tệ lắm, nhưng lão tam Dư Ba còn học, chuẩn tiền cho kỳ thi tương lai huyện.
Con gái nhỏ nhất, cũng bắt đầu tích của hồi môn... Ba mươi lượng bạc, đối với Dư gia lúc đó mà là một khoản tiền nhỏ, Trương thị đương nhiên động tâm.