Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 97: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:15
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khăn nguyệt sự
Đang quan sát, từ xa nàng thấy một bóng về phía .
Ồ! Đây là Dư Hữu Lan ?
Dư Hữu Lan mặc một bộ y phục màu xanh lam tươi tắn, tôn lên làn da trắng nõn thanh tú.
Trong thôn, hiếm cô gái nào làn da trắng như , đa phần đều vàng, đồng, đen...
Dư Hữu Lan liếc mắt lên, thấy Yểu Noãn đang cao ngạo quan sát nàng.
Ánh mắt nàng lướt qua một tia vui, biến mất ngay lập tức.
"Tiểu cô!" Nàng nở nụ , chào Yểu Noãn.
Yểu Noãn đáp một nụ : "Đến chơi ?"
"Vâng, chút việc tìm Võ bá mẫu..."
Võ bá mẫu?! Cách xưng hô quả là "độc đáo"...
Nói xong, Dư Hữu Lan liền xách giỏ nhỏ về phía nhà họ Võ.
Yểu Noãn cũng về sân.
Dư Hữu Lan vài bước, đầu thấy Yểu Noãn còn ở đó, nàng mới bắt đầu quan sát căn nhà của nhà họ Dư.
Căn nhà của nhà họ Dư xây nhất, vì địa thế của nhà họ Dư, từ trong làng thể thấy, nàng cũng thường tìm một chỗ nào đó để nhà họ Dư và nhà họ Võ.
Hai nhà đều là nhà gạch xanh, hiện giờ nhà họ Dư còn xây cả tứ hợp viện mà chỉ những gia đình giàu mới thể xây.
Nàng nhớ nổi lầm bầm bên tai bao nhiêu về chuyện xây nhà của nhà cũ họ Dư .
Hai vị bá nương của nàng cũng đang lén lút bàn tán về sự phát đạt của nhà lão trạch họ Dư, trong lòng đầy vẻ hâm mộ, ghen tỵ nhưng chẳng kế sách nào...
Mẫu của nàng cũng chỉ thể bảo nàng thường xuyên qua với nhà họ Võ, nếu thể kết giao với nhà họ Võ thì cũng chẳng tệ...
Thế nhưng, mấy , Võ ca ca những qua với nàng, mà ngay cả Võ bá mẫu cũng còn nhiệt tình như nữa...
Yểu Noãn trở về viện, ném hai giỏ rau dại hái gian để đổi.
Vừa đúng chín cân hơn một chút, phần thừa hệ thống thu! Đổi cho nàng ba cân bông gòn.
Nàng lấy bông , vò nắn trong tay một lượt, đó ghi chú loại bông nhất, lông dài đỉnh cấp.
Lại còn gia công thành dạng miếng, đây chẳng là để nàng dùng b.ăn.g v.ệ si.nh ?
Hệ thống Tiểu Đào đối với nàng cũng tệ nha...
Nàng mua hai tấm vải bông màu xanh đậm trong gian.
Tính tự tay một cái .
Nàng lấy giỏ kim chỉ của Dư mẫu , bắt đầu loay hoay cái vỏ ngoài của băng vệ sinh.
“Yêu Nữu, con gì đấy?” Bảo Hoa ôm Tiểu Cẩu Vượng xuống ghế đá, nàng cắt cắt may may liền cất tiếng hỏi.
Tiểu Cẩu Vượng “í a í a” vẫy tay với Yểu Noãn, khóe miệng một giọt nước dãi chảy mà chảy.
Đôi mắt to tròn long lanh cứ dán chặt Yểu Noãn, thấy Yểu Noãn để ý tới , còn nhíu chặt hai hàng lông mày.
“Đợi xong, Tam tỷ sẽ thôi...” Yểu Noãn thần bí đáp.
Nàng nghiêng đầu liếc Tiểu Cẩu Vượng.
Tiểu gia hỏa thấy tỷ tỷ , hàng lông mày đang nhíu chặt liền giãn , ư ử hiệu Yểu Noãn bế.
“Aizz, tỷ đang bận. Tam tỷ, đưa xem thỏ ...”
Tiểu Cẩu Vượng đặc biệt thích thỏ con, chỉ giới hạn là thỏ con b.ú sữa, thích thỏ lớn.
Mèo Dịch Truyện
Mấy ngày , thỏ trong nhà sinh một ổ con, đến mười mấy con, vô tình Tiểu Cẩu Vượng thấy, liền nhe răng múa vuốt mấy con thỏ con ngớt...
“Đi thôi, Tam tỷ đưa xem thỏ con...” Bảo Hoa sợ ảnh hưởng đến công việc của nàng, liền vội vàng ôm Tiểu Cẩu Vượng lủi hậu viện.
Kỹ năng may vá của Yểu Noãn chỉ ở mức tàm tạm, mất nửa ngày mới may xong tấm vải bông thành hình dáng phù hợp.
Sau đó, nàng gấp bông gòn trong giấy cỏ để ruột.
Phần mép cần may kín, như khi giấy hoặc bông sẽ tiện lợi hơn nhiều, đảm bảo b.ăn.g v.ệ si.nh thoải mái thực dụng.
Hoàn thành xong, Yểu Noãn cầm chiếc b.ăn.g v.ệ si.nh tự chế ngắm ngắm , lòng tràn đầy đắc ý.
“Yêu Nữu, cái gì ?” Bảo Hoa từ hậu viện vòng , Tiểu Cẩu Vượng ngủ trong lòng nàng, nàng tấm vải hình dáng kỳ lạ trong tay Yểu Noãn tò mò hỏi.
“Đây là nguyệt sự cân!” Yểu Noãn đặt cho nó một cái tên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-97.html.]
“Nguyệt sự cân? Cái ?” Bảo Hoa vẻ mặt khó hiểu, nàng nguyệt sự đai, nhưng nguyệt sự cân ...
Yểu Noãn kiên nhẫn giải thích công dụng và lợi ích của nguyệt sự cân, Bảo Hoa xong kinh ngạc thôi.
“Yêu Nữu, giỏi thật! Lại thể nghĩ thứ đồ dùng như .” Bảo Hoa khỏi khen ngợi.
Phải rằng, ngày thường các nàng đến nguyệt sự phiền phức đến mức nào, nàng chỉ cảm thấy mỗi đến nguyệt sự tính tình bỗng dưng nóng nảy hơn phân nửa là vì cái nguyệt sự đai .
Có khi còn giữ , một ngày giặt bao nhiêu , thử hỏi ai thể tính khí đến thế...
Bảo Hoa ghế đá, một tay ôm Tiểu Cẩu Vượng, một tay cầm lấy nguyệt sự cân xem sờ, ngờ sờ thoải mái.
Yểu Noãn tiện thể giải thích cho nàng cách dùng, đó về phòng lấy mẫu thử mà hệ thống tặng .
Cái nàng cúc áo, đợi Tiểu Thông và đám về, bảo họ mua một gói cúc bấm, cúc áo tiện bằng cúc bấm.
“Tam tỷ, tỷ khi nào đến nguyệt sự?” Yểu Noãn lấy nguyệt sự cân đưa cho nàng hỏi một câu.
Trong sân ai khác, hai tỷ đều là con gái, Bảo Hoa liền thẳng: “Còn bảy tám ngày nữa...”
“Lần tỷ thử dùng cái xem ...” Yểu Noãn cho nàng cách dùng, giấy và bông gòn, Bảo Hoa liền cho rằng đây chỉ là đồ trưng bày, dùng .
“Bông gòn đắt lắm mà?” Bảo Hoa nhíu mày.
“Bông gòn sẽ nghĩ cách. Tỷ và Tỏa Trân, Tỏa Mai cứ dùng ...” Yểu Noãn xong, nghịch ngợm nháy mắt với nàng.
Bảo Hoa vẻ mặt của nàng, bật : “Tiền vẫn nên tiết kiệm mà dùng, chúng quen dùng nguyệt sự điều...”
“Tam tỷ, tỷ cứ , tốn bao nhiêu tiền ...”
Hai tranh cãi dứt về vấn đề , cuối cùng Bảo Hoa đành thỏa hiệp, luận khẩu tài, nàng quả thực cam bái hạ phong.
Đêm đến, Yểu Noãn giường suy nghĩ về việc sử dụng mảnh đất hoang.
Nàng một ý tưởng táo bạo, đó là trồng bông, và giấy!
hạt giống của nàng do hệ thống cấp, hạt giống bông của thời đại nàng phù hợp với việc trồng ở phương Nam .
Nếu giấy, nơi đây núi non trùng điệp, đủ loại cây cối, tre nứa, cỏ cây đều .
Mà giấy đa phần dùng bột bông, bột gỗ, bột tre, bột cỏ, thể thôn Phương Viên đủ điều kiện .
Chỉ là việc vận hành chút phiền phức.
Mang theo đủ loại ý nghĩ kỳ lạ, Yểu Noãn dần dần chìm giấc mộng.
Hai ngày .
Lý Đại Ngưu dẫn theo vài gia đình sở hữu ruộng nước chân dốc đến.
“Yêu Nữu, miếng ruộng đó chúng trồng , chúng bán, cũng ruộng đất quan trọng với nông dân đến mức nào...”
“ Yêu Nữu, nếu mua, nhà phía chân núi còn mấy miếng, chỉ là đường xa một chút...”
Mấy phụ nữ thường xuyên đến nhà họ Dư bán nấm đổi lương thực, mở miệng vẻ bán, nhưng thực chất...
Thật , miếng ruộng nhà họ, còn bằng lương thực kiếm từ việc nhặt nấm.
Tuy gần nguồn nước, nhưng khi sông dâng cao sẽ ngập, bông lúa lép cũng nhiều, quanh năm thu hoạch chẳng bao nhiêu cân, nộp thuế cho quan phủ xong, càng chẳng còn bao nhiêu.
“Ừm, . Vậy mỗi năm nhà các vị thu hoạch bao nhiêu lương thực?” Yểu Noãn hỏi thẳng trọng tâm, ruộng đất mà, quan trọng nhất là thu hoạch.
“Miếng nhà một năm thu mấy chục cân...”
“Miếng nhà lớn hơn chút, trăm cân hơn...”
Nghe xong một lượt, Yểu Noãn thở dài, e rằng họ còn quá lên mà vẫn chỉ chừng đó...
“Lý Đại ca, trong thôn quy định ruộng đất mua bán thế nào?” Yểu Noãn hỏi Lý Đại Ngưu đang một bên.
“Tùy độ màu mỡ, mấy nhà họ gần nguồn nước thì mười lượng bạc một mẫu...”
Bốn gia đình đến, mỗi nhà một mẫu, nhiều nhất là nhà hai mẫu.
“Theo giá , các vị thấy thế nào?” Yểu Noãn mấy nhà hỏi.
“Cái ...” Họ .
Thật mà , tuy thu hoạch cao, nhưng ruộng đất là mạng sống của nông dân, họ cũng bán lắm.
mười lượng bạc quả thực là giá đắt nhất , những năm nay họ trồng miếng ruộng cũng kiếm nhiều như thế...
Yểu Noãn cho họ gian thương lượng: “Thế , ngày mai các vị cho câu trả lời nhé...”
Mấy gia đình đồng loạt lắc đầu: “Không cần cần, giá cả dễ , đằng nào chúng cũng lo xuể mấy miếng ruộng , bán cho là ...”