Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 94: Hai Võ Giả Đã Trở Về ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:11
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yểu Noãn bảo hai bày một chiếc bàn trong sân.
Giờ đang giữa hè, trong sân hóng gió đêm ăn cơm thật là dễ chịu!
Tỏa Mai từ bếp bưng cơm canh .
Bảo Hoa phòng Dư mẫu ẵm cẩu oa.
Mọi tề tựu bắt đầu dùng bữa.
Tiểu Lý liếc mâm cơm bàn, ba đĩa thịt lớn, hai đĩa rau và một món canh.
Lén lút nuốt nước bọt.
Sau đó cảm thấy hổ vì bản món ngon mua chuộc.
Đại Trương thì mặt mày hớn hở: “Có thể ăn cơm ?”
Dư cha mặt thoáng hiện vẻ ngượng ngùng, nào ăn cơm cũng hỏi câu , vung tay, vẫn là câu : “Ăn ăn , nhà nhiều quy củ đến , bàn là thể ăn …”
“Ưm~ Ngon quá, thật ngon…” Đại Trương đưa một miếng cơm miệng, câu thứ hai thốt là thế …
Bảo Hoa lườm một cái: “Một miếng cơm trắng rốt cuộc gì ngon chứ?”
Ăn cơm xong.
Yểu Noãn ẵm Cẩu Vượng nhỏ trong sân hóng mát.
Đại Trương và Tiểu Lý thì trồng những khóm hoa cỏ di chuyển từ núi về chỗ Yểu Noãn dành sẵn.
“Cốc cốc cốc…” Cửa gõ.
Bảo Hoa tiến lên mở cửa.
“Ơ, tiểu tử họ Võ…”
“Bảo Hoa tỷ…” Võ Linh Hoành bước , tay ôm một cái vò lớn.
“Hai hôm Yêu Nữu bảo nương muối dưa, giờ vò …” Võ Linh Hoành cạnh Bảo Hoa, .
“Đa tạ Võ thím .” Mắt Yểu Noãn sáng lên, nàng tiến tới đón.
Võ Linh Hồng đặt vò muối dưa lên bàn, gãi đầu : “Không phiền , việc muối dưa của nhà ngươi cứ để nương lo hết...”
“Tài nghệ của Võ thẩm đúng là khéo léo, quả thực vẫn nhờ bà .” Bảo Hoa .
Võ Linh Hồng đáp: “Yêu Nữ, đám đến tìm nữa ...” Hôm đó, y theo đám đến trấn, họ vội vã đ.á.n.h xe ngựa về phía quan đạo.
Ừm... y theo dõi mất dấu...
“Không thấy đến nữa, chắc là Tiêu chưởng quỹ xử lý thỏa ...” Yểu Noãn trong lòng cũng đang nghĩ về chuyện .
Từ phủ thành đến nhà nàng đường sá xa xôi, trừ phi bọn họ đóng quân ở trấn, bằng thể cách vài ba bữa đến gây sự.
Chỉ cần bọn họ về phủ thành, Tiêu chưởng quỹ báo cáo lên cấp , hẳn là sẽ giải quyết thỏa...
“Vậy thì , việc gì cứ gọi . À , tiêu mà ngươi xem, chín , hai ngày nữa hái gửi qua nhà ngươi ít nhé...” Võ Linh Hồng nàng thì yên tâm.
Y liếc hai nam nhân đang trồng hoa trong sân, hình vạm vỡ, là luyện võ. Y khẽ hỏi nhỏ: “Ngươi còn đặc biệt thuê trông nhà ?”
Mèo Dịch Truyện
Yểu Noãn liếc y một cái: “Đâu , đây là do Tiêu chưởng quỹ phái đến. À , còn tiêu thể trị chứng lạnh chân, ngươi tiệm t.h.u.ố.c hỏi thăm xem ...” Nhắc đến tiêu, Yểu Noãn bỗng nhớ một bài t.h.u.ố.c dân gian.
Dường như là rang tiêu nóng úp bát lên đầu gối, bà nội nàng đây từng , còn thể dùng tiêu ngâm chân để trừ hàn khí.
Võ Linh Hồng xong, mắt lập tức sáng rực.
Mấy cây tiêu trong núi phát triển , y tiệm t.h.u.ố.c hỏi qua, thể bán giá cao.
Nếu thật sự thể trị chứng lạnh chân, y sẽ tìm cách tự bào chế để dành cho nương y trị bệnh.
Đợi Võ Linh Hồng .
Bảo Hoa đặt dưa muối bếp.
Yểu Noãn bế chú ch.ó con trêu đùa, Đại Trương và Tiểu Lý tiếp tục chăm sóc hoa cỏ.
Dư phụ và Dư mẫu cầm quạt lá mái hiên hóng mát...
Bảy ngày trôi qua.
Chiều hôm đó.
Tiêu chưởng quỹ cùng Tiểu Thông và Tiểu Văn trở về nhà họ Dư.
Trong sân.
“Dư cô nương, chuyện điều tra rõ , hôm đó đến gây sự là của Nghênh Khách tửu lầu ở phủ thành...” Tiêu chưởng quỹ kể bộ sự việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-94-hai-vo-gia-da-tro-ve.html.]
Thì , Nghênh Khách tửu lầu và Khánh Khách tửu lầu đều là hai ông lớn trong ngành ẩm thực ở phủ thành.
Tuy nhiên, Khánh Khách tửu lầu nhỉnh hơn Nghênh Khách tửu lầu một bậc.
Nghe chủ nhân Khánh Khách tửu lầu thế lực nhỏ, dường như là hoàng thương.
Không chỉ kinh doanh tửu lầu mà còn nhiều lĩnh vực khác!
Thế nên, Nghênh Khách tửu lầu bề ngoài giữ hòa khí kinh doanh với Khánh Khách tửu lầu, chỉ dám lén lút học lỏm vài nhưng thành công.
Sau đó còn đại đông gia của Khánh Khách tửu lầu "gậy ông đập lưng ông" giáng một đòn nặng nề, từ đó mấy năm nay Nghênh Khách tửu lầu dám đối đầu với Khánh Khách tửu lầu nữa.
Chỉ là gần đây món nấm bỗng nhiên xuất hiện, tạo nên một cơn sốt lớn. Người của Nghênh Khách tửu lầu bí mật phái đến ăn món nấm ở vài tiệm của Khánh Khách tửu lầu, quả thực là tuyệt phẩm.
Nghĩ rằng nấm mọc đầy núi, họ liền thuê hái về.
Có điều họ phân biệt nấm độc , cứ thế gom hết về, tự dám thử, bèn bỏ tiền thuê ăn mày thử món. Lần thử đó, quả nhiên vấn đề gì.
Họ tưởng thành công, vui mừng khôn xiết mắt món ăn, còn phát động chiến tranh giá cả với Khánh Khách tửu lầu.
Điều thu hút nhiều đến chỗ họ, nhưng kết quả là trong một ngày hai địa phương c.h.ế.t vì ăn món đó.
Cuối cùng, dỗ dành uy hiếp, họ buộc hai gia đình dàn xếp riêng, chuyện tạm lắng. chủ Nghênh Khách tửu lầu cam tâm.
Dò theo manh mối, họ tìm đến trấn Tân Hồi, canh gác vài ngày mới tìm nhà cung cấp nấm cho Khánh Khách tửu lầu ở huyện, chính là nhà Yểu Noãn...
“Vậy cuối cùng chuyện giải quyết thế nào?” Nàng lười biếng mấy chuyện lòng vòng giữa hai nhà, chỉ kết quả.
“Đại đông gia của chúng mặt giải quyết . Giờ thì Nghênh Khách tửu lầu vướng vụ án mạng, đủ để nếm mùi đau khổ, tửu lầu cũng niêm phong ...” Tiêu chưởng quỹ vui vẻ xong.
Vừa , y đ.á.n.h giá nhà họ Dư một lượt, sân nhà họ Dư trồng thêm nhiều hoa cỏ, trông nhã nhặn hơn mấy phần.
Không thấy đám do y phái đến, y lập tức hỏi: “Đại Trương, Tiểu Lý ?”
“Bị tam tỷ của đưa đồng thu hoạch ngô ...” Yểu Noãn hắng giọng, chậm rãi .
Khóe miệng Tiêu chưởng quỹ giật giật: Dư cô nương quả hổ là đối tác của y, tận dụng hết công dụng của thứ!
Vì Tiêu chưởng quỹ ở đây.
Yểu Noãn chuẩn bữa tối sớm hơn, đem sườn dê và một khối thịt dê lớn mà Tiêu chưởng quỹ mang đến hầm thành một nồi lẩu dê, dựng một chiếc nồi treo trong sân.
Nàng còn sai Tiểu Thông đồng gọi Bảo Hoa và những khác về.
Lý Tiểu Văn về đến nhà họ Dư vội vã chạy về nhà , y cũng lâu về, mua một ít đồ cho nhà.
Yểu Noãn cũng ngăn cản y, đưa cho y hai lọ dầu nấm kê tùng chiên từ hai ngày để mang về.
Tiểu Lý: “Tiêu chưởng quỹ!”
Đại Trương: “Tiêu chưởng quỹ~”
“Sao ngươi đến đây?” Hai đồng thanh kinh ngạc...
Tất nhiên, Tiểu Lý thì vui mừng, còn Đại Trương thì vẻ vui khi thấy Tiêu chưởng quỹ...
“Chuyện xong , đến chuyện với Dư cô nương, tiện thể gọi hai ngươi cùng về...” Tiêu chưởng quỹ hai một cái.
Rám nắng đen sì ...
Trong bữa cơm.
Đại Trương dường như tâm sự, thịt dê cũng y vui vẻ .
Những khác thì ăn vui vẻ, đặc biệt là Tiêu chưởng quỹ: “Dư cô nương, rau hẹ ngươi trồng thế nào ?”
Hẹ Yểu Noãn thái nhỏ, một thìa hẹ múc cùng một bát canh dê, uống ngọt lành.
“Vô tình phát hiện trong núi, liền di thực về trồng một ít. Hẹ trồng một thể ăn mấy đợt đấy...” Yểu Noãn từ tốn .
“Đây là thứ nha...” Tiêu chưởng quỹ luôn sự nhạy bén thương mại với đồ ăn.
Yểu Noãn cũng thán phục ánh mắt tinh đời của y: Chẳng , hẹ xào, hẹ nấu, hẹ trộn, đều thể món chính, món phụ...
“Tiêu chưởng quỹ nếu hứng thú, đợi nghiên cứu một chút, đến lúc đó nếu ngươi thấy hữu ích, chúng cũng thể bàn bạc kỹ hơn...” Yểu Noãn bắt đầu tính toán trong miệng.
Tiêu chưởng quỹ ngớ , bật : “Được , chờ tin từ ngươi...”
Bữa cơm kết thúc, Tiêu chưởng quỹ liền dẫn Tiểu Lý và Đại Trương về.
Trước khi , Đại Trương đau khổ với Bảo Hoa: “Bảo Hoa, chúng hữu duyên tái kiến...”
Bảo Hoa: ... Ừm, tuy rằng là , nhưng việc cũng chăm chỉ...
“Được thôi~~” Bảo Hoa .
Đại Trương xe ngựa vẫn ngoái đầu , quyến luyến rời: Nơi núi , nước , càng ...