Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 93: Một Trận Ô Long ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:10
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Tiểu Văn và Tiểu Thông nàng giữ tửu lầu để thu mua nấm.
Nàng cùng hai vị võ giả do Tiêu chưởng quỹ sắp xếp đ.á.n.h xe trở về thôn.
“Yêu Nữu ơi, nấm rốt cuộc còn thể thu mua nữa , đừng để dính kiện tụng gì chứ…”
“Phải đó đó, ngươi cũng kiếm chút tiền , nên điểm dừng …”
Yểu Noãn lên đến gò đất.
Trước cửa nhà họ Dư mấy bà lão đó, bên chân họ đặt mấy sọt nấm.
Lúc Yểu Noãn trở về, phía còn hai nam nhân mặt mũi hung tợn theo, các bà lão vội vàng dậy rụt rè nép lưng Yểu Noãn thì thầm, cẩn thận đ.á.n.h giá mấy vị võ giả.
Yểu Noãn mỉm , để tâm đến lời các bà, bảo họ mang nấm sân cân.
“Yêu Nữu, chứ?” Bảo Hoa và Dư cha tiếng động từ trong sân bước .
Dư cha chống gậy, thần sắc ngưng trọng.
Sao hai nam nhân mày ngang mắt dọc theo thế .
“Không chuyện gì lớn , đây là hộ viện do Tiêu chưởng quỹ sắp xếp cho nhà …” Yểu Noãn nắm ngược tay Bảo Hoa, vặn mấy bà lão thấy.
Trong lòng các bà cảm thán một phen, ngờ chưởng quỹ ở huyện thành coi trọng nhà họ Dư đến thế, còn sắp xếp trông coi...
Thấy , các bà cũng dám hỏi thêm.
Chỉ cần thu mua nấm là , các bà thực đều thầm cầu nguyện cho việc kinh doanh nấm của nhà họ Dư lâu dài…
Mèo Dịch Truyện
Bảo Hoa lúc mới nghiêng đầu đ.á.n.h giá hai theo phía , quả thật giống hộ viện, ba bốn mươi tuổi, vóc dáng cao lớn vạm vỡ như tiểu tử họ Võ hàng xóm, trông trầm !
Tay Dư cha nắm cây gậy khẽ nới lỏng, mặt lộ vẻ may mắn thoát c.h.ế.t.
“Thế thì quá, thế thì quá…”
Tranh thủ lúc Bảo Hoa và hai Tỏa đang cân nấm cho các bà lão, Yểu Noãn sắp xếp cho hai vị đại hán ở hai gian phòng ở nhà ngang.
“Trương đại ca, Lý đại ca, sự an của nhà xin nhờ cậy hai vị…”
“Dư cô nương đừng khách khí, đây là việc chúng nên . Mấy ngày nay cô nương cũng thể sắp xếp việc gì đó cho chúng , nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi thôi…” Đại Trương trông như sắt thép, nhưng thực mở lời là cách ăn .
Trong lòng Yểu Noãn thầm vui: "Cái đây, tiện thể sai vặt bọn họ một chút."
Cứ thế, Yểu Noãn sắp xếp hai cuốc đất, xới đất ở vườn rau.
…
“ là ngươi lắm lời…” Tiểu Lý, cuốc đất hai ngày, với vẻ mặt lạnh như sương, bỗng thốt một câu.
Lúc cả hai đang đội nắng gay gắt, “Sớm nhận việc .” Tiểu Lý trong lòng thầm than khổ.
Hắn vốn tưởng chỉ là trông nom phủ trạch đơn giản, ai ngờ việc đồng áng.
Hai vốn đen sạm, hai ngày phơi nắng chang chang thì đen như cục than.
Tiểu Trương “xì” một tiếng: “Chứ thì ngươi gì, đám vương bát đản cũng đến, cũng tìm cách thể hiện chút sự tồn tại chứ…” Người bao nhiêu món ngon nuôi bọn họ, còn ở thêm một thời gian nữa chứ, cuốc đất đánh!
Nói xong, ném cái cuốc trong tay xuống, kéo dây lưng quần của Tiểu Lý đến bên con mương trong vườn rau.
“Làm gì thế?” Tiểu Lý khó hiểu.
“Giải nhiệt chút…”
Khi Bảo Hoa vườn rau gọi , mất nửa ngày mới thấy hai họ ngay ngắn ở một góc, xắn ống quần, chân ngâm trong mương nước.
Bảo Hoa: “Chậc, sớm quá , vẻ trầm chứ.”
Nhìn hai giống như con gái nhà lành nghịch nước, bày vẻ an yên của tháng năm, Bảo Hoa trong lòng thầm than…
Còn một bên khác.
Yểu Noãn đang lo liệu bữa cơm trong bếp, hôm nay, nàng định một bữa thật thịnh soạn để đãi .
Hoàng hôn buông xuống.
Bảo Hoa đầu đội khăn vải, mặc áo vải gai màu nhạt, tay xách giỏ ở đình.
Hai ba tháng nay Yểu Noãn chăm sóc, mặt nàng da thịt, đôi mày thanh tú khẽ cau .
Tiểu Lý dùng khuỷu tay huých nhẹ Đại Trương đang ngây : “Ngươi bệnh ?” Lại cứ chằm chằm chủ nhà .
Đại Trương đẩy Tiểu Lý : “Đây chẳng là dáng vẻ của vị Điền Loa phu nhân trong truyền thuyết …”
“Ầm” một tiếng.
Đôi lông mày khẽ cau của Bảo Hoa chuyển thành vẻ kinh ngạc tột độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-93-mot-tran-o-long.html.]
“Đại Trương, ngươi gì đẩy Tiểu Lý xuống mương thế?” Bảo Hoa cất giọng lớn tiếng gọi, hiểu , giờ đây đối mặt với hai , Bảo Hoa những sợ hãi mà còn chút nghi ngờ trí óc của họ.
Bởi vì ngoài việc cuốc đất, thời gian còn hai họ cứ như con nít, giành ăn đ.á.n.h … Đặc biệt là Đại Trương !
“Ồ ồ…” Đại Trương liếc Tiểu Lý đang mương, cảm xúc d.a.o động mấy.
Hắn co ngón chân, vẩy vẩy nước, thong dong dậy.
Tiểu Lý ướt sũng và ngã dập mông, mặt nước rửa chân của Đại Trương b.ắ.n .
Vẻ mặt vốn vui nay tràn đầy sự phẫn nộ…
Yểu Noãn mới bày xong cơm canh.
Cửa nhà gõ.
Tỏa Mai chạy mở cửa.
Bước là Lý bà tử trong thôn.
Trên tay bà xách một giỏ nấm.
Khi bà , vặn Yểu Noãn đang trong sân.
Hai chạm mắt, một tay Lý bà tử túm chặt vạt áo, vẻ mặt chút khó coi.
“Yêu Nữu~~” Bà gượng gạo chào Yểu Noãn một tiếng.
Rồi xách giỏ đến gần: “Đây là nấm nhặt cho nhà con, đổi tiền …”
“Hả…”
Yểu Noãn nghi hoặc bà một cái, Lý bà tử quả thực kỳ quái, ngày thường cũng nhiều, cũng hoạt ngôn, hôm nay câu nệ đến …
“Lý bà bà, chuyện gì ?” Vì tự dưng tặng nấm cho nàng…
Lý bà tử ấp úng, Yểu Noãn tiến lên nhận lấy giỏ nấm trong tay bà.
Mắt nàng liếc một cái, hóa đều là tùng nhung và kê tùng phẩm chất nhất.
“Yêu Nữu … sai một việc, con xong đừng giận nhé…” Lý bà bà khổ sở , tiếp: “Ta … là vô tâm, thật đó!”
Yểu Noãn thấy lạ, chuyện gì thể liên quan đến nàng, lẽ nào…
“Lý bà tử, …”
“Ta, mấy hôm trấn mua hạt giống rau, gặp mấy cứ lảng vảng bên ngoài tiệm thu mua nấm nhà con. Bà lão là giữ lời, bèn tiến lên hỏi một câu,
Kết quả là bọn họ đến hỏi thăm nhà con, mua nấm từ tay con với giá cao. Bà lão nào thể bỏ qua cơ hội lợi cho nhà con,
Bèn chỉ điểm cho bọn chúng. Vốn dĩ còn vui vẻ vì một việc cho nhà con… Ai ngờ, ôi, đều tại , mơ tưởng viển vông…” Lý bà bà từng câu từng chữ kể đại khái bộ sự việc.
Yểu Noãn ngẩn một lát.
Nàng nghĩ là trong thôn bụng hỏng việc.
Nàng còn tưởng là nhà ai đó vô cớ nhằm nhà nàng chứ!
Nàng thở phào nhẹ nhõm, hai ngày nay nàng còn lén lút khắp thôn, chỉ tóm kẻ ẩn trong bóng tối, nhưng chẳng chút manh mối nào…
“Lý bà bà, cũng lòng ! Lần gặp chuyện như thế , thể đến hỏi thăm hãy …”
“Ai ai, mấy ngày nay ngủ cũng yên, chỉ sợ việc sẽ chậm trễ việc thu mua nấm của nhà con, nếu nhà con mà thu mua nấm nữa, tổn thất của chúng sẽ lớn lắm…” Lý bà bà năng kiêng nể, thổ lộ nỗi lo lắng sâu thẳm nhất trong lòng.
Yểu Noãn bật khúc khích.
là như , nếu nhà nàng thu mua nấm, trong thôn chỉ thể tự mang đến trấn hoặc huyện, đường xá xa xôi , đợi gom đủ một chuyến thì nấm e rằng héo úa !
Nàng cất tiếng: “Chỉ cần hạt phân chuột, nấm , thể thu mua thêm vài năm nữa đó…”
Lý bà bà tưởng chính là hạt phân chuột! Vừa đặt giỏ nấm xuống liền chạy mất…
Yểu Noãn lắc đầu than thở: …
Chuyện vườn rau nàng .
Chờ Bảo Hoa từ vườn rau , nàng mặt đầy vẻ câm nín bước đến mặt nàng: “Hai món bảo khí chừng nào thì ?”
“Hửm? Sao thế?” Bảo Hoa luyên thuyên kể một tràng, đang thì hai bóng từ góc vườn rau .
Mặc hai bộ y phục xộc xệch, tay ôm quần áo ướt , mang vẻ mặt giả nghiêm chỉnh bước đến…
“Khi nào thì ăn cơm?” Đại Trương hỏi Bảo Hoa.
Bảo Hoa hít một thật sâu: “Cứ ăn…”