Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 8: Chim hại ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:02:38
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ấu Noãn giật .

 

Ớt đến một năm nào đó mới du nhập Hoa Hạ. Tuy nhiên, nghĩ , đây cũng là thời đại của tổ tiên nàng. Nguyên chủ cũng chỉ quốc gia gọi là Nam Đan Quốc. Huống hồ ngay cả ngô cũng , ớt cũng chẳng gì là lạ.

 

Không như suy nghĩ của Dư cha, nàng thì cay vui! Có ớt thì bao, bao nhiêu món thể xào cùng ớt mà ăn.

 

“Cha, trong thôn đuổi chim sẻ như thế nào ạ?”

 

“Lúc gieo trồng và thu hoạch mùa xuân mùa thu, nhà nào già thì già sẽ ruộng canh giữ, còn nhà thì đan một con bù rơm.”

 

Dư cha xong, nàng một cái đầy vẻ kỳ quái, con gái út đây đều cả ?

 

Ấu Noãn để ý biểu cảm của Dư cha, chỉ âm thầm suy nghĩ trong lòng.

 

“Oa~ oa~” Cẩu Vượng òa lên.

 

“Ôi, ngoan ngoan, đừng , bé ngoan!”

 

Dư mẫu bên cạnh nhẹ nhàng dỗ dành Cẩu Vượng, Ấu Noãn ngửi thấy một mùi phân và nước tiểu.

 

“Đứa bé út .”

 

Dư mẫu cũng ngửi thấy, vội vàng bế đứa trẻ trong nhà. Ấu Noãn vốn đỡ bà một tay, nhưng thấy Dư mẫu quen thuộc đường trong nhà, bước vững vàng. Thấy Dư mẫu tự thể tã lót, nàng liền gác ý định giúp.

 

Nàng cầm mấy cây tre bên cạnh, gõ gõ xuống đất.

 

Tiếng “lách tách lách tách” vang lên, luồng kỳ tư diệu tưởng trong đầu nàng tuôn trào.

 

Chuông gió!!!

 

Thứ hồi nhỏ từng chơi. Dùng ống tre khoan lỗ buộc khung gỗ, gió thổi qua những đốt tre va chạm liền phát đủ loại âm thanh trong trẻo! Còn tấm rèm cửa tre ở nhà lúc nhỏ cũng là nguyên lý tương tự.

 

Nói là , Ấu Noãn ý tưởng của cho Dư cha. Dư cha kinh ngạc chút mong đợi. Nàng định thử một cái . Ngay lập tức, nàng chọn mấy ống tre xanh khá nhỏ, tre càng nhỏ tiếng càng trong. Rồi chặt thành những đoạn tre ngắn hơn một chút, đốt tre càng ngắn càng dễ rung động. Tần rung động càng cao, âm thanh càng vang. Khoan lỗ, xỏ dây gai. Tìm một thanh tre dày hơn, chẻ , khoan lỗ ngang, xỏ từng đốt tre lên đó. Một chuỗi chuông gió liền thành.

 

Ấu Noãn xách chuông gió tìm một vị trí đón gió.

 

Gió nhẹ thoảng qua, âm thanh trong trẻo theo đó truyền . Tiếng to nhỏ.

 

Đợi khi hạt rau gieo xuống đất, nàng sẽ thêm vài chuỗi khác . Ống tre xanh và ống tre khô phát âm thanh cũng giống .

 

“Được !” Ấu Noãn vui mừng.

 

“Không tệ tệ, nếu thật sự thể đuổi chim sẻ, thì nhà chúng cũng thể trồng lúa nước .”

 

Dư cha đón lấy chuông gió tre trong tay Ấu Noãn, yêu thích rời. Mảnh ruộng nước chân núi nhà ông đất đai màu mỡ, mấy năm chân ông bất tiện, con gái út một ngày bận rộn ruộng còn núi tìm rau dại. Khi đó chim chóc còn nhiều hơn bây giờ nhiều, ông cũng lo xuể, hai năm nay chim sẻ tuy còn nghiêm trọng như , nhưng…

 

Nếu thứ thật sự hữu dụng, ông sẽ đòi ruộng về tự canh tác, ăn uống trong nhà lẽ sẽ dư dả hơn một chút.

 

Ấu Noãn vốn tưởng trong nhà chỉ một mẫu đất, ngờ còn cả ruộng nước. Thông tin tiếp nhận quả là chỉnh.

 

“Cha, chúng thể một bù rơm, xỏ chuông gió hai tay bù …”

 

Ấu Noãn thấy Dư cha hứng thú, nàng khéo léo nghĩ một phương án, cải tiến bù rơm.

 

Suốt một buổi chiều.

 

Dư cha đều ở trong sân nghiên cứu chuông gió, tay ông khéo léo, kiến thức thường thức cũng ít. Sau khi Ấu Noãn cho ông nguyên lý và quá trình chế tạo, ông liền hăm hở bắt tay .

 

Chiều muộn.

 

Ấu Noãn lén lút cho Cẩu Vượng b.ú hai .

 

Rồi đó tìm kiếm phương pháp trồng hạt cải trắng và hạt ớt. Nàng tách riêng hạt cải trắng và hạt ớt, đặt nước ngâm.

 

Rồi vác cuốc vòng bên cạnh sân để cuốc xới đất, nhằm tăng cường độ thông thoáng của đất.

 

Một nhát cuốc xuống, đất nhẹ nhàng lật lên.

 

Mặt Ấu Noãn vui vẻ, nàng xổm xuống bốc một nắm, đây là đất cát pha. Là loại đất dễ canh tác nhất, hạt to, nhiều kẽ hở. Có khả năng thấm nước và thoát nước . Lại còn thể giữ độ phì nhiêu và kiểm soát độ ẩm, chung là nhiều lợi ích.

 

Mèo Dịch Truyện

Những kiến thức thường thức hồi nhỏ nàng thường xuyên đồng ruộng, ngóng ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-8-chim-hai.html.]

 

Ấu Noãn một lát cuốc xong.

 

Cỏ dại cũng nhiều, nhưng mọc . Nàng nhổ mấy nắm vứt rìa ruộng. Nếu trong nhà gia súc thì , những cây cỏ dại cũng đến nỗi vứt . Nghĩ đến thỏ, nàng quyết định ngày mai còn núi thử vận may.

 

Xới đất xong, nàng trở về sân dọn dẹp một lượt. Cầm búa gỗ gõ gõ đinh đinh khắp nơi. Một buổi chiều cũng bận rộn ít việc, ít nhất trong sân cũng sạch sẽ hơn nhiều.

 

Nàng hứng vài vốc nước suối rửa mặt. Rồi đặt m.ô.n.g phịch xuống phiến đá bên dòng suối núi, vô cùng thoải mái.

 

Dòng suối núi tựa như nét bút thần, ngọt ngào trong vắt, lấy hết, dùng cạn. Xung quanh miệng suối lát nhiều đá vụn, còn quanh cửa suối đều lát bằng những phiến đá lớn. Phía cùng dùng một phiến đá vuông vức dày dặn đè lên che chắn bụi bẩn và tạp vật. Chừa một vị trí đặt thùng gỗ để tiện lấy nước.

 

Bữa tối.

 

Rau địa bì xào trứng mỡ heo. Thịt rắn buổi trưa còn mấy miếng, liền cho cùng rau sam nồi nấu thành canh thịt. Cộng thêm một bát lớn hồ hồ bột mì vàng.

 

Hai ông bà lão cảm thấy hôm nay tựa như ngày Tết. Không, mấy năm nay ăn Tết cũng từng ăn ngon thế .

 

Một bữa ba món, một món thịt, còn bánh bột và hồ hồ.

 

Dư mẫu ăn một miếng, miệng hồi vị lâu, chút ngập ngừng .

 

“Mẫu , ăn nữa?” Ấu Noãn thấy Dư mẫu đang cầm bát chợt dừng , liền mở lời hỏi.

 

Dư cha liếc Dư mẫu một cái, lập tức hiểu rõ nỗi lo lắng của lão bạn.

 

“Con gái út, nhà chúng một ngày một món rau là đủ , con ăn nhiều , cha già ít vận động, khẩu vị nhỏ thôi.”

 

Dư mẫu tự động lờ một cái rưỡi bánh bột mì ăn buổi sáng. Uống hai bát canh thịt. Ăn gần hết thịt rắn, cuối cùng Dư cha nhét nửa cái bánh bột mì trong tay cho bà.

 

Ấu Noãn dám . Đây nào khẩu vị nhỏ, rõ ràng là gì để ăn mới lời . Dư mẫu đây là lo lắng lương thực đủ, nàng bây giờ thêm bao nhiêu nữa thì Dư mẫu cũng thể yên lòng.

 

Chỉ đành gật đầu phụ họa.

 

Nàng bát hồ hồ bột mì trong tay mà cảm khái: Thật ăn cơm gạo trắng quá mất…

 

Thấy Ấu Noãn đồng ý, Dư mẫu và Dư cha lúc mới yên lòng.

 

Ba cuối cùng cũng ăn uống thỏa thuê, còn một chút thức ăn thừa nào.

 

Ấu Noãn xoa xoa cái bụng nhỏ, ợ một tiếng no nê. Bát hồ hồ bột mì tuy rát họng, nhưng nàng cũng thật sự đói .

 

Bận rộn cả ngày, Ấu Noãn vẫn quên khẩu phần ăn của Cẩu Vượng. Cũng may tiểu gia hỏa dễ nuôi, cả ngày ăn ngủ, ngủ ăn, phần lớn thời gian đều ngủ khì khì.

 

Trong sân.

 

Dư cha vớt những hạt giống ngâm . Trải đều hai chiếc nia, đặt trong sân phơi khô. Ước chừng phơi ba năm ngày là thể gieo hạt.

 

Trời dần tối, nàng bếp nhóm lửa đun nước.

 

Đổ hạt hoàng kỳ bát, pha thêm một chút nước ấm. Dịch hoàng kỳ vốn dĩ màu vàng nâu, vị ngọt, xen lẫn chút đắng chát. Rất giống vị đường đỏ, dễ lừa phỉnh!

 

“Con gái út, nương uống nước đường nữa , để dành cho Cẩu Vượng uống .”

 

Dư mẫu đẩy bát mà Ấu Noãn đưa tới.

 

“Nương, đường của Cẩu Vượng con sẽ nghĩ cách khác, cũng uống.”

 

Ấu Noãn thực sự tìm lý do nào khác, chỉ kiên quyết bắt bà uống. Vốn dĩ phụ nữ sinh nở là đại hư, nên mới việc kiêng cữ.

 

“Không , cho Cẩu Vượng uống .”

 

“Nước đường tối nay nấu nhiều , uống hết , mai con sẽ phần của nữa, con cho Cẩu Vượng uống.”

 

Nói , nàng trực tiếp nâng cằm Dư mẫu lên, ghé bát miệng bà. Dư mẫu hành động thô lỗ của nàng cho há miệng, giữa lúc kinh ngạc thì thang t.h.u.ố.c rót .

 

“Khụ khụ~ Con bé .”

 

Dư mẫu l.i.ế.m vết t.h.u.ố.c còn đọng ở khóe miệng, giận dỗi vỗ Ấu Noãn một cái.

 

Ấu Noãn ngây ngô một tiếng, bế Cẩu Vượng chạy về phòng .

 

 

Loading...