Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 6: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:02:36
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cứ hỏi ở gốc cây lớn thôi, đừng gõ cửa nhà , đổi thì cứ về.”
Yểu Noãn miệng thì ứng tiếng “”, xách thịt rắn chuẩn về phía làng.
Cha Dư nhớ điều gì đó gọi nàng : “Con đến nhà tiểu Võ ở cuối làng một chuyến,
Hôm qua là tiểu Võ cứu con đó, khúc thịt đừng đổi lương thực nữa, đem sang nhà .”
Nói ông định đặt khúc thịt rắn trong tay giỏ: Ân cứu mạng lớn hơn trời.
Yểu Noãn , tay cầm giỏ khựng , lục lọi trong đầu một phen.
Tìm kiếm kết quả…
“Hay là đem đôi thỏ ạ!”
Nàng vốn định nuôi thỏ một đực một cái để chúng sinh con, giờ thì hỏng bét .
Cha Dư suy nghĩ một lát, vật sống thì lúc nào cũng hơn vật c.h.ế.t.
Sau đó ông xách thịt rắn tấm đá, gật đầu với Yểu Noãn “Được…”
Lúc mặt trời đang gay gắt, là thời gian nghỉ trưa.
Dưới gốc cây lớn ba ôm xuể bảy tám phụ nhân, bà cụ đang chuyện phiếm, thỉnh thoảng tiếng vang lên.
Yểu Noãn cõng cái lồng tre, xách cái giỏ nhẹ nhàng đến phía các nàng.
Thu gốc cây lén lút một lúc.
Trạm thông tin đầu làng cũng truyền lời nào khiến bại danh liệt…
May quá, may quá…
Không đến mức cực phẩm…
“Khụ!!!”
Yểu Noãn khẽ ho một tiếng, từ phía gốc cây .
“Yểu Noãn đấy !”
Hai bà lão tinh mắt thấy Yểu Noãn liền tươi chào hỏi.
“Con đây là… đấy?” Một trong các nàng hỏi.
“Nhà con thịt một con rắn, thịt bổ dưỡng, mùi vị cực kỳ ngon…”
Mèo Dịch Truyện
Nàng nở nụ vô hại, với mấy vị lão nhân.
“Chà, thì quá, con gầy gò thế .”
“Trong nhà vẫn còn. Ta qua đây hỏi thử các thím đổi lương thực . Thịt rắn cũng chẳng mấy khi , còn đại bổ, một năm ăn mấy bận chứ?”
Mấy nín lặng một lát, đó xì xào bàn tán. Trong đó, bà lão Lưu mở lời tiên: “Nha đầu tính đổi thế nào?”
“Gạo, bột mì đều , hoặc là hạt giống rau cũng thành vấn đề. Mấy thím xem con rắn béo đến mức nào.”
Yểu Noãn mặc kệ tiếng kinh ngạc của các thím, vén lá cây lên nhấc phần thịt rắn cao nửa lên.
Mắt bà lão Lưu đảo mấy vòng. Con dâu nhà bà mới sinh lâu, sữa đủ.
Trứng gà quý hiếm trong nhà phiên luộc mấy mà vẫn tác dụng.
Đứa bé sữa thì chẳng lớn nổi chút nào, mà nước đường đen đắt dễ gây nóng!
Mấy con gà mái già đang đẻ trứng trong nhà bà tiếc nỡ thịt.
Hơn nữa, thịt gà mái như thịt gà trống, tác dụng kích sữa!
Nghe thịt rắn và thịt gà trống cũng khác là bao.
Yểu Noãn thấy bà lão Lưu lộ rõ vẻ mặt nhất, trong lòng thầm tính toán.
Trong thời đại , thịt heo còn rẻ hơn thịt gà.
Hình như thịt gà là mười tám đến hai mươi lăm văn một cân, còn thịt heo thì mười lăm đến hai mươi hai văn một cân.
Nàng tạm thời rõ vì thịt heo rẻ nhiều đến .
quả thực trong các loại thịt, thịt heo là rẻ nhất, còn thịt rắn sinh trưởng tự nhiên thì dĩ nhiên sẽ rẻ.
“Khối thịt chắc bốn năm cân, nếu đổi gạo thì mười hai cân, bột mì trắng chín cân…”
Giá gạo trắng thị trường là chín văn một cân, gạo cũ và gạo lứt là năm văn một cân, bột mì trắng tám văn một cân.
Gạo và bột mì đều cần qua chế biến, nên cả hai đều rẻ.
Nghe ở những vùng thích ăn đồ từ bột, bột mì còn đắt hơn gạo mấy văn…
e rằng ở đây mấy nhà bột mì trắng, phần lớn là gạo lứt và mì vàng đen.
Nếu là bột mì đen thì rẻ hơn, d.a.o động giữa hai văn và bốn văn.
Mì đen tạp chất thuần, tức là bột kém chất lượng từ cám, vỏ hạt và bột hồ, vị kém nhất, giá hai văn một cân.
Mì vàng là mì loại hai, từ cám và các loại ngũ cốc tạp nghiền thành, ba văn, bốn văn một cân…
Chỉ dựa những con kênh thủy lợi nhất đều cạnh ruộng làng, ít nhiều cũng đổi mấy cân chứ.
Chỉ cần lười biếng tàn phế, trong nhà hẳn sẽ chút lương thực dự trữ.
“Nha đầu nhà ngươi, chợ bán, giá cao như thế, cho ngươi sáu cân gạo lứt, năm cân mì vàng, đổi ?”
Người lên tiếng là một bà lão khác, Yểu Noãn lục tìm trong trí nhớ một lượt, hình như gọi là thím Trương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-6.html.]
Nhím Trương trong nhà chỉ một mầm cây duy nhất (con cái), cưới vợ nhiều năm vẫn con, e rằng mua về bồi bổ cho con trai .
“Cái …”
Yểu Noãn giả vờ do dự, liếc bà lão Lưu.
“Nha đầu Yểu Nữu, cho ngươi năm cân gạo, năm cân bột mì vàng, cộng thêm một gói hạt giống.”
“Ê bà lão Lưu, ngươi đổi nãy ?”
“Ai quy định bây giờ thể !”
“Ngươi…”
Yểu Noãn mở miệng, mặc cho hai tranh cãi.
Cuối cùng “sáu cân gạo, tám cân mì vàng loại hai, hai gói hạt giống rau, nhiều nhất là thế.”
Bà lão Lưu xem quyết tâm đổi.
Thím Trương đành thôi, lương thực là thực tế cần thiết, trong nhà ít lao động nên thu hoạch cũng ít.
Con trai bà con nối dõi bao nhiêu năm .
Vốn dĩ là lây chút phúc khí từ nhà lão Dương, cái phúc một dây mọc mười quả đó.
Thôi , cùng lắm thì hôm khác bà gọi con trai lên núi tìm.
Nha đầu chẳng tốn công sức mà vác một con rắn đổi nhiều lương thực như , bà cái kẻ chịu thiệt thòi đó .
“Thành giao!”
Yểu Noãn mỉm , lỗ chút nào, ngờ quá trình giao dịch suôn sẻ đến .
Đợi bà lão Lưu về nhà lấy lương thực, một đám phụ nữ vây quanh hỏi chuyện nàng sinh nở.
Nàng chỉ mà gì, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên chuyện gì thể thoát khỏi tai mắt khắp nơi!
Nàng dây dưa gì với họ, đặc biệt là trong cảnh hiện tại.
Dù nhà nàng cũng gần làng, cho dù vài lời đàm tiếu cũng thể hại c.h.ế.t .
Miễn là họ đến cửa nhà nàng mà phun nước bọt, nàng cứ đóng cửa sống cuộc sống của là .
Sau khi trao đổi xong với bà lão Lưu, nàng tiện miệng hỏi về nhà họ Võ.
Những bà lão nhiệt tình chỉ đường cho nàng!
Tạm biệt đám , nàng về phía chân núi trong làng.
Xách theo lương thực đổi , Yểu Noãn trong lòng cuối cùng cũng thấy yên tâm hơn vài phần.
Trong gian vẫn còn lương thực dự trữ, trong thời gian ngắn sẽ c.h.ế.t đói.
Chỉ là nếu cứ lấy một cách rõ ràng, nàng cũng khó mà tự giải thích hợp lý.
Bây giờ trộn lẫn lương thực đổi thì sẽ đáng chú ý.
Men theo con đường nhỏ , nàng cũng gặp mấy .
Khi đến căn nhà gỗ nhỏ hẻo lánh nhất ở cuối làng, nàng ngẩng đầu kỹ mấy .
Gia đình và nhà họ Dương cùng một tuyến đường, đều ở chân núi.
Chỉ là một nhà ở một đầu, hai nhà xa xôi đối diện từ Bắc xuống Nam.
Đặt chiếc giỏ trong tay xuống, nàng đưa tay gõ cửa, nhưng bên trong nửa ngày động tĩnh.
“Có ai ? Có ai ở nhà ?” Nàng cất cao giọng gọi mấy tiếng.
“Ai đó?” Một giọng trẻ con vang lên.
Một lát , liền tiếng kéo chốt cửa.
“Ngươi là…” Một bé năm sáu tuổi kiễng chân hé cửa, thò đầu hỏi.
Yểu Noãn ngẩn , đây là con của đại ân nhân, trông lanh lợi đáng yêu, đôi mắt to tròn chớp chớp.
“Cha của ngươi ?”
Cậu bé ngơ ngác, trả lời, chỉ nàng chớp mắt.
Thôi , lẽ do lạ mặt, đứa trẻ nhút nhát.
Nàng tháo cái giỏ lưng xuống, xách con thỏ .
Con thỏ tuy trói, nhưng vẫn lanh lợi.
“Lát nữa lớn nhà ngươi về thì với họ, đây là nhà họ Dương chân núi gửi tặng.”
Không bé hiểu , truyền đạt , haizzz…
Nàng đưa cái giỏ qua khe cửa, đặt con thỏ xuống giúp bé đóng cửa .
Trên đường về, nàng nhanh.
Đến chân dốc.
Nàng lấy một túi bột mì trắng từ gian , đổ một ít chỗ bột mì vàng bà lão Lưu cho, trộn đều!
Nàng cũng xé một gói muối, đổ một nhúm nhỏ bằng ngón tay cái gói lá.
Ngoài căn nhà đất, cha và nàng đang ngoài hiên chuyện gì đó, sắc mặt cả hai đều nặng trĩu.