Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 54: Cửu Tử Hoàn Hồn Thảo ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:03:30
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5Akgnlo252
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên tiếp hai ngày. Yểu Noãn thức dậy liền chui núi. ngoại trừ rau dại nhiều. Nàng thực sự hề thấy bóng dáng Cửu Tử Hoàn Hồn Thảo !
Trông chừng là ngày cuối cùng . Nàng dậy thật sớm. Kết quả trời âm u nặng nề. Nhìn vẻ sắp mưa lớn.
“Tam tỷ, đợi chút nữa, đừng nấu vội~” Yểu Noãn ngăn Bảo Hoa đang định nấu lương phấn.
Bảo Hoa động tác khựng : “Ai dà~ Hôm nay vẫn là ngày họp chợ đó, hôm qua nộp tiền thuê sạp hàng cho hôm nay mà~”
Bảo Hoa bên bếp, mặt đầy sầu não. Hôm qua hai giám thị đến thu tiền thuê sạp, chỉ thu ngày họp chợ, một ngày mười văn đó! Hôm nay ông trời giở trò …
Yểu Noãn trong sân một lát, mắt thấy trời sáng rõ, nhưng càng lúc càng tối sầm. Đây là sắp đổ mưa xối xả . Quả nhiên. Trong lúc nàng ăn sáng. Mưa ào ào trút xuống. Cứ như mà nước mắt . 1000 Đào Nguyên tệ đó nha. Sẽ trắng tay mất Đào Nguyên tệ tương đương mười lạng bạc của nàng!
“Oa~ Cơn mưa lớn quá!”
Tỏa Trân đội nón lá góc nhà củi di chuyển ổ ch.ó của Tiểu Cường trong nhà củi. Lại ôm Tiểu Cường chạy nhà bếp. Tỏa Mai và Tiểu Thông cũng chân tay luống cuống thu dọn bã đậu đang phơi trong sân. Yểu Noãn bế Tiểu Cường trở bên bếp lửa. Sầu quá, nàng sầu c.h.ế.t. Ngày mưa, cả nhà chỉ thể nghỉ ngơi. Quây quần giữa nhà bếp đốt một đống lửa.
“Ta đó nha, cháu gái Tiểu Nhiễm của nhà Đại ca, tên Vương Kim Long vô lớn của thôn bên cạnh để mắt tới …” Bảo Hoa tối qua về muộn, ở trấn quen thôn bên kể loáng thoáng.
“Hừ! Chẳng đều là do đại tẩu con hại ” Dư cha hừ một tiếng từ lỗ mũi, sắc mặt khó coi.
Yểu Noãn nhíu mày. Tiểu Nhiễm mới mười bốn tuổi đầy mười lăm, tên Vương Kim Long …
“Sao thế?” Nàng xoa xoa Tiểu Cường trong lòng hỏi.
“Nghe là đại tẩu mất bạc, bảo Vương Quỳnh tự giải quyết… tên Vương Kim Long đúng là thứ dính như đỉa đói, tiền đưa cũng vứt bỏ , hiện giờ e là đang đấu đá nội bộ ! Thật đại tẩu nghĩ gì, dám bàn chuyện hôn sự với một lão cờ bạc…” Bảo Hoa xong vẫn còn bực bội: “Đại tẩu đúng là đồ lòng lang sói, nàng mà dám tìm cho mối hôn sự như …”
Thì chuyện Yểu Noãn và mấy nhà họ Dư phân chia gia sản Dư kể cho nàng . Nhắc , Bảo Hoa vẫn còn tức giận khó nguôi.
Yểu Noãn khẽ : “Chỉ cần đừng liên lụy đến chúng là , dù nhà Đại ca nhiều như , lẽ nào sợ tên Vương Kim Long ? Hai vợ chồng Vương Quỳnh nếu thật lòng bảo vệ Tiểu Nhiễm, luôn sẽ cách thôi…”
Mưa đổ đến chiều thì tạnh. Mặt trời xé toang mây mù mà hiện . Yểu Noãn mừng rỡ khôn xiết. Cũng chẳng màn đường trơn trơn nữa. Vác gùi, xách cuốc liền ngoài.
“Tiểu di, đợi chúng con” Tỏa Trân, Tỏa Mai và Tiểu Thông như cái đuôi nhỏ, vác gùi con chạy vội tới.
“Các con ở nhà nghỉ ngơi một ngày, về ngay…”
“Không , đường trơn lắm, nương bảo chúng con trông chừng tiểu di…” Tiểu Thông lắc đầu.
Yểu Noãn dở dở , nàng lớn thế , còn để một đám trẻ con trông nom.
“Được thôi! Các con cũng cẩn thận, đừng để bảo vệ thành thành bảo vệ các con đó…”
Nói xong mấy đứa ha hả, theo sát phía Yểu Noãn.
Vào núi. Ba đứa trẻ như ruồi đầu, Yểu Noãn tìm gì.
“Tiểu di, tìm gì ạ? Chúng con cùng tìm nhé.”
“Ừm, các con cứ tìm dây huyết đằng là , xem gì khác .”
Nàng cũng cho bọn nhỏ đó là gì, để thể giúp tìm…
“Vâng, chúng con sẽ ở gần tiểu di, việc gì thì gọi chúng con nha tiểu di~”
Tỏa Mai với giọng điệu lớn, khiến sự u ám trong lòng Yểu Noãn tiêu tan ít. Sau khi mấy đứa khỏi, nàng liền bắt đầu tìm kiếm kiểu lùng sục.
“Kìa, mọc măng ,” cả một vạt rừng trúc bắt đầu nhú những mầm măng non.
Nàng men theo rừng trúc xuống một đoạn.
Ngọn núi nàng thường đến, bởi lẽ bên trong tạm thời phát hiện điều gì đặc biệt.
Vòng trong nàng càng từng đặt chân tới.
Nghe Dư lão cha đằng ngọn núi chính là Hậu Tọa Sơn, nguy hiểm.
Nàng trèo lên rừng trúc men xuống tìm kiếm.
Trên công cụ tìm kiếm Cửu Tử Hoàn Hồn Thảo ưa mọc vách núi cheo leo chốn hoang vu hẻo lánh.
Trong khe đá khí hậu khắc nghiệt, hoặc ở những khu rừng ẩm ướt, bờ suối, vách đá.
Nàng thêm một đoạn khá xa, thì quả nhiên phát hiện một con suối nhỏ.
Vài thước phía con suối, là một đoạn trũng sâu trông như hồ chứa nước, nước ở đây màu xanh thẳm.
Nàng lật tìm khắp các khe đá và vách đá ven suối.
Tìm nửa ngày cũng chẳng thấy tăm , nàng tháo giỏ tre xuống, tựa một vách đá thở dốc.
lúc nàng gần như bỏ cuộc, thì thấy một vật màu xanh nhú từ phía bên vách đá.
Nàng liền lật qua vách đá, cẩn thận đưa tay thăm dò.
Nàng nhổ cả khóm cây từ tận gốc .
Mèo Dịch Truyện
Một khóm cỏ xanh biếc, trông giống cây móng rồng lông dài.
Nhìn vẻ giống hình ảnh ảnh minh họa.
Ngửi thử thấy mùi thơm mát, nàng mở công cụ tìm kiếm quét một lượt.
【Cửu Tử Hoàn Hồn Thảo】
“A a a!” Nàng vui mừng quá đà, nhảy bật lên, suýt nữa thì ngã khỏi vách đá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-54-cuu-tu-hoan-hon-thao.html.]
Thật đúng là đạp phá giày sắt tìm thấy!
Thì đây chính là Cửu Tử Hoàn Hồn Thảo trong truyền thuyết.
Tương truyền, Bạch Nương Tử từng trộm tiên thảo cứu Hứa Tiên dương, tiên thảo đó chính là “Hoàn Hồn Thảo”!
Lại còn một truyền thuyết thần thoại khác về Hoàn Hồn Thảo.
Tương truyền một năm nhân gian đại hạn.
Dịch bệnh hoành hành, hàng vạn bách tính lượt c.h.ế.t .
Thấy nhân gian chịu tai ương như , Long Nữ sống ở Thiên Trì sinh lòng đành.
Nàng lén lút mang tiên thảo Hoàn Hồn Thảo ven bờ Thiên Trì xuống nhân gian để chữa bệnh cho nạn dân, cứu vớt chúng sinh.
Hàng vạn bách tính c.h.ế.t mà thực sự sống từ cõi c.h.ế.t.
Long Vương chuyện, nổi trận lôi đình, trong cơn thịnh nộ giáng Long Nữ xuống phàm trần.
Long Nữ ôm lòng từ bi với chúng sinh, khi đến nhân gian, tình nguyện hóa thành Hoàn Hồn Thảo để cứu rỗi chúng sinh.
Câu chuyện thần thoại nàng cũng xem công cụ tìm kiếm.
Thần thoại truyền thuyết cho vui thôi.
Thế nhưng giá trị d.ư.ợ.c liệu của Hoàn Hồn Thảo quả thực nhiều: tác dụng chống ung thư, cầm m.á.u kháng khuẩn, trị vết thương, sưng độc rõ nguyên nhân, rắn c.ắ.n và bọ cạp chích v.v...
Nàng mở Thương Thành Đào Nguyên , đổi một cây.
Vẫn còn hai cây khác nàng cất gian lưu trữ.
Vừa đổi xong, hệ thống vang lên tiếng “cách” thu nhận kim tệ.
Nhìn dư Đào Nguyên tệ bây giờ là 19373!
“Đinh, chúc mừng Đào chủ thành nhiệm vụ đổi vật phẩm đầu tiên, thưởng một Gói Quà Lớn Sơ Cấp, đặt Không Gian Đào Nguyên cho ngài…” Tiểu Đào hệ thống tiếp tục vang lên.
Yểu Noãn gian, một hộp giấy buộc ruy băng màu sắc đang giữa gian.
Nàng vươn tay kéo qua mở .
Bên trong… ừm?!
Nàng nhầm chứ! Năm thùng mì gói?
Cái ?!
Nàng bảo đừng nên đặt quá nhiều kỳ vọng hệ thống mà.
Thôi , mì gói thì mì gói , cải thiện khẩu vị một chút cũng tệ!
Hoàn thành nhiệm vụ, nàng cảm thấy thư thái.
Lúc nàng mới bắt đầu quan sát cảnh vật xung quanh.
Khu vực rừng rậm, thể thấy trời xanh mây trắng.
Nước suối “róc rách” chảy.
Hai bên bờ nở đầy các loài hoa dại, mọc đủ loại cây cối.
Sợ mấy tiểu gia hỏa chờ sốt ruột, nàng cũng còn tâm trạng thưởng ngoạn cảnh , liền vác giỏ tre và cuốc về.
Vừa đến rừng trúc ven suối, nàng thấy một vật gì đó đang uốn éo trong đám cỏ.
Tưởng lầm, nàng dụi dụi mắt.
Lại thêm một nữa.
“A!!!”
Nàng nhấc chân bỏ chạy, chạy la hét.
Chạy mãi khỏi khu rừng , đến khi đến ngọn núi bên ngoài, nàng mới chân mềm nhũn khuỵu xuống đất.
“Tiểu di!!!”
Hai Tỏa, một Thông đang đợi nàng ở xung quanh sớm thấy tiếng hét, tất cả đều chạy về phía tiếng động.
“Phù… Ta ở đây, đỡ một tay…” Yểu Noãn giơ tay lên.
Hai Tỏa vội vàng tiến lên đỡ nàng dậy.
Tiểu Thông cũng vội vã nhặt cuốc và giỏ tre mặt đất lên vác.
“Tiểu di ?” Tỏa Trân lo lắng hỏi.
Nàng từng Tiểu di la hét hoảng sợ như .
Yểu Noãn thở hắt một .
Nàng lắc đầu: “Không , chỉ là thấy một con trường trùng…”