Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 3: Lập Mệnh An Thân ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:02:32
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đặt bát về nhà bếp.

 

Khi nàng phòng, nàng bước ôm lấy tiểu gia hỏa: "Cha, đặt tên cho tiểu !"

 

"Gọi là Cẩu Vượng ! Tên hèn dễ nuôi."

 

Yểu Noãn: …

 

"Được, Cẩu Vượng ngủ phòng , cha mau nghỉ ngơi."

 

Dư mẫu cũng sữa, vả giường trong căn phòng hai lão nhân còn thể trở .

 

Quan trọng hơn là đầu tiên đến đây, môi trường xa lạ khiến nàng bất an, một bạn cũng .

 

Dư cha đứa bé trong lòng, vết thương trán Yểu Noãn: "Con vẫn còn thương mà."

 

"Đỡ nhiều , ."

 

Dư cha thấy nàng quả thực tinh thần khá hơn, vết thương đầu thậm chí kết vảy, lúc mới gật đầu.

 

"Vậy , nửa đêm nó mà đói, gọi cha một tiếng, sẽ dậy nấu nước đường cho nó."

 

"Vâng, thôi! Trong nồi vẫn còn cháo, cha cũng ăn một chút ."

 

Yểu Noãn đón lấy đứa bé, cũng quản Dư cha uống cháo .

 

Ôm đứa bé về phòng .

 

Nàng từng bế con nít, là đứa bé nhỏ như .

 

nàng từ nhỏ thích nuôi ch.ó con, nuôi mấy con !

 

Quy trình chắc cũng tương tự thôi nhỉ…

 

Có lẽ xuất phát từ lòng thương xót đối với mèo con ch.ó con, nàng cũng mềm lòng một cách khó hiểu đối với đứa trẻ sơ sinh

 

"Ôi chao, tiểu Cẩu Vượng, Vượng~ Vượng~ Vượng~"

 

Yểu Noãn thật sự nhịn mà bật : bởi vì nàng từng tên hèn hơn nhiều, gọi là "Phân Thạch Đà"!

 

Tiểu gia hỏa trong lòng nàng cong cong ngón tay hoa lan.

 

Mũi khẽ hừ hừ hai tiếng, tìm một vị trí thoải mái trong lòng nàng mà mím môi cọ xát…

 

Yểu Noãn khẽ thầm: "Chị ngươi còn lớn mà…"

 

Ngồi chiếu cỏ, nàng trong phòng tìm một cái giỏ tre, bới tung lên một lượt.

 

Tìm hai bộ quần áo đầy miếng vá quấn quanh đứa bé, nhẹ nhàng đặt lên giường.

 

Kéo chăn đắp lên, cũng sợ chăn sẽ đè nặng đứa bé.

 

Chăn chỉ là một lớp vải thô mỏng manh bên trong nhồi đầy rơm rạ vụn.

 

Nàng khoanh chân giường, từ trong túi lấy bật lửa.

 

"Xoẹt~" một tiếng, ánh lửa lờ mờ.

 

Ngoài nhà lá cây "xào xạc" vang lên, tiếng côn trùng đêm, tiếng cú vọ giao thoa, tóm là âm u rợn

 

Yểu Noãn trong lòng chút sợ hãi, đặc biệt là cánh cửa , đóng cũng như đóng!

 

Lúc một cây nến cũng .

 

Nằm giường, bụng cũng "ùng ục" kêu lên.

 

Nàng sờ sờ bụng, nhớ hai cái bánh bao thịt trong gian.

 

Vội vàng lấy một cái,

 

Ối giời, to như màn thầu chứ~

 

Thế mà vẫn còn nóng hổi, xem gian giữ nhiệt thật!

 

Nàng một chút do dự c.ắ.n một miếng lớn.

 

Ngon thật, còn là bánh bao thịt sốt tương.

 

Khắp khoang miệng tràn ngập mùi thịt thơm lừng, một miếng xuống bụng cuối cùng dày cũng dễ chịu hơn .

 

Nhớ Dư cha lẽ còn ăn gì, nàng gãi gãi đầu.

 

Cũng thể đưa cái bánh bao thịt cho cha , chẳng sẽ dọa c.h.ế.t lão nhân gia .

 

Thế là nàng cảm thấy hổ thẹn mà ăn xong bánh bao.

 

Không nhịn ngửi ngón tay vài cái: "Ai, thơm thật nha."

 

 

Tiểu gia hỏa dường như thể ngửi thấy mùi, bắt đầu ư ử ngừng.

 

Yểu Noãn đang chìm đắm trong mùi thơm, lúc mới nhớ bên cạnh còn một nhỏ bé, nàng cúi giường đứa trẻ.

 

Trong ánh lửa mờ của bật lửa, đứa bé nhỏ xíu, mặt nhăn nheo, trông như một ông lão tí hon.

 

Dường như ngủ yên giấc lắm, thỉnh thoảng phát vài tiếng nức nở!

 

Nàng gian, mười thùng sữa bột dê xếp ngay ngắn bên trong.

 

Một thùng là bốn hộp.

 

Yểu Noãn kinh ngạc, bốn mươi thùng, nuôi nàng cũng đủ chứ…

 

Hai thùng cuối cùng còn kèm theo hai bình sữa.

 

Nàng vô cùng vui mừng, tuy ván vẻ khó khăn, nhưng hiện tại thì cũng tệ lắm.

 

Nàng lật dậy, nhẹ chân nhẹ tay ghé sát cửa lắng .

 

Nửa ngày động tĩnh, nghĩ là hai lão nhân ngủ , nàng mở cửa phòng thẳng về phía nhà bếp.

 

Bát cháo trong nồi hề động đến, còn hơn nửa bát, Dư cha uống.

 

Nàng thở dài một tiếng, múc cháo bát.

 

Đun nước.

 

Theo hướng dẫn, nàng đặt nước đun sôi thùng để nguội, đó pha nửa bình sữa bột sáu mươi mililít.

 

Đợi nàng về phòng, tiểu gia hỏa đang ư ử .

 

Yểu Noãn vội vàng ôm lên, đầu bình sữa trực tiếp đưa miệng nó.

 

Tiểu gia hỏa mũi thính, ngửi thấy mùi sữa .

 

Không cần Yểu Noãn mời chào, nó lập tức ngậm c.h.ặ.t đ.ầ.u bình, há mồm mút mạnh.

 

Tiếng "ùng ục, ùng ục" trong đêm tĩnh mịch vang lên đặc biệt rõ ràng.

 

Không lâu một bình sữa xuống bụng.

 

là háu ăn.

 

Yểu Noãn nở nụ đầy thành tựu, ném bình sữa cạn gian.

 

Tiểu gia hỏa đầy vẻ mãn nguyện, mím môi nhỏ, Yểu Noãn khẽ vỗ về.

 

Có lẽ ăn uống no đủ, một lát liền ngủ say sưa.

 

Đặt tiểu gia hỏa xuống, đắp chăn cẩn thận cho y, Yểu Noãn lấy từ gian một lọ thuốc.

 

Nàng phun bừa lên đầu, ném lọ t.h.u.ố.c gian, ngả lưng ngủ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-3-lap-menh-an-than.html.]

Nàng cũng mệt lử ...

 

Một đêm mộng mị.

 

Ngày thứ hai.

 

Trời hửng sáng.

 

Tiểu gia hỏa liền ré lên.

 

Yểu Noãn đưa tay thăm dò một chút, chốc lát cơn buồn ngủ chợt tan.

 

Đã xuyên , còn nghĩ đến tắt chuông báo thức cơ chứ...

 

Với mái đầu tổ quạ, nàng bế đứa bé lên dỗ dành, ngờ y càng lớn hơn.

 

Sau một tràng xào xạc từ nhà bên, cha Dư gõ cửa phòng nàng: "Nữu nhỏ, bế Cẩu Vượng đây."

 

Yểu Noãn y đói bụng , nghĩ lát nữa sẽ tìm cách cho y b.ú sữa.

 

Giờ nàng cũng dỗ nổi, đành bế giao cho cha Dư.

 

"Cha, con bếp đun nóng cháo." Nàng đưa tiểu gia hỏa cho cha Dư.

 

"Cha hâm nóng , con mau ăn ."

 

Cha Dư đứa bé trong lòng, sắc mặt khá , sờ xuống thì ướt hết, đây là y tè dầm!

 

Yểu Noãn chạy thẳng bếp.

 

Nhìn nồi cháo trong veo, ngay cả một tầng màu đỏ cũng thấy.

 

Nàng bĩu môi, e là thêm nước phần cháo thừa tối qua nấu một nữa.

 

Nàng múc một bát từ nồi, sờ thấy nóng, lấy từ gian gói tiểu đan Hoàng Kỳ đổ .

 

Đã qua hướng dẫn sử dụng, đây là t.h.u.ố.c chuyên bổ khí.

 

Là t.h.u.ố.c bổ thích hợp nhất cho phụ nữ sinh.

 

Vẫn nên cố gắng để mẫu Dư uống thêm vài nữa!

 

Ngón tay vàng nhỏ khá trượng nghĩa, từ già đến trẻ đều chiếu cố!

 

Nàng cầm một chiếc muỗng gỗ khuấy khuấy, bưng bát phòng mẫu Dư.

 

Mẫu Dư đang giường ôm đứa bé, mặt lộ vẻ đau khổ khôn tả!

 

Bàn tay nhăn nheo khẽ vỗ về đứa bé.

 

"Mẫu , uống cháo ..."

 

Đặt bát cháo lên đầu giường, Yểu Noãn đón lấy tiểu oa nhi từ lòng mẫu Dư.

 

Thấy cha Dư cầm một miếng vải gai dính đầy chất dịch xanh nâu ngoài.

 

Trong khí thoang thoảng mùi phân sữa, nàng hít hai , đây là ngoài...

 

Nàng tò mò sờ sờ m.ô.n.g nhỏ của Cẩu Vượng, bên trong kẹp một miếng vải khác.

 

Chẳng truyền qua bao nhiêu , rách nát.

 

May mắn là dùng mòn gần hết, sờ thì còn cảm giác thô ráp.

 

Dân gian câu: Trẻ nhỏ mặc "áo bách gia" thì dễ nuôi.

 

Câu lưu truyền đến hiện đại cũng hiếm gặp.

 

Tức là mặc "đồ cũ" mà trẻ sơ sinh nhà khác mặc, bao gồm tã vải, quần áo nhỏ, v.v.

 

Mặc để dính phúc khí, đứa trẻ dễ nuôi.

 

"Trước hết hãy cho Cẩu Vượng b.ú , nương đói."

 

Mẫu Dư sờ mép bát, cầm thìa lên đút cho đứa bé.

 

"Không ... À , mẫu , uống , trong nồi còn mà, con sẽ cho y bú."

 

Yểu Noãn ôm đứa bé lùi phía .

 

Chuyện đùa, trong bát t.h.u.ố.c đại bổ đấy.

 

Cẩu Vượng mà uống , giây sùi bọt mép, thất khiếu chảy m.á.u thì đây...

 

"Con gái nhỏ, con coi nhà giúp, cha ngoài dạo một lát..."

 

Cha Dư kêu một tiếng từ bên ngoài bỏ .

 

Yểu Noãn liếc ngoài cửa, cha Dư khập khiễng bước khỏi sân .

 

Quay đầu liền thấy mẫu Dư vẫn đang bưng bát mà động đậy.

 

Chỉ đành kiên nhẫn : "Mẫu , mau uống , dưỡng thể khỏe mạnh mới thể chăm sóc Cẩu Vượng chứ."

 

Đôi mắt đục ngầu của mẫu Dư rưng rưng lệ!

 

Cổ họng nghẹn : "Nữu nhỏ, con vất vả ."

 

Nói xong, nàng uống cháo từng ngụm lớn.

 

Nàng sức lao động trong nhà dựa Nữu nhỏ.

Mèo Dịch Truyện

 

Giờ đây càng khó khăn gấp bội, điều duy nhất nàng thể là ở nhà chăm sóc Cẩu Vượng...

 

Đợi nàng uống hết cháo, Yểu Noãn mới đưa tiểu gia hỏa cho nàng.

 

Nàng bếp, bắt đầu đun nước nóng để pha sữa bột.

 

Trong lúc đun nước.

 

Nàng bước khỏi bếp rửa mặt, lúc mới nghiêm túc đ.á.n.h giá ngôi nhà .

 

Sân rào bằng hàng rào tre, hai gian nhà đất liền kề.

 

Một gian bếp nhỏ độc lập nối liền với một phòng chứa đồ lặt vặt, bên cạnh bếp là một con suối nhỏ, nối chân núi phía nhà.

 

Không xa phía nhà là những dãy núi xanh trùng điệp.

 

Phía nhà là một khoảnh đất hoang rộng lớn, hai bên sân là cây cối rậm rạp cao lớn.

 

Bên cổng tre lớn là một căn nhà xí đơn sơ.

 

Gần đó trăm mét bóng , nàng thêm một đoạn.

 

Sân ngay đỉnh một gò đất.

 

Từ gò đất thẳng trăm mét là những ngôi nhà thôn xóm rải rác.

 

Dưới chân núi của làng một con sông uốn lượn quanh làng, hai bên bờ sông là những cánh đồng lúa nước rộng lớn.

 

Đầu của làng là đất khô hạn.

 

Cả làng bao quanh bởi sườn núi và ruộng đồng, vuông vắn tròn trịa, nên gọi là Phương Viên thôn.

 

Nắng sớm hiện, một khung cảnh an lành.

 

Ở kiếp , những khắc nghiệt của xã hội, sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng.

 

Dù khả năng chịu áp lực mạnh đến mấy cũng khiến nàng mắc chứng rối loạn lưỡng cực.

 

Nhớ rõ hôm qua tăng ca xong, đến ngã tư, trong lúc đại não mơ hồ.

 

Một tiếng còi xe chói tai trở thành sự giao thoa vỡ vụn của thời gian...

 

 

Loading...