Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 29: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:02:59
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đưa cha họ Dư thành

 

Ăn sáng xong.

 

Trời vẫn sáng hẳn.

 

Đợi cha họ Dư đ.á.n.h xe lừa xong, nàng mới lẽo đẽo theo .

Mèo Dịch Truyện

 

Nàng dám đ.á.n.h xe lừa, nàng sợ lừa đá.

 

Trên xe là d.ư.ợ.c liệu chất lên từ tối qua.

 

Xuống dốc nhỏ rẽ trái xa chính là con đường lớn từ thôn trấn.

 

Cha họ Dư đ.á.n.h xe vẻ lạ lẫm, chân ông què tiện kéo lừa.

 

Hai dò dẫm hô hoán mãi mới đến trấn.

 

Vào trấn, Yểu Noãn nhận lấy dây cương từ tay cha họ Dư, kéo con lừa lề đường.

 

Từ xe ôm xuống một bó cỏ tươi cho lừa ăn.

 

Rồi chào cha họ Dư một tiếng, nàng liền chui chợ.

 

Cha họ Dư nàng thoắt cái chạy mất dạng, dặn dò nàng vài câu cũng kịp .

 

Nàng đến tiệm lương thực hỏi giá, để khỏi chở từ huyện về xa xôi.

 

Tiệm lương thực ở trấn nhỏ hơn nhiều so với ở huyện.

 

Bên trong chỉ một chưởng quầy trông coi.

 

“Tiểu cô nương, mua lương thực gì ?”

 

Chưởng quầy cầm tẩu t.h.u.ố.c hút một , mùi khói nồng nặc bay .

 

Yểu Noãn tặc lưỡi!

 

Cái thời đại loạn xạ gì thế , t.h.u.ố.c lào ?

 

“Chưởng quầy, gạo trắng, gạo cũ và gạo lứt bán thế nào ạ?” Yểu Noãn thẳng.

 

Chưởng quầy đ.á.n.h giá nàng một lượt: Tiểu cô nương khí thế đúng là giống như quản sự nhà giàu ngoài mua sắm .

 

“Gạo trắng mười văn, gạo cũ và gạo lứt năm văn…”

 

Giá giống hệt ở huyện.

 

“Mua nhiều thì sẽ rẻ hơn…”

 

Chưởng quầy ném tẩu t.h.u.ố.c lên quầy.

 

Đưa tay túi gạo vốc một nắm gạo mới đặt mặt Yểu Noãn xoa xoa: “Xem , hạt gạo to, sàng sạch sẽ, ăn yên tâm…”

 

Yểu Noãn liếc mắt một cái, tự đến túi gạo.

 

Đưa tay thẳng xuống, vốc một nắm lên xem xét.

 

Vỏ trấu quả thực nhiều, chất lượng cũng khác nhiều so với ở huyện.

 

“Nếu mỗi loại năm mươi cân thì thể bớt bao nhiêu?”

 

Chưởng quầy , đây đúng là khách sộp.

 

Vội vàng tiến lên: “Tiểu cô nương, nàng thật sự thể quyết định ?”

 

“Có thể chứ~”

 

Chưởng quầy , hai chòm râu vểnh lên, sảng khoái : “Gạo trắng sẽ bớt cho nàng một văn.”

 

Yểu Noãn lộ vẻ do dự, tính như thì mua ở huyện vẫn rẻ hơn.

 

Thấy nàng gì, chưởng quầy thăm dò một câu: “Nếu cô nương còn mua thứ khác, vẫn thể bớt thêm.”

 

Ông đặt tay lên một bao bột ngô lớn.

 

Ngô coi là lương thực chính, nhưng so với gạo trắng và bột mì, bột ngô trong thời đại dường như ưa chuộng lắm.

 

Không xay thành bột thì khó bán, xay thành bột thì giá thể quá thấp.

 

Thế là nó cứ ở giữa, cao thấp.

 

Ở thời hiện đại, bột ngô cũng là một loại ngũ cốc thô.

 

Để theo đuổi sức khỏe, ngũ cốc thô và gạo lứt bán còn đắt hơn gạo trắng.

 

“Bột ngô cho ba mươi cân, xem thể bớt bao nhiêu.”

 

Bột ngô xay mịn như thể nấu cháo ngô, ngon bổ dưỡng.

 

Đợi Cẩu Vượng bắt đầu ăn dặm cũng thể trộn .

 

Đương nhiên còn cơm ngô vàng.

 

Nàng từ nhỏ ăn quen, nhưng thế hệ bà nội nàng ai cũng khen ngon, cũng thể ngon .

 

Chưởng quầy nghiêm túc nàng một cái: “Cô nương, thế nhé,

 

Gạo cũ và gạo lứt đều bớt cho nàng một văn tiền, bột ngô bốn văn một cân nàng mua thêm một ít nữa thì ?”

 

Sắp đến mùa ngô mới .

 

Ở đây ông còn nhiều nhất chính là bột ngô .

 

Các làng gần đây nhà nào cũng trồng ít nhiều ngô.

 

Bột ngô trong tiệm ông quả thực ai hỏi đến, ông đang lo lắng đây.

 

“Ta mua nhiều bột ngô như cũng bớt thêm ?” Yểu Noãn nhướng mày ông .

 

Nghe , chưởng quầy nghiêm mặt .

 

Con nha đầu tinh ranh thật, vẫn thể qua mặt .

 

“Thế , bột ngô bớt cho nàng thêm một văn nữa thì ?”

 

Yểu Noãn thấy ông thực sự đang bán tống bán tháo, lợi mà chiếm thì đúng là kẻ ngốc: “Được, nhưng bây giờ mang , lát nữa đến lấy ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-29.html.]

“Được , nàng nhớ đến nhé, đừng quên…”

 

Trên đường về, nàng rẽ quầy thịt heo ở chợ xem thử.

 

Không ngày chợ phiên, quầy thịt heo một bóng .

 

Nàng hỏi giá thịt heo, so với các loại thịt khác, thịt heo bán khá rẻ.

 

Người dân địa phương đều gọi thịt heo là thịt rẻ mạt, mười lăm văn là thể mua một cân thịt nạc.

 

Mười tám văn thể mua thịt ba chỉ nạc mỡ đan xen…

 

Quay bên xe lừa, nàng dắt con lừa để cha họ Dư xe.

 

Từ trấn huyện chỉ một con đường, và những ngã rẽ lớn.

 

Mấy ngã rẽ đều là từ những bờ ruộng tách , nên dù mù đường đến mấy nàng cũng thể nhớ .

 

Đi liền một mạch ngừng nghỉ, mệt thì nàng nhảy lên trục xe một lát.

 

Đi hơn hai canh giờ, khi gần đến chiều thì đến cổng thành.

 

Nộp hai văn tiền, một đường thông suốt trở ngại đến thẳng hiệu thuốc.

 

“Cha ơi, đến nơi ạ!”

 

Yểu Noãn buộc con lừa cọc cửa hiệu thuốc.

 

Từ xe dỡ xuống một cái gùi, bên trong là đầy ắp một gùi kê huyết đằng, nặng.

 

“Ối chà~ tiểu cô nương đến !”

 

Trùng hợp Lục chưởng quầy đang gảy bàn tính ở quầy hàng, thấy động tĩnh liền ngẩng đầu thấy Yểu Noãn.

 

Y tiến lên đón: “Hai mau đây khuân đồ.” Y vẫy tay gọi hai d.ư.ợ.c sư.

 

“Lục chưởng quầy khỏe ạ!” Nàng đặt cái giỏ trong tay xuống, ngoan ngoãn chào hỏi một tiếng.

 

“Cha, đây là Lục chưởng quầy, đây là cha của .” Yểu Noãn kéo Dư cha qua giới thiệu.

 

Lục chưởng quầy thoáng kinh ngạc mặt, ngay đó : “Lão nhân gia quả là gừng càng già càng cay, gừng càng già càng cay…”

 

Yểu Noãn: …

 

Khi tất cả d.ư.ợ.c liệu xe dỡ xuống, Lục chưởng quầy kinh ngạc ngẩn .

 

Y tưởng nhiều, nào ngờ nhiều đến thế.

 

Phẩm chất còn đều là thượng hạng.

 

Y cầm một cọng gập đôi , tỷ lệ rút ruột cao.

 

Hơn nữa còn thô hơn ngón cái, đúng là thượng phẩm của thượng phẩm!

 

Yểu Noãn vẻ mặt của y, tưởng rằng y thể thu mua hết d.ư.ợ.c liệu .

 

Trong lòng hoảng: “Ôi~ viễn chí thảo e là ba năm cũng hái nữa …”

 

Lục chưởng quầy ngữ khí của nàng, tâm tư nhỏ của nàng.

 

Ngay lập tức trêu ghẹo : “Ngươi cứ đủ , chỉ bấy nhiêu đây thôi cũng đủ nhà khác kiếm bao nhiêu năm …”

 

rõ ràng, lá của loại t.h.u.ố.c giá trị d.ư.ợ.c liệu lớn,

 

cho nên hôm nay ngươi mang đến những thứ , sẽ dùng d.a.o gọt bớt một phần, chỉ giữ phần rễ…”

 

Yểu Noãn tuy chút cam lòng, nhưng nàng cũng của rẻ dễ ăn.

 

Ngay lập tức bày tỏ sự hiểu , bớt tiền bạc của nàng lắm .

 

Hai d.ư.ợ.c sư và Dư cha hậu viện gọt d.ư.ợ.c thảo, còn Yểu Noãn hỏi Lục chưởng quầy về chuyện kê huyết đằng.

 

“Loại t.h.u.ố.c cũng là ngươi tự tìm ?”

 

Tiểu nha đầu giỏi tìm t.h.u.ố.c đến , nàng d.ư.ợ.c nông y cũng tin nữa.

 

“Hà hà, trong nhà tổ tiên một chút y lý, một vài loại thông thường…”

 

Lục chưởng quầy bán tín bán nghi, những loại t.h.u.ố.c tuy trong núi lớn, nhưng mấy nhận .

 

“Kê huyết đằng là sản vật theo mùa.”

 

Y chọn vài cọng khá thô, phẩm chất nhất, màu sắc tươi, đỏ, đốt thẳng: “Đống thể trả cho ngươi hai trăm hai mươi văn một cân.”

 

Chỉ phần còn to nhỏ đều : “Đống chung trả cho ngươi sáu mươi văn một cân.”

 

Yểu Noãn vui mừng, kê huyết đằng trong núi sâu còn khá nhiều.

 

Xem viễn chí thảo thì trong nhà còn một khoản thu nhập khác.

 

“Được, bao nhiêu cũng thu mua hết , Lục chưởng quầy?”

 

“Nha đầu nhà ngươi, cứ như đây thể thu mua hết , chỉ cần ngươi , đều thu mua.”

 

Lục chưởng quầy thầm , mấy năm nay hầu như nông dân nào đến bán d.ư.ợ.c liệu.

 

Thuốc của hiệu t.h.u.ố.c họ đa phần là điều từ các nơi đến.

 

Viễn chí thảo mà nha đầu mang đến đúng là cung đủ cầu.

 

Trong nhà hễ sách, ai cầu một điềm lành, căn bản đủ để bán.

 

Lần y xem thế nào cũng trăm cân, chắc cũng đủ để phân phát cho các cửa hàng khác một ít.

 

“Hây hây, thế thì quá, nếu ở trấn ngươi cũng thể thu mua thì mấy, mỗi chạy đến huyện thật là xa.”

 

“Này~ đang định cho ngươi đây, Trung chẩn đường mới mở ở trấn Tân Hồi chính là hiệu của gia tộc ,

 

cứ mỗi ngày họp chợ sẽ đến đó kiểm tra sổ sách một , ngươi d.ư.ợ.c liệu cũng cần đưa xa đến thế nữa…”

 

Yểu Noãn vui mừng, thế thì quá , đến huyện hai nàng thực sự đường đến mức nôn

 

“Được, sẽ mang đến hiệu t.h.u.ố.c ở trấn.”

 

Sau khi hai chuyện thỏa thuận xong, thấy d.ư.ợ.c sư và Dư cha vẫn .

 

Nàng tâm trạng khá , tìm Lục chưởng quầy xin một cái thùng gỗ cũ, xách hai thùng nước cho lừa uống.

 

 

Loading...