Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 21: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:02:51
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Viễn Chí

 

Leo qua một ngọn đồi nhỏ.

 

Yểu Noãn phát hiện ở đây nhiều lớp cỏ.

 

Đặt gùi xuống chuẩn cắt cỏ.

 

Trong nhà đến cám cũng .

 

Trước đây, trong nhà thường dùng cám để nấu cháo heo, nhưng ở đây dùng để lót .

 

heo con cũng cần nuôi dưỡng thật .

 

Nàng nhớ hồi nhỏ, đa trong thôn thường dành riêng một mảnh đất để trồng “thiệu tử”.

 

Ở vùng của họ gọi là “thiệu tử”, tên khoa học chính là “Tử Hoa Mục Túc”, còn gọi là “trư hỉ thảo” (cỏ heo thích).

 

Đây là một trong những loại cỏ heo bổ dưỡng nhất, cũng là loại cỏ thỏ yêu thích, chung là đầu các loại cỏ chăn nuôi.

 

Loại cỏ thể mọc núi hoang, đất hoang, và mọc thành từng mảng lớn.

 

Đến mùa hè, cả một vùng trư hỉ thảo từ xa giống như hoa oải hương.

 

Hôm nay nàng chính là tìm loại cỏ .

 

Thực khó tìm, chỉ cần một cây là cả một vùng.

 

Quả nhiên, nàng ở một sườn dốc khác phát hiện loại cỏ heo .

 

Yểu Noãn trong lòng vui mừng, cầm lưỡi hái bắt đầu cắt cỏ, lâu , chất đầy một gùi.

 

Mắt nàng tinh ý phát hiện cây cỏ tím nhỏ bên cạnh trư hỉ thảo.

 

Cũng nở hoa tím, nếu kỹ, sẽ thấy sự khác biệt.

 

Để kiểm chứng suy nghĩ trong lòng, nàng gạt một cọng dùng lưỡi hái nới lỏng đất.

 

Nhẹ nhàng kéo một cái, một rễ cây hình dạng giống cỏ gân bò kéo .

 

Đây là một loại t.h.u.ố.c bổ trí tuệ sánh ngang nhân sâm, một tên khoa học mang ý nghĩa sâu xa – Viễn Chí.

 

Để kiểm chứng sự thật , nàng lập tức mở công cụ tìm kiếm, quét cây cỏ .

 

Quả nhiên là Viễn Chí.

 

Ở kiếp , chứng mất ngủ, lo âu, trầm cảm khiến nàng suy giảm trí nhớ.

 

Thuốc tây tác dụng nhiều với nàng, nàng một bạn giới thiệu đến một thầy t.h.u.ố.c thảo d.ư.ợ.c già để lấy thuốc.

 

Ông lão bác sĩ bảo nàng tự mua ít “tỉnh tâm trượng” tươi về ngâm nước hoặc hầm canh uống.

 

Nàng còn đặc biệt tra cứu công dụng của loại t.h.u.ố.c , chủ yếu nhất là an thần ích trí, trấn tĩnh gây ngủ.

 

Thông tâm thận, chống trầm cảm, cải thiện học tập và trí nhớ.

 

Ngoài còn tác dụng tiêu đờm tiêu sưng, tóm là giá trị d.ư.ợ.c liệu lớn, cho là quý tộc trong các loại t.h.u.ố.c thượng phẩm.

 

Nàng mua về từ mạng mới phát hiện, loại cỏ hồi nhỏ sườn đồi trong thôn là mọc đầy núi đầy đồng, nhưng cũng nhiều.

 

Họ gọi nó là rễ cỏ nhỏ, hồi nhỏ nàng còn đào bán lấy tiền.

 

Đào rễ, đập vỏ mang bán, hồi nhỏ trong thôn cũng đào bán.

 

Chỉ thể bán, nhưng là t.h.u.ố.c gì.

 

Chỉ là ngâm nước uống cho mắt, còn thể trị đau răng.

 

nàng tra cứu, loại t.h.u.ố.c chủ yếu ở phương Bắc, phương Nam ít hơn.

 

Tuy nhiên nàng từ nhỏ lớn lên ở phương Nam, dù loại cỏ thực sự nhiều.

 

Không ở đây ai đào bán , chắc cũng coi là cỏ dại .

 

Trong núi thực nhiều thảo dược, nhưng ít nhận .

 

Nghĩ một lát, nàng xắn tay áo đào hết Viễn Chí trong vùng .

 

Lại tìm thêm vài chỗ khắp núi khắp nơi, một bó lớn đầy ắp.

 

Thật sự nhiều, nào thưởng thức nó .

 

Vác một gùi cỏ heo, ôm một bó lớn cỏ Viễn Chí vội vàng trở về.

 

Vừa đến cổng viện, thấy một bé mười hai mười ba tuổi xách một giỏ đồ trong sân.

 

“Bà ơi, bà cứ giữ ! Không thì nương con sẽ tha cho con .”

 

“Con mang về , bảo bà nội con mang đổi lấy bạc.”

 

“Tổ tổ, ngày mai mang trứng gà chợ đổi tiền, nãi nãi đều để dành hết …”

 

“Cha, đây là …”

 

Yểu Noãn đặt đồ xuống, vòng phía đứa bé trai: Ơ! Đây là tiểu tôn tử nhà lão Tứ họ Dư, tên là Dư Tiểu Thắng.

 

“Cô nãi nãi, đây là trứng gà nương để dành cho Cẩu gia gia…”

 

Dư Tiểu Thắng chớp chớp mắt Yểu Noãn, môi mấp máy .

 

Chậc, cái bối phận .

 

Vài năm nữa, nàng cũng sẽ là gọi là lão tổ tông

 

“Cẩu gia gia gì mà Cẩu gia gia, đó là tiểu gia gia của ngươi…” Yểu Noãn bực buồn phản bác.

 

Dư Tiểu Thắng vội vàng gật đầu: “ đúng, là tiểu gia gia!”

 

Yểu Noãn liếc Dư cha.

 

Vợ chồng lão Tứ họ Dư là những tính cách hiếm , khá giống Dư cha và Dư mẫu, tâm địa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-21.html.]

Trước đây thỉnh thoảng họ cũng giúp đỡ gia đình nàng.

 

đều là lén lút, dám để mấy khác .

 

Dư cha cũng , ân huệ của con cái thể nhận.

 

Lần nào cũng đẩy qua đẩy .

 

Yểu Noãn tiến lên một bước, từ trong tay Dư Tiểu Thắng – đôi bàn tay tựa như chân gà ngâm tương – đón lấy cái giỏ.

 

Hoá là mười quả trứng gà.

 

Vợ lão Tứ họ Dư thật là hào phóng.

 

“Được , ngươi đợi một lát, lấy cái giỏ cho ngươi.”

 

Yểu Noãn hành động trôi chảy như nước chảy mây trôi, Dư cha và Dư Tiểu Thắng đồng thời sững sờ tại chỗ.

 

Dư Tiểu Thắng: Vừa nãy chịu nhận ?

 

Dư cha: Cái thể diện già của ơi…

 

Yểu Noãn mặc kệ, nếu nhà lão Tứ họ Dư chuyện gì, nàng sẽ từ chối giúp đỡ nếu thể.

 

Giữa họ hàng vốn dĩ nên qua .

 

Cứ một mực chấp nhận ý của , sẽ khiến dần xa cách.

 

“Ngày mai chợ ?” Yểu Noãn trả cái giỏ cho Dư Tiểu Thắng hỏi.

 

Dư Tiểu Thắng thành nhiệm vụ, nét mặt vui vẻ thoải mái.

 

Mèo Dịch Truyện

Nó gật đầu mạnh với Yểu Noãn, đầu bỏ chạy.

 

Haizz, đứa nhỏ

 

“Nha đầu , chỗ trứng gà đó…”

 

Yểu Noãn khẽ đảo mắt trong lòng: Người già cả đời thông suốt, thông suốt chuyện chứ.

 

Nàng hít thở sâu hai , nở một nụ rạng rỡ: “Cha, nếu con ốm, chuẩn mấy quả trứng gà, mang đến tận nơi mà con từ chối, trong lòng cũng sẽ dễ chịu đúng ?”

 

“Chuyện trứng gà là vật quý giá, nhà lão Tứ cũng dư dả gì, cần thiết cố ép đưa !”

 

“Nếu thể đưa, tức là họ . Cùng lắm thì gà nhà đẻ trứng, chúng cũng mang sang cho họ là mà…”

 

“Cha nó , Nha đầu sai. Có qua thì tình cảm mới ràng buộc chứ…”

 

Ngoài sân, Dư mẫu xoa xoa kim chỉ trong tay, đột nhiên thốt một câu thông suốt.

 

“Nha đầu, sợi chỉ con xỏ cho sắp hết , xỏ thêm cho hai sợi nữa.”

 

“Con tới liền!”

 

Tư tưởng của Dư cha quá cổ hủ, nhất thời thể đổi .

 

“Cha, loại thảo d.ư.ợ.c ?”

 

Xỏ xong chỉ, nàng bắt đầu thẳng vấn đề.

 

Dư cha ở tuổi coi là cao tuổi , nếu ngay cả ông cũng loại thảo d.ư.ợ.c , lẽ các thôn làng xung quanh cũng phát hiện nó.

 

“Đây là t.h.u.ố.c ?”

 

Dư cha cầm cây Viễn chí lên xem xét kỹ lưỡng.

 

Nhìn tới lui cũng chỉ là một cọng cỏ dại mà thôi.

 

Nha đầu nó là t.h.u.ố.c chứ?

 

Ông nghi ngờ liếc Yểu Noãn một cái.

 

“Hai ngày nay con nóng trong, nãy cắt cỏ cẩn thận nhổ rễ cây .

 

Con thấy nó trắng tinh bèn c.ắ.n một miếng ngậm miệng, đắng ngắt mát lạnh, nên mới hỏi cha đó.”

 

Yểu Noãn trong lòng mừng rỡ, xem trong trấn cũng chẳng mấy ai .

 

Ngày mai chợ, e rằng đến phủ thành xem thử.

 

Vấn đề bây giờ là: Làm để đến phủ thành?

 

Nguyên chủ ngay cả thôn Phương Viên còn khỏi, đến trấn đến phủ thành thì mất bao nhiêu tiếng đồng hồ chứ?

 

Nàng sang hỏi Dư cha, nhưng tiếc Dư cha cũng từng đến phủ thành.

 

Nghe trong thôn cũng vài từng , bộ cả lẫn về mất một ngày một đêm.

 

Thôi , ngày mai cứ đầu thôn tập hợp .

 

Trong thôn chuyên dùng xe bò kéo chợ, mỗi một văn tiền.

 

“Cha, ngày mai con đến trấn xem thứ đổi chút tiền .”

 

Vừa dứt lời, ánh mắt Dư cha luôn mang đến cho nàng một loại ảo giác "mơ tưởng hão huyền" ~

 

“Khụ ~ cha ~”

 

“Thôi ! Con thì cứ , cha lấy tiền cho con.”

 

Một lát .

 

Dư cha cầm ba xâu tiền đồng, mỗi xâu một trăm đồng: “Đây là ba trăm hai mươi văn tiền tích cóp mấy năm nay.

 

Mẹ con và ngày thường cũng gì cần dùng, nên cứ để dành đó.

 

Ngày mai con chợ, xem thấy thích gì thì mua một chút !”

 

Dư cha: Nha đầu chắc chợ ! Cần gì tìm cái lý do như chứ.

 

Yểu Noãn: Gia đình cũng đến mức nghèo một xu nào mà…

 

 

Loading...