Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 179: --- Hắn cho quá nhiều rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:08:03
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mười ngày trôi qua.
Trang trại bên sắp xếp thỏa.
tiết Cốc Vũ.
Bảo Hoa dẫn một nhóm từ trang trại đến Dư gia, trong một ngày thu hoạch xong ngô và lúa mì ở chân dốc.
Hạt giống chia cho nhà thôn trưởng Lý và vài hộ dân trong thôn.
Dư gia giữ một ít, Yểu Noãn từ gian mua ngàn cân gạo chất lượng cao giống, giao cho Đại Trương và những khác mang đến trang trại.
Một lô nông cụ sắt mua thành công từ huyện và cũng vận chuyển đến trang trại.
Mấy ngày nay, nông phu của trang trại dần dần hòa nhập, đang bận rộn với công việc đồng áng.
Giữa trưa.
Khương Thanh Huệ vẫn như thường lệ chạy đến Dư gia ăn chực.
Ăn trưa xong liền chạy sang nhà họ Võ bên cạnh.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, bằng tính cách lanh lợi đáng yêu của , nàng chiếm sự yêu thích của Võ mẫu, mấy ngày nay đang bà dạy may khăn nguyệt sự.
Nàng là một tiểu thư khuê các "thập chỉ bất triêm dương xuân thủy", thêu thùa may vá .
Tuy nhiên, nàng vốn thông minh, kim đ.â.m hai liền khai khiếu.
“Võ thẩm thẩm, Võ Linh Hoành khi nào xuất phát ạ?”
Tay Võ mẫu đang động kim khẽ dừng : “Nghe hoãn , lô của y ba tháng nữa mới .”
“Không ?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Thanh Huệ nhăn .
Từ khi Võ Linh Hoành lên phương Bắc tòng quân, những món ăn thơm ngon ở Dư gia nàng đều cảm thấy vô vị.
Võ mẫu thở dài: “Đó là lựa chọn của chính y.”
Khương Thanh Huệ nhíu mày: “Ai…”
Trong lòng nàng nên lời là tư vị gì.
Tuy mới quen vài ngày, nhưng nàng cứ thích quanh quẩn bên Võ Linh Hoành.
Nếu y , liệu đời còn thể gặp y nữa thì …
Dư gia.
Kim Viên đến.
Còn mang theo ba nữ tử.
“Họ là do đại chưởng quỹ sắp xếp đến, đều là những giỏi nữ công nhất trong thương hành.”
Kim Viên xong còn thầm cảm thán trong lòng, may khăn nguyệt sự thì những quyền nàng đủ dùng .
Nào ngờ đại chưởng quỹ còn tốn công sức điều từ tổng hành về.
Ánh mắt nàng Yểu Noãn chút phức tạp.
Mèo Dịch Truyện
Ba nữ tử liền tiến lên tự giới thiệu: “Dư cô nương, là Hạ Hồng.”
“Dư cô nương, là Đông Thanh.”
“Dư cô nương, là Xuân Hương.”
Yểu Noãn mỉm gật đầu: “Được, sẽ đưa các ngươi đến xưởng .”
Xưởng nàng bố trí gần như xong .
Mỗi ngăn phòng thể năm , năm cái bàn.
Trên bàn bày giỏ kim chỉ, bên trong là đầy đủ dụng cụ may vá.
Mỗi gian phòng đều thông gió hướng Bắc Nam, xuân ấm áp, gió hiu hiu.
Ánh nắng chiếu phòng, thoang thoảng mùi hương dễ chịu.
Đó là những loại hoa cỏ di thực từ nhà, giờ đây đều nở rộ.
“Bình thường các ngươi cũng thể sân may, hậu viện còn hai đình viện, đào một cái ao, các ngươi cũng thể may ở đó.”
Yểu Noãn chỉ sân ngoài cửa sổ.
Mấy kinh ngạc, môi trường việc thật chút nhàn nhã thanh tao.
Cảm giác như họ đến việc mà là đến nghỉ dưỡng .
Cái ao là do Yểu Noãn sai đào mấy hôm .
Nàng còn sai Đại Trương và Tiểu Lý núi đào mấy gốc ngó sen về trồng, sống .
Mấy đến đình viện.
Mới thấy trong ao khá nhiều hoa cỏ, lềnh bềnh trong làn nước sâu đến bắp chân, trông nửa c.h.ế.t nửa sống.
Yểu Noãn khan: “Một thời gian nữa nước hẳn sẽ thấm đầy ao …”
Sau đó sắp xếp chỗ ở cho mấy : “Mấy ngày nay sẽ đưa cơm cho các ngươi, đợi hai hôm nữa sẽ tìm chuyên nấu cơm cho các ngươi.”
Đưa mấy mẫu cho mấy xong, Yểu Noãn liền cùng Kim Viên trở về Dư gia.
Kim Viên hỏi: “Muội thật tao nhã!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-179-han-cho-qua-nhieu-roi.html.]
Yểu Noãn:…
Thấy nàng hiểu, Kim Viên tiếp tục : “Môi trường việc của , cũng đến đó việc nữa là.”
Yểu Noãn lúc mới vỡ lẽ ý nàng: “Kim chỉ là việc tinh tế, quá cứng nhắc cũng , linh hoạt một chút đều thoải mái, lẽ thành quả cũng sẽ hơn.”
Kim Viên khen: “Muội thật ở góc độ của họ mà suy nghĩ vấn đề.”
Yểu Noãn nhạt: “Mọi đều thoải mái thì tự nhiên cũng đỡ lo.”
Kim Viên lấy một xấp ngân phiếu từ trong túi áo đưa cho nàng: “Đây là tiền chia lợi nhuận tháng .”
Yểu Noãn nhận lấy liếc , độ dày cũng khác tháng là bao.
“Kim tỷ tỷ, thuế thương nghiệp tăng nặng ?”
Kim Viên liếc nàng một cái, ẩn ý: “ là khá nặng, nhưng lợi nhuận của ảnh hưởng, đại chưởng quỹ nhiều ngành kinh doanh, mỗi năm đều đóng góp mấy khoản lớn, nên ảnh hưởng đáng kể.”
Lời dứt.
Yểu Noãn chợt hiểu , hóa là lấy danh nghĩa đóng góp mà khấu trừ các loại thuế má khắc nghiệt…
Chẳng trách lợi nhuận của nàng ít…
Kim Viên lâu.
Tiêu chưởng quỹ đến.
“Chúc mừng Dư cô nương thăng quan!” Tiêu chưởng quỹ cửa liền chúc mừng.
Yểu Noãn : “Tiêu chưởng quỹ đừng trêu nữa.”
Tiêu chưởng quỹ lắc đầu thầm, y cũng là từ chỗ đại chưởng quỹ mới nàng thăng quan đó.
Quả là “hải thủy bất khả đấu lượng” (biển cả thể đong đếm), Dư cô nương thật chút khí vận trong .
“Ta trêu .” Tiêu chưởng quỹ vẫy tay.
Sau lưng, hai cỗ xe ngựa chạy đến cổng Dư gia, Yểu Noãn lúc mới thấy trong xe chất đầy đồ đạc.
“Những thứ là lễ vật chúc mừng từ Khánh Khách Lâu gửi cho , trong đó một là do đại chưởng quỹ sắp xếp, là lương thực, lẽ hai vị tiểu thư ở
chỗ phiền một thời gian ngắn .”
Lần đại chưởng quỹ đến Phương Viên thôn y cùng, quyến của đại chưởng quỹ y tự nhiên từng gặp.
Y chỉ đành thuật lời của Lộc Trạch Nguyên một cách sai một chữ cho Yểu Noãn.
“Còn nữa, đại chưởng quỹ cái hộp đó cũng coi là phiếu cơm.”
Yểu Noãn hít một lạnh, ba khối cổ ngọc đó mà là phiếu cơm cho Lộc Nguyệt Cẩm và Khương Thanh Huệ, Lộc Trạch Nguyên quả là hào phóng!
Nàng cong cong khóe mắt: “Đại chưởng quỹ quá khách khí , cho nhiều quá.”
Tiêu chưởng quỹ ha ha, cái hộp mà đại chưởng quỹ rốt cuộc là cái gì thì y .
vẻ mặt của Dư cô nương, sẽ là ngân phiếu chứ.
Chậc chậc.
Quả nhiên tay rộng rãi.
Đợi khi tùy tùng dỡ hết đồ xe xuống, Yểu Noãn hoa cả mắt.
Các loại đồ ăn thức uống, hoa quả, bánh kẹo quý hiếm, còn yến sào phơi khô, chân gấu thịt nai ướp lạnh…
“Đây là diêm tiêu, Đại Đông gia sắp tới khí trời chuyển nóng, dặn ngươi chút đồ ăn ướp lạnh cho hai vị tiểu thư.”
Tiêu chưởng quầy xong chút hổ, hai thùng diêm tiêu đầy ắp như , để cô nương họ Dư bao nhiêu món ướp lạnh mới dùng hết .
Yểu Noãn trực tiếp bỏ qua việc Lộc Trạch Nguyên nghi ngờ dùng nàng như một đầu bếp của Lộc gia.
Thật sự là kim đùi cho quá nhiều, nàng căn bản thể từ chối a.
Từ khi đến đây, nàng từng ăn món gì ướp lạnh, chỉ mùa đông gặm chút cục băng mà thôi.
Mà cũng chẳng vui bằng việc thể uống chút nước trái cây ướp lạnh mùa hè.
Nàng còn đang nghĩ, đợi đến mùa hè sẽ tìm mối quan hệ để kiếm ít diêm tiêu, mà nó tới ...
Trong lòng nàng vô cùng vui sướng.
Vốn dĩ nàng còn hỏi nhà họ Lộc gia nô, mang đồ vật đó đến nhà họ Lộc luôn.
Thôi thì thôi , tự đưa đến tận cửa , Yểu Noãn hớn hở nhận lấy.
Buổi tối.
Yểu Noãn đặc biệt dặn Khương Thanh Huệ gọi Lộc Nguyệt Cẩm đến nhà họ Dư dùng bữa.
Dạo nàng bận rộn việc ở trang viên, Lộc Nguyệt Cẩm cũng trong thôn, cho nên tối nay mới là thứ hai nàng gặp mặt Lộc Nguyệt Cẩm.
Trong bếp.
Bảo Hoa kinh hãi bàn chân gấu to tướng bếp mà liên tục lùi .
Bàn chân gấu đen cả lông lẫn da, khi băng tan trông như một cái đầu ướt sũng.
Yểu Noãn cũng thấy ớn lạnh, chủ yếu là cả hai kiếp cộng nàng từng ăn qua món nguyên liệu cao cấp phân cấp rõ ràng như !
“Ta hỏi sư phụ xem .”
Tống lão đầu hẳn là từng ăn qua chứ...