Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 16: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:02:46
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Võ Linh Hoành

 

“Mẫu , hai tấm vải định may y phục cho , cha và Cẩu Vượng, trong thôn ai tay nghề nhất?”

 

Yểu Noãn cầm hai tấm vải gai tìm đến Dư mẫu.

 

Dư mẫu vội vàng : “Chỉ cần may hai bộ cho con và Cẩu Vượng là , ngoài, mặc y phục gì, nếu may thì hãy may cho cha con một bộ.”

 

“Trong thôn vài phụ nhân thêu thùa may vá khéo léo, nàng dâu nhà họ Triệu và nương tử nhà họ Võ ở cuối thôn là khéo nhất.”

 

Dư mẫu nghĩ đến khi xưa cũng là một tay thêu thùa cừ khôi.

 

Nếu việc trong tối đến mù mắt, giờ đây ngay cả y phục của nhà cũng nữa.

 

“Được, hai ngày nữa thời gian con sẽ một chuyến.”

 

Yểu Noãn phản bác Dư mẫu, cứ may xong đưa cho , lão nhân gia lao khổ cả đời, ngay cả một bộ y phục tử tế cũng .

 

Nàng cúi đầu bộ đồ ăn mày : Có mặc vẫn hơn gì để mặc a.

 

Ôm Cẩu Vượng từ trong nhà Dư mẫu , nàng thoắt cái phòng, cho Cẩu Vượng b.ú thêm một bình sữa.

 

Có lẽ nhờ sữa dê bột, bé út làn da trắng hồng, dần dần mở rộng ngũ quan trông như một tiểu Phúc Oa.

 

Cho bé út b.ú no, nàng về phía nhà xí trong sân, nơi hai con heo con đen nặng hơn mười cân, đang ủ rũ vì nắng gắt.

 

Nàng quanh sân, định dựng một chuồng heo ở phía bên cánh cổng rào.

 

Dư phụ cũng từ bên ngoài sân bước , lão xem ruộng ngô, ngô trổ hạt lớn nhỏ đều.

 

May mắn là năm nay lương thực của mấy của lão, hẳn là cũng khó khăn lắm.

 

Thấy Yểu Noãn đang xổm đất heo con, lão bước đến xem xét.

 

Yểu Noãn tiếng động, ngẩng đầu Dư phụ một cái, đôi mắt lão đỏ hoe: Chắc là lão lén chạy ngoài ! Ai da.

 

“Cha, chúng dựng một chuồng heo ở bên !”

 

Nàng giơ tay chỉ sang phía đối diện, tìm cho lão chút việc để lão cũng sẽ nguôi ngoai dần thôi.

 

“Ừm, , phía nhà khá nhiều cây khô.”

 

“Được, con chặt cành cây cho cha đây.”

 

Dư phụ vịn hàng rào nghĩ ngợi.

 

Chỉ kiểu hàng rào thôi thì , chắc chắn, còn đắp đất nữa.

 

Một lão với một chân què , e là xuể.

 

Yểu Noãn đầu tiên nhà một vòng, rừng cây đang phát triển phía , chút nhức răng.

 

Toàn là những cây bạch đàn to bằng cánh tay, cũng cây khô, nhưng chuyện đốn cây , nàng thạo a!

 

Thôi bỏ , nàng vẫn nên cắt vài nắm cỏ dại mang cho hai con heo con ăn .

 

“Cha, chúng nên gọi thêm hai đến giúp một tay ?”

 

Đặt cỏ giỏ đậy, Yểu Noãn vỗ vỗ tay gọi Dư phụ.

 

Dư phụ đang nhà nghĩ cũng , chuồng heo lớn lớn, nhỏ nhỏ.

 

Dựa hai bọn họ, mất mấy ngày mới xong.

 

“Được, tìm trong thôn.”

 

Đang thì một bóng lên dốc.

 

Yểu Noãn lưng nên thấy, nhưng Dư phụ thấy ngay: “Tiểu tử Võ !”

 

“Ây Dư lão cha!” Một giọng trong trẻo vang lên.

 

Yểu Noãn tiếng đầu , ồ, thật là.

 

Thân hình cao một mét chín, làn da ngăm đen.

 

Vai rộng eo thon chân dài, lông mày rậm mắt to, còn để râu quai nón nhỏ, toát một vẻ hoang dã, giống hán tử Tạng gia.

 

Hắn Yểu Noãn ở cổng sân, khẽ mỉm với nàng, nhấc chân bước .

 

Vừa : “Dư lão cha, con đến để bàn bạc với một chuyện.”

 

“Được , đây !”

 

Yểu Noãn thắc mắc, trong đầu nàng thông tin về .

 

Chắc là tiếp xúc gì với nguyên chủ.

 

thấy Dư phụ đối với vẫn nhiệt tình, hẳn là vì ân cứu mạng ngày đó.

 

“Dư lão cha, nhà con xây nhà, mảnh đất cũ vị trí ,

 

Mấy hôm con tìm Lý thôn trưởng, con xây móng nhà cạnh nhà , ông bảo con hỏi ý …”

 

Yểu Noãn lên ngóng hai câu, thì là mảnh đất nhà quá hẻo lánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-16.html.]

 

Ngôi nhà của vặn xây một mảnh đất hoang, ruộng đồng của nhà khác bao quanh.

 

Phía nhà chính là một mảnh ruộng nước của dân trong thôn.

 

Mỗi khi tưới tiêu hoặc mùa mưa, mực nước kênh mương dâng cao là trực tiếp ngập bức tường phía nhà .

 

Khi nhà xây nhà, tuy dùng đá và gạch đất.

 

ngần năm trôi qua, gian bếp phía đông ngập vài , trong nhà cũng thường xuyên ẩm thấp tối tăm.

 

Mẫu từ nhỏ mắc bệnh phong thấp xương khớp, mấy năm nay uống t.h.u.ố.c nhưng thuyên giảm.

 

Ngược còn càng nặng hơn, mùa mưa và mùa thu đông thì đau đến mất ngủ.

 

Hắn xem qua các mảnh đất trong thôn, gần như đều dân làng khai hoang .

 

Hắn thấy mảnh đất hoang nhà họ Dư .

 

Cũng là lưng tựa núi lớn, nhưng nơi đây ở vị trí cao, nạn lụt.

 

Phía núi cũng khảo sát qua, hình dáng đầy đặn, thoải dốc.

 

Ngọn núi phía chỉ là một ngọn đồi nhỏ, đá vụn rời rạc.

 

Ngay cả khi mưa lớn ngấm nước mùa mưa cũng sẽ gây sạt lở tương tự.

 

Dân làng đều mảnh đất ai , nhưng theo thấy thì mảnh đất vị trí cực .

 

Lưng tựa núi mặt hướng sông, chỗ dựa vững chắc nền móng định, cũng núi che mất ánh sáng.

 

Nghe xong, Dư phụ đầu tiên ngẩn .

 

Sau đó : “Đương nhiên thể, núi là của , nhưng mảnh đất hoang chân thì ,

 

Ngươi xây nhà lúc nào cũng , vả ba ngọn núi của ông nội ngươi cũng nối liền với đây, …”

 

Dư phụ trong lòng vui, xa bằng gần láng giềng.

 

Có một hàng xóm cũng , hơn nữa còn cứu mạng bé út nhà lão, chỉ riêng điều cũng thể từ chối.

 

“Được, đến lúc đó con sẽ chuyện với Lý thôn trưởng.”

 

“Đến đây, bé út, đây là Võ ca ca của con, chính cứu con…”

 

“Bé út, hai con thỏ con cứ nuôi chơi , nhà nuôi một ổ …”

 

Ừm? Yểu Noãn lúc mới chú ý thấy tay xách hai con thỏ trắng muốt, tròn vo.

 

“Võ…” Nàng thật sự thể gọi hai chữ ca ca khỏi miệng.

 

Nhìn cũng chỉ tầm ngoài hai mươi, vả , cái bối phận thật là lộn xộn a…

 

“Gọi thẳng tên cũng , tên Võ Linh Hoành.”

 

 

“Phì…”

 

“Sao ?” Võ Linh Hoành nàng đến khó hiểu.

 

“Ngại quá quang…”

 

“Quang?”

 

Mèo Dịch Truyện

“Khụ khụ… Không , con thỏ ngươi mang về ! Ân cứu mạng gì báo đáp…” Lời thoại cũ kỹ thật kỳ lạ.

 

“Nhà nuôi thêm nữa, chúng là hàng xóm , tương trợ lẫn là điều hiển nhiên.”

 

Võ Linh Hoành trong lòng vẫn thắc mắc câu “quang” , nhưng thấy Yểu Noãn lảng tránh , cũng định hỏi thêm.

 

“Được, việc gì cần đến chỗ nhà thì cứ , cha, con chặt cây đây…”

 

Yểu Noãn xong Võ Linh Hoành một cái, vẫn nhịn mà bật .

 

Không tin ánh sáng

 

“Dư lão cha, con đây.”

 

“Ây … Ồ cùng , cần tìm hai trong thôn đến xây chuồng heo.”

 

Dư phụ nhặt cây gậy gỗ bên tay vịn dậy.

 

“Hài nhi cha, tiện thể hỏi luôn chuyện may vá …”

 

Dư mẫu từ trong nhà gọi vọng , bây giờ đang là mùa nông bận rộn, ai y phục cho nhà lão .

 

“Được thôi…”

 

“Dư lão cha, nhà xây chuồng heo ư?”

 

, đấy! Hai con heo con chỗ để nuôi.” Dư phụ chỉ.

 

“Người đừng nữa, tiện thể hôm nay con cũng việc gì, con giúp dựng luôn là …”

 

 

Loading...