Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 159: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:07:44
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng Tự Lo Hết Thảy
Trong sân viện.
Ánh hoàng hôn vàng óng rọi đình.
Yểu Noãn ung dung lão giả đối diện, đang gác một chân lên ghế dài, một tay cầm chén .
“Cứ gọi là lão Tống.” Lão ực một cạn sạch chén ấm tay, lau mép miệng.
“Tống lão, chẳng từ phương Bắc tới ?” Yểu Noãn vẻ tinh thần quắc thước của lão mà cất tiếng hỏi.
“Chậc, hữu bằng tự viễn phương lai…” Lão nửa câu : “Chẳng sướng lắm , đến từ thật sự quan trọng đến ư?”
Yểu Noãn nhức đầu, nữa .
Nàng bình thở hỏi : “Để huyện lệnh đại nhân mặt lo liệu cho , e rằng lão nhân gia cũng chẳng hạng tầm thường, xin hãy thẳng .”
Tống lão vẻ đây “ừ” một tiếng, tùy tiện : “Nha đầu ngươi, suốt ngày lo lắng vớ vẩn chuyện gì .”
Yểu Noãn hít sâu nữa: “Người cứ cho , rốt cuộc từ hậu sơn tới ?”
“ , từ bên vòng …” Lão giơ tay khoa tay múa chân.
Yểu Noãn ngẩn một chốc: “Người từ cánh rừng bên thôn mà chui núi ?”
“Đương nhiên !” Giọng lão sang sảng, mạnh mẽ.
Rung động đến nhức tai…
Yểu Noãn ôm trán, trong lòng vạn mã bôn đằng: Vậy thần thần bí bí gì!
Hóa tất cả những “suy tính sâu xa”, “thăm dò cẩn trọng” của nàng mấy hôm đều là một bãi cặn bã, lo lắng vớ vẩn?
Tất cả là do nàng tự chuốc lấy hoang mang ?
Nàng còn thật sự tin rằng lão từ phương Bắc bộ đến, xuyên qua núi rừng sâu thẳm…
“Vậy vì nghỉ chân trong núi?” Yểu Noãn thở một trọc khí mà hỏi.
Mắt lão sáng rực, liếc nàng một cái: “Ta chỉ thích ngủ ngoài trời, mấy cây hoa tiêu mọc thật đấy.”
Yểu Noãn: …
“Ngày mai sai dựng cho một gian nhà tranh gốc hoa tiêu thì ?” Cục nợ nàng nhất định tống khứ .
“Không , mùa xuân côn trùng nhiều.” Tống lão xua tay, buồn Yểu Noãn.
“Cây hoa tiêu đuổi côn trùng mà.”
“Không . Tiểu Dương với ngươi ? Lão đây vẫn còn quý giá…”
Yểu Noãn: “Vậy nên bên ngươi hạ nhân theo?”
“Đuổi hết .”
Yểu Noãn đành cam chịu, dậy lay động một chút: “Ta gọi cha đến bầu bạn với .”
Tống lão vuốt râu, mặt mày giãn tươi .
Sau khi cha Dư bước đình, hai lão nhân liền chuyện trò vui vẻ.
Cha Dư Yểu Noãn kể vắn tắt một chút, là do Dương huyện lệnh sắp xếp, ông còn đang kinh ngạc lắm.
Liền hỏi ngay: “Lão , là gặp nạn huyện lệnh đại nhân sắp xếp đến nhà ?”
Tống lão vuốt râu ha ha : “Cũng thể coi là , huyện lệnh đại nhân sắp xếp, lão chỉ thể tuân theo, đến nhà ngươi quấy rầy vài ngày .”
Cha Dư càng thêm khách khí, khẳng định: “Không quấy rầy, quấy rầy. Lời của huyện lệnh đại nhân nào dám , cứ ở đây là .”
Dễ dàng giải quyết lão già ngốc nghếch cha Dư , Tống lão thầm trong lòng ngớt…
Yểu Noãn hề gì về tất cả những chuyện .
Nàng về tẩm thất liền vùi đầu giường suy nghĩ.
Lão Tống từ hậu sơn đến, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Đã mà, nguy hiểm ở hậu sơn làng truyền qua bao đời, lão già cả, dù mọc cánh cũng sợ bay qua nổi.
Nghĩ , nàng cảm thấy những suy đoán của mấy hôm thật đúng là một bãi phế phẩm muôn màu muôn vẻ…
Trong lòng thầm mắng Dương huyện lệnh mấy câu.
Rốt cuộc khuyên can lão …
Trong nha môn huyện phủ.
Dương huyện lệnh hắt xì một cái, dụi dụi mũi, cúi án thư gì đó.
Viết xong liền gọi Lý Lập: “Đem đến phủ thành.”
Hắn xoa xoa cánh tay.
Hai ngày nay thật mệt mỏi, đủ loại chuyện quan trọng.
“Đại lão gia ?” Hắn dậy khỏi nha môn, về phía hậu viện.
“Đại… Đại lão gia du sơn ngoạn thủy, hậu hội hữu kỳ!” Hai tên lính gác cửa cung kính đáp.
Dương huyện lệnh xong, cau mày, sân.
Mở một căn phòng, bên trong trống rỗng gì.
“Sao đến bẩm báo?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-159.html.]
“Đại lão gia , là một cơn gió, đến vô tung vô ảnh, cần bẩm báo ngài.” Lính gác mồ hôi đầm đìa.
Dương huyện lệnh bất lực ôm trán: Lại nữa , thần thần bí bí.
Nhớ lời Tống lão đến Phương Viên thôn, chẳng lẽ lão thật sự ?
Mấy ngày nay vòng vo tìm cách sắp xếp lão đến phủ thành an cư.
Nào ngờ lão nhân xem lời như gió thoảng bên tai, tẩy trần tục sự, ngắm non sông.
Hắn tự hỏi nơi nào mà chẳng thể ngắm non sông, cứ nhất định đến Phương Viên thôn!
Dương huyện lệnh đầu dặn dò: “Phái vài lén lút dò xét xem, xem đại lão gia an trí thỏa .”
Tối nay còn bàn bạc với huyện lệnh của ba huyện khác về việc tăng thuế.
Cả chuyện thị trường lương thực kẻ phá hoại, nâng giá, cũng nhanh chóng đưa chính sách kiềm chế.
Tạm thời thể rảnh tay chăm sóc lão nhân gia.
Nghĩ , cô nương nhà họ Dư cũng là một thông minh, cứ để nàng ứng phó vài ngày .
Tại nhà họ Dư.
Yểu Noãn suy nghĩ một hồi thông cũng nghĩ thêm về chuyện nữa.
Cứ tùy cơ ứng biến , là phúc chẳng họa, ai chẳng phúc lành.
Nàng lấy ngân phiếu từ gian.
Đây mới là niềm vui của nàng.
Đếm đếm, lặt vặt cũng hơn bảy ngàn lượng bạc .
Nàng gấp ngân phiếu “chụt chụt” mấy cái mới bỏ hộp sữa bột.
Trong nhà bếp.
Mèo Dịch Truyện
“Yêu Nữu, lão nhân gia đó về ?” Bảo Hoa xào cà chua trứng hỏi.
Yểu Noãn đẩy khúc củi cháy dở sâu trong lò thêm vài phần: “Là do huyện lệnh đại nhân sắp xếp.”
Chuyện cần giấu giếm, cũng để dân làng khỏi buôn chuyện lung tung.
Tay Bảo Hoa cầm vá run lên: “A? Chuyện , thích của huyện lệnh đại nhân ? Không giống lắm, nếu là thích, lưu lạc đến nhà chúng chứ.”
Yểu Noãn cũng : “Mặc kệ lão , huyện lệnh đại nhân lão sẽ an trí ở nhà chúng vài ngày, thời gian cứ chú ý một chút là .”
Bảo Hoa vội vàng gật đầu : “Chuyện đó là đương nhiên, ngờ lão nhân gia vận may đến .”
Kẻ hoạn nạn nào huyện lệnh đích sắp xếp…
Yểu Noãn nàng đang nghĩ gì, đẩy thêm củi lò khỏi nhà bếp.
Lén lút đến gần đình ngóng một lúc.
Cha Dư và Tống lão đang kể những chuyện thú vị đồng ruộng.
Cha Dư: “Người đừng thấy bây giờ thể , năm xưa, một cái cuốc khai hoang khắp nơi đấy.”
Tống lão: “Ha ha ha, năm xưa, một kiếm chiến tứ phương.”
Cha Dư liếc lão , e rằng lão đang khoác lác với chứ…
“Bang bang bang!”
Cửa lớn nhà họ Dư gõ.
Yểu Noãn từ phía đình bước mở cửa.
“Ôi, Yêu Nữu, Bảo Hoa ?” Vợ của Dư lão tứ ở cửa, gấp gáp hỏi.
Phía nàng là Dư Đại Thắng và Dư Tiểu Thắng.
Yểu Noãn định hỏi chuyện gì, Dư Tiểu Thắng nhanh miệng : “Tiểu cô nãi, Tiểu Thông thúc và Triệu Tiểu Xương hai em đ.á.n.h .”
Yểu Noãn xong vội vàng chạy về nhà bếp kéo Bảo Hoa .
Trên đường .
“Cái gì? Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt đó gây chuyện cho ?” Bảo Hoa Triệu Tiểu Thông đ.á.n.h , tức đến nỗi mặt mày vặn vẹo.
“Đừng gấp đừng gấp, đều Lý phu tử phạt .” Vợ của Dư lão tứ an ủi.
“Triệu Tiểu Xương là ai?” Yểu Noãn tò mò hỏi.
Bảo Hoa xong, dừng bước: “Triệu Tiểu Xương?” Nàng sang vợ của Dư lão tứ.
Vợ của Dư lão tứ gật đầu: “Chính là hai tên nhóc đó…”
Yểu Noãn chớp chớp mắt, chuyện gì ?
Dứt lời, Bảo Hoa chạy như bay, hùng hổ xông lên với dáng vẻ che chở gà con…
Yểu Noãn ở phía , vươn tay kéo cổ áo của Dư Tiểu Thắng: “Kể cho cô nãi xem chuyện gì xảy ?”
Dư Tiểu Thắng sợ sệt thì thầm: “Tiểu cô nãi, Triệu Tiểu Xương ?”
Yểu Noãn lắc đầu, từng đến nhân vật .
“Chính là con của kế của Tiểu Thông thúc đó.” Dư Tiểu Thắng hạ thấp giọng.
Yểu Noãn liếc Bảo Hoa đang hùng dũng khí phách ở phía , vẻ mặt bỗng chốc bừng tỉnh…