Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 157: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:05:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tâm sự của Triệu Tam Thiên

 

Lời dứt.

 

Yểu Noãn hiểu , Triệu Tam Thiên thể chủ động đến tìm, chắc chắn là vì chuyện .

 

Nàng lắc đầu : “Không đến, nếu ngươi việc gì, thể ngươi hỏi Tiếu chưởng quầy.”

 

Triệu Tam Thiên mím môi vài giây: “Ngươi giúp đưa thứ cho ?”

 

Hắn vén giỏ, lấy một cái hộp từ bên trong.

 

Cái hộp bằng gỗ hoàng đàn chạm khắc hoa văn, trông cũ kỹ.

 

Hắn hào phóng mở , bên trong một chiếc lược gỗ nhỏ.

 

Trên cán lược khắc một bông phù dung lớn, góc bên còn một bông hoa mới khắc.

 

Triệu Tam Thiên cầm trong tay vuốt ve, cũng rõ là hoa gì.

 

Trong góc hộp mười mấy lọ sứ nhỏ, tinh xảo.

 

“Nàng mắc bệnh tim, những năm , gì, chỉ chế những loại t.h.u.ố.c kém chất lượng , vốn nghĩ, đời cơ hội đưa đến tay nàng nữa ...” Triệu Tam Thiên đầu tiên thổ lộ tâm sự mặt khác.

 

Yểu Noãn im lặng lắng lên tiếng, vốn còn câu chuyện của , nhưng Triệu Tam Thiên dừng , thêm gì nữa...

 

“Nhờ ngươi giao cho em trai của nàng , phiền ngươi .”

 

Triệu Tam Thiên xong, đậy hộp , đưa cho Yểu Noãn.

 

Sau đó chạy như bay khỏi cổng nhà họ Dư.

 

“Rầm”

 

Cũng va cái gì!

 

Yểu Noãn cầm cái hộp ngẩn một lát, nhớ đến những cặp uyên ương khổ mệnh trong phim ảnh, Triệu Tam Thiên sẽ cũng chứ!

 

Nàng lắc đầu đặt cái hộp trở phòng ngủ.

 

Hôm nay trời , ngày mai chắc cũng là một ngày nắng ráo.

 

Ngày mai cả nhà Dư Kim Hoa sẽ .

 

Đi ngang qua chính sảnh, thoáng thấy vẻ mặt u sầu của Dư mẫu, nàng thở dài một tiếng.

 

Xắn tay áo lên định chuẩn ít lộ phí cho nhà Dư Kim Hoa đường.

 

Vào bếp, nồi đậy nắp.

 

Yểu Noãn mở là một bát trứng hấp nhỏ, bên cạnh còn một bát cơm.

 

Nàng xoa xoa bụng, đổ hết trứng hấp lên cơm, bưng đến bàn ăn.

 

Ăn xong bữa trưa.

 

Từ trong gian cắt mấy miếng thịt ba chỉ, chặt thêm ít sườn .

 

Thái miếng, ướp vị.

 

Lại múc mấy gáo bột mì để ủ bột, lấy chiếc "thần khí ủ bột" mà Tiểu Kim mở khóa .

 

Ủ bột và ướp vị đều cần một chút thời gian.

 

Yểu Noãn bước khỏi bếp, dạo một vòng ở sân .

 

Hai con bò vàng hôm nay dắt một con, mấy ngày nay Đại Trương và Tiểu Lý đang huấn luyện sự lời của con bò vàng lớn.

 

Huấn luyện khá .

 

Chuồng heo trống rỗng, đợi mấy ngày bận rộn xong, sẽ tìm Trương đồ tể giúp thiến hai con heo con về nuôi.

 

“Uầy~”

 

Tiểu Cường cột dây ở cổ, đất, mắt lên nàng.

 

Yểu Noãn bước tới xoa xoa đầu nó, nó vụt một cái bật dậy, hai chân đặt lên chân Yểu Noãn.

 

Đệm thịt chân ch.ó sói dày và lực, đẩy Yểu Noãn lảo đảo.

 

Thể hình của Tiểu Cường bây giờ là thể hình của một con ch.ó sói trưởng thành, toát vẻ hùng dũng.

 

Mấy ngày nay tiếng sói tru núi còn nữa, nhưng bản tính hoang dã của Tiểu Cường cũng lộ rõ.

 

Dây thừng buộc nó c.ắ.n đứt mấy sợi, chỉ ngoài chạy nhảy.

 

“Ngày mai thả ngươi ...” Yểu Noãn vỗ vỗ đầu nó.

 

Nó dường như thể hiểu , lập tức ngoan ngoãn .

 

Buổi chiều.

 

Yểu Noãn chui bếp chiên thịt tẩm bột, chiên sườn.

 

Bảo Hoa và những khác về đến liền ngửi thấy mùi hương trong khí.

 

Đứa bé gái trong lòng Trần Bằng l.i.ế.m mép, Bảo Hoa bế lấy: “Đi thôi, xem dì út món gì ngon...”

 

Mèo Dịch Truyện

Trong bếp, Yểu Noãn đang trộn nhân bánh quai vạc.

 

“Con út gì mà thơm ?” Bảo Hoa đến tiếng đến.

 

Vừa liền thấy đầy ắp một rổ thịt tẩm bột bếp: “Thịt tẩm bột chiên từ năm ngoái vẫn còn mà?”

 

Nàng lấy một miếng đưa cho Trần Tiểu Hà, Trần Tiểu Hà nhận lấy liền nhét miệng.

 

“Đại tỷ và sắp ? Ta nghĩ tô nhục dễ bảo quản, dễ cất giữ, nên một ít cho họ mang về.” Yểu Noãn đáp.

 

Bảo Hoa liền khen nàng tâm tư tỉ mỉ chu đáo.

 

Dư Kim Hoa cùng là chuẩn cho nhà nàng , lập tức cảm động đến rơi lệ.

 

Bảo Hoa nhét con bé tay nàng: “Đừng mà đại tỷ, chút tấm lòng của nhà thôi mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-157.html.]

 

Hai hôm nay Dư Kim Hoa lúc lúc , Bảo Hoa còn sợ nàng đổ bệnh…

 

Dư Kim Hoa mắt đỏ hoe gật đầu : “Không , chỉ là thịt thì quá xa xỉ , cứ vài cái màn thầu đen là .”

 

Trần Bằng tức phụ ngay đó, rửa tay tiến lên giúp, Bảo Hoa cũng cầm cây cán bột cán mì.

 

Mấy đều rảnh trả lời nàng, nàng tự bên bếp lửa ôm Trần Tiểu Hà thêm củi.

 

Yểu Noãn cũng khách sáo, lập tức sai Trần Bằng tức phụ vườn rau hái ít hành lá và gừng.

 

Phần nhân thịt băm nhuyễn nàng dự định nhân hành gừng và nhân đường trắng đậu phộng.

 

Bánh oa khôi đây Bảo Hoa từng thấy nàng , giờ đây cũng cán dáng.

 

Rải vài muỗng nhân đường trắng đậu phộng lên mặt bột cán mỏng, cuộn cán dẹt, phết một lớp dầu chảo, nấu nhỏ lửa từ từ.

 

“Nha đầu út, thịt tươi còn nhiều thế?” Bảo Hoa thuận miệng hỏi.

 

“Ta cất …”

 

Yểu Noãn thuận miệng đáp lời.

 

Bảo Hoa ồ một tiếng, cho rằng nàng cất trong hầm băng ở vườn rau.

 

“Nha đầu út, Bảo Hoa, ít thôi, các ngươi giữ mà ăn…”

 

Dư Kim Hoa hai nàng kẹp đầy đường trắng bánh mà tay run rẩy, đây chính là đường đó nha.

 

Yểu Noãn mỉm : “Đại tỷ, tỷ chuyến , e là bao nhiêu năm nữa mới trở về,

 

Ta thấy mẫu hôm nay cứ ưu tư thôi, chút thức ăn cho các ngươi mang , nhà cũng an tâm hơn.”

 

Cũng may nhà nàng đến đúng lúc, nếu là ngày , rau dại cũng chắc mang về một cây…

 

Dư Kim Hoa cũng cảm thấy đau buồn, nghẹn ngào gì.

 

Yểu Noãn : “Đại tỷ nhà với mẫu một lát .”

 

Dư Kim Hoa vội vàng gật đầu, ôm Trần Tiểu Hà sang chính sảnh.

 

Đại Trương và Tiểu Lý nàng sai chặt ống tre sườn núi chân, trong sân cha con Trần Đức.

 

Hai chẳng chịu nhàn rỗi, nhổ cỏ ở ruộng ngô về, đang lẩm bẩm trò chuyện.

 

“Đại tỷ phu, các vườn rau bắt một con gà trống và một con thỏ.” Yểu Noãn gọi vọng ngoài.

 

Hai , là chuẩn mấy món lớn đây mà, Trần Đức nín nhịn hồi lâu mới thốt nửa câu: “Tiểu , cứ ít thôi.”

 

Bảo Hoa : “Đại tỷ phu, mau , nhà đông , cứ bắt con to .”

 

Khuyên nhủ thành công, hai phụ tử cảm khái vô vàn, cùng vườn rau.

 

Chẳng mấy chốc bắt về một con gà trống lớn và một con thỏ béo.

 

Hai thuần thục g.i.ế.c mổ, xử lý nội tạng, chẳng ai nỡ bỏ , liền dùng một cái chậu gỗ đựng .

 

Thịt gà thì Yểu Noãn dùng nấm hầm.

 

Thịt thỏ thì món thỏ lạnh, để nhà họ Trần tiện mang theo.

 

Chẳng mấy chốc, trong sân tràn ngập hương thơm nồng nàn.

 

Hoàng hôn buông xuống, cơm canh xong.

 

Lưỡng Tỏa, Nhất Thông cùng Đại Trương, Tiểu Lý cũng đều trở về.

 

Mọi quây quần bên .

 

Nhìn thấy nhà họ Dư bữa nào cũng thịt, cả nhà Dư Kim Hoa cảm thấy thật chân thật, còn ngại ngùng.

 

Trần Tiểu Hà thì chẳng hiểu những chuyện , chỉ thơm, ăn đến má phúng phính.

 

Sau bữa tối.

 

Bảo Hoa và Trần Bằng tức phụ đem những ống tre mà Đại Trương và chặt đặt quanh bếp lửa để hong khô.

 

Trong nhà chỉ hũ đất, mang theo đường khó tránh va đập hỏng mất.

 

Trên núi tre nhiều vô kể, thiếu những cây tre lớn bằng miệng bát, bằng eo , dùng để đựng đồ thì còn gì bằng.

 

Về đêm.

 

Mẫu Dư kéo Dư Kim Hoa ngủ cùng nàng.

 

Hai con trò chuyện đến nửa đêm, lòng Dư Kim Hoa ngũ vị tạp trần.

 

Sáng sớm hôm .

 

Vừa rạng đông, Bảo Hoa bò dậy đóng gói đồ đạc.

 

Tô nhục và sườn chiên cho giỏ tre, bánh oa khôi to bằng mặt cũng cho đầy một giỏ.

 

Thỏ lạnh thì cho ống tre, dùng giấy dầu bịt kín miệng.

 

Huyết trường muối trong nhà, thịt heo xắt sợi củ cải muối cũng cho một ít.

 

Đồ lỉnh kỉnh chất đầy một xe đẩy.

 

Xe đẩy nhà họ Trần vốn nhỏ một cách kỳ lạ, giờ đây ngay cả chỗ cho Trần Tiểu Hà cũng còn.

 

Mẫu Dư bên còn lấy cho mấy vài bộ y phục, đều là của Yểu Noãn mua về mà mặc bao nhiêu.

 

Tìm hai đôi giày vải cỡ Dư Kim Hoa và Trần Bằng tức phụ cho hai nàng mang.

 

Cả nhà họ Trần cảm động đến rơi lệ, liên tục xua tay từ chối, nhưng Mẫu Dư cứ thế nhét cái gùi của Trần Đức.

 

Yểu Noãn đành chịu.

 

Nàng gọi Đại Trương và Tiểu Lý đến.

 

“Đại Trương ca, Tiểu Lý ca, hai ai đưa tiễn nhà đại tỷ một đoạn?”

 

 

Loading...