Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 153: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:05:31
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thị phi đều ở lòng
“Chúng lệnh đến điều tra vụ thiến lợn nhà ngươi, cần xuất xứ của lợn con, thiến khi nào, g.i.ế.c khi nào.”
Lý Lập xong, chậm rãi : “Chúng chỉ đến để thu thập những thông tin thôi…”
Yểu Noãn gật đầu, lượt trả lời.
Lý Lập sai mấy sai dịch kiểm tra thịt lợn còn của nhà họ Dư.
Sau đó phái hai sai dịch làng thu thập thêm một thông tin.
Yểu Noãn xoa trán, các bước quả thực quá phiền phức.
Trong lúc chờ đợi.
20_Lý Lập tiết lộ: “Huyện lệnh đại nhân của Tứ Mục Thự và Mục Giám từ kinh thành vội vàng đến …”
“Những là…”
Lý Lập : “Là những quan viên triều đình chuyên trách quản lý chăn nuôi và giao dịch gia súc, điều cho thấy cấp coi trọng!”
Yểu Noãn kinh ngạc.
Thậm chí còn điều động hai cơ quan !
Lý Lập : “Đây đúng là một công lớn, đại nhân huyện lệnh vui mừng.”
Yểu Noãn : “Ai thể ngờ một hành động vô tâm thể khử mùi tanh hôi của thịt heo.”
Lý Lập khen ngợi: “Cũng là Dư cô nương gan tỉ mỉ, chuyện sơn phỉ cũng là dũng mưu.”
Nàng hỏi chuyện bên Trương đồ hộ, sợ vẽ rắn thêm chân.
Hai chuyện một lát, đợi sai dịch , Lý Lập liền lên ngựa trở về huyện.
Yểu Noãn đưa cho y một chiếc túi gấm.
Lý Lập xua tay : “Tiền thưởng của Dư cô nương hãy để …” Nói xong liền dẫn .
Yểu Noãn nắm chặt ngân lượng trong tay, tiễn một hàng xa, lời , thưởng lớn ư?
Khi trở về sân.
Cả nhà ai nấy đều chằm chằm nàng với ánh mắt rực lửa.
“Quan gia ư?” Cha Dư liếc cổng hỏi.
Yểu Noãn gật đầu: “Đi .”
Một hàng vây quanh, cả nhà Dư Kim Hoa cũng lo lắng bồn chồn tiến hỏi thăm.
Dư Kim Hoa: “Em út, quan gia đến tìm gì ?”
Yểu Noãn liếc nàng : “Vài tạp sự!”
Chuyện thiến heo, nàng tạm thời dám .
Trừ phi huyện động thái mới, cấp sẽ xử lý chuyện .
Tất cả đợi chuyện đấy hẵng .
Dư Kim Hoa thấy nàng , cũng truy vấn đến cùng, chỉ hỏi: “Không chuyện chứ?”
“Không chuyện , đại tỷ, các tắm rửa , lát nữa sẽ dọn mấy gian phòng , các cứ nghỉ ngơi …” Yểu Noãn chuyển sang chuyện khác.
“Đại tỷ, thôi thôi, dẫn các tắm rửa.”
Bảo Hoa cũng hiểu tính cách của Yểu Noãn, nàng , thì nhất định sẽ chuyện gì lớn.
Nàng thấy những quan gia cũng đều hòa nhã, chắc hẳn chuyện .
Dư Kim Hoa đáp lời, : “Tiểu Bằng, khiêng đồ xe đẩy xuống…”
Trần Bằng trông đen nhẻm gầy gò, mặt còn vài vết tàn nhang nốt ruồi son, nhưng khi nhe răng thì vẫn là một thanh niên khá rạng rỡ.
Y chút ngượng ngùng gãi đầu, xe một túi tạp lương, và vài đĩa mật ong y lấy từ núi.
Chạy xe mấy ngày, lũ ong tuy vẫn còn sống, cũng coi như chút thịt.
cảnh tượng nhà họ Dư bây giờ, y chỉ cảm thấy tiện mang .
Dư Kim Hoa thể tâm tư của y, đầu với cha Dư và Dư: “Cha, nương, nhà thu hoạch , con mang chút tạp lương đến, hai đừng chê nhé…”
Cha Dư và Dư nào dám chê, bọn họ cũng con gái lớn sống chật vật, vỗ vỗ tay nàng : “Cha nào dám chê con…”
Nghe lời , Trần Bằng mới trao đứa bé cho vợ , đến sân nhà họ Dư khiêng lương thực từ xe bò xuống, trong tay xách một cái giỏ đan bằng cỏ.
Mèo Dịch Truyện
Bảo Hoa tiến vài bước đón lấy cái giỏ của y, dẫn y phòng bếp đặt lương thực.
Đợi mấy tắm rửa xong, Dư gọi Yểu Noãn chính sảnh chuyện.
Cha Dư bế Cẩu Vượng nhỏ bé bi bô học theo .
Mẹ Dư nắm tay nàng tiên hỏi về chuyện quan sai, Yểu Noãn chỉ chuyện gì lớn, quan gia tạm thời cho ngoài.
Mẹ Dư cũng kịp thời im lặng, là chuyện , nàng dặn dò: “Nương con cả ngày chuyện gì, nhưng chuyện vi phạm pháp luật chúng tuyệt đối !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-153.html.]
Yểu Noãn buồn : “Nương, con bản lĩnh mà ?”
Mẹ Dư vui vẻ : “Trong nhà đếm thì con là bản lĩnh nhất …”
“Nương——”
Hai con bật .
Mẹ Dư tiếp tục : “Đại tỷ con họ đến, nương thấy con chút vui!”
Nàng tuy rõ ràng, nhưng thể cảm nhận sự vui trong giọng điệu của Yểu Noãn.
Sắc mặt Yểu Noãn đổi, nàng quả thật mấy thiện cảm với mấy chị em nhà họ Dư , nhưng tình cảnh của Dư Kim Hoa, thể trách ai .
Nàng lắc đầu : “Con chỉ là trong lòng chút oán trách, oán trách họ bao nhiêu năm về nhà thăm nương và cha.”
Mẹ Dư thở dài: “Ba đứa tỷ tỷ của con, chỉ tam tỷ con là lấy chồng gần, nhị tỷ con, từ khi xuất giá đến nay cũng bặt vô âm tín…”
Mẹ Dư tiếp, khóe mắt ẩm ướt : “Đại tỷ con cũng dễ dàng, nàng xuất giá sinh Trần Bằng mấy năm, chồng liền liệt giường,
Trong nhà còn một tiểu thúc tử hơn ba mươi tuổi mà vẫn là đứa bé ngốc nghếch gánh nặng, nàng , về, đứa tiểu thúc tử đều nhờ láng giềng giúp trông nom…”
Yểu Noãn mím môi, trong lòng thở dài một tiếng.
Nàng ý của Dư, nhà bây giờ xem nàng là trụ cột chính, tự nhiên cũng sắc mặt của nàng!
Yểu Noãn dịu dàng : “Cha, nương, con hiểu lý lẽ, đại tỷ dắt díu cả nhà về thăm hai con cũng vui mừng,
Nàng nỗi khổ của nàng , đây con , hai đừng nghĩ nhiều nữa.”
Cha Dư ở bên cạnh phụ họa: “Em út suy nghĩ của riêng , là bà lão con nghĩ sai .”
Mẹ Dư thầm liếc mắt ông một cái, ông cái gì chứ…
Yểu Noãn với họ một lát dậy sân nhỏ.
Trong nhà.
Bảo Hoa dọn mấy gian phòng, hai bộ áo nam vải mỏng mua vẫn còn, nàng cũng lấy đặt trong phòng.
Nàng thấy mấy quần áo đều rách nát, thời tiết , thể tránh rét .
Trần Bằng và cha y ở một phòng, trong phòng hai chiếc giường.
Vợ Trần Bằng dẫn con ở một phòng, Dư Kim Hoa ngủ cùng Bảo Hoa.
Con gái Trần Bằng, Trần Tiểu Hà, tắm nước nóng xong dụi mắt ngủ.
Bảo Hoa tìm hai bộ quần áo của cho vợ Trần Bằng và Dư Kim Hoa.
Lại lấy một bộ quần áo cũ của Tỏa Trân và Tỏa Mai đưa cho Trần Tiểu Hà.
“Tạm mặc đỡ , trong nhà kích cỡ phù hợp…” Bảo Hoa xong liền để vợ Trần Bằng dẫn con nghỉ .
Trần Đức là một hán tử trầm mặc ít , nhà vợ y tổng cộng mới đến hai ba .
Lần , hai lão nhà họ Dư vẫn còn cùng mấy con trai ăn cơm nồi lớn.
Chỉ thoắt cái, sự đổi lớn đến …
Y dạo quanh sân một vòng, những căn nhà ngói gạch xanh như thế , bên y chỉ nhà địa chủ mới xây nổi.
Dư Kim Hoa ở chính sảnh cũng hỏi cha Dư và Dư về cuộc sống những năm gần đây.
Nghe kể thuở ban đầu hai lão dẫn em út ở riêng, nước mắt Dư Kim Hoa lã chã rơi.
“Cha, nương, sớm thế , khi xưa con chạy xa đến …”
Trong lòng nàng dễ chịu chút nào, thuở trong nhà chỉ nàng và Ngân Hoa là hai cô con gái.
Trên bốn năm ca ca, nào ngờ bọn họ đối xử với hai lão như …
Mẹ Dư an ủi: “Tất cả đều qua , con lấy chồng gần thì chứ? Con sợ nhà chồng lời tiếng , chúng còn sợ đấy,
Dù cũng là phận, bây giờ em út cũng dẫn chúng sống qua ngày .”
Dư Kim Hoa hỉ mũi một cái, chỉ em út bản lĩnh.
Lại hỏi thêm nhiều chuyện, hai con cứ chuyện, Trần Bằng và Trần Đức mí mắt đ.á.n.h , nghỉ một bước.
Cha Dư cũng ôm Cẩu Vượng nhỏ bé về phòng ngủ, giường lò sưởi trong phòng ấm áp, Cẩu Vượng nhỏ tự lăn lộn giường lớn chung.
“Nương, tam nàng ?” Bây giờ chỉ hai con, nàng mới tiện hỏi.
Mẹ Dư thở dài, kể chuyện Triệu Minh ở bên ngoài tìm tiểu quả phụ cho nàng .
Dư Kim Hoa cũng tức giận cực độ, nhưng nàng dù cũng từng gặp Triệu Minh.
Khi Bảo Hoa năm sáu tuổi nàng xuất giá, giữa Bảo Hoa và nàng, bao nhiêu ký ức.
Người mối quan hệ với nàng, chính là Dư Ngân Hoa nhỏ hơn nàng hai tuổi.
Biết bao nhiêu năm nàng về thăm một , Dư Kim Hoa cũng trầm mặc.
Không khí ngưng trệ, nàng chuyển đề tài: “Em út, thật bản lĩnh…”
Nếp nhăn nơi khóe mắt Dư nhăn vài phần, buồn : “Nàng , là tiểu Bồ Tát trời phái xuống cứu nhà họ Dư…”