Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 152: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:05:30
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quan sai đến cửa

 

Trong đình.

 

Yểu Noãn luyện xong một tờ giấy, đang cầm lên thổi khô mực thì thấy ngoài cửa một đoàn ồn ào, tiếng động từ xa vọng gần.

 

“Đại tỷ, tỷ… cũng nhận tỷ nữa…”

 

“Ta cũng nhận nha đầu ngươi nữa …”

 

“Cha, , nha đầu út, đại tỷ về !” Bảo Hoa kéo Dư Kim Hoa kêu lên.

 

Yểu Noãn ở gần đó, đặt tập chữ xuống, bước khỏi đình.

 

Dư Kim Hoa đang nắm tay Bảo Hoa chợt khựng , chỉ Yểu Noãn hỏi: “Đây… đây là nha đầu út?”

 

Dư Kim Hoa Yểu Noãn, một nữa kinh ngạc, ban đầu Bảo Hoa khiến nàng bất ngờ .

 

Yểu Noãn giờ đây cũng lớn phổng phao, trông vóc dáng nàng xem, thẳng tắp!

 

“Nha đầu út, đây là đại tỷ của chúng …”

 

“Kim Hoa??” Lời Bảo Hoa dứt, phía Yểu Noãn vang lên hai tiếng gọi.

 

Cha Dư và thể tin nổi gia đình Dư Kim Hoa.

 

Mẹ Dư giờ đây nhờ t.h.u.ố.c nhỏ mắt hiệu ứng đặc biệt nên thể thấy lờ mờ bóng .

 

Mắt nàng đỏ hoe, lao tới sờ tay Dư Kim Hoa : “Nha đầu rầu lòng, con cuối cùng cũng nhớ về thăm lão mẫu …”

 

“Cha, ——” Nước mắt Dư Kim Hoa trào , cùng với chồng nàng là Trần Đức đồng thời kêu lên.

 

“Bà ngoại, ông ngoại, dì ba, dì út…” Trần Bằng và vợ y cùng cũng vội vàng cất tiếng nhận .

 

Cha Dư cũng một bên chần chừ, dám tin Dư Kim Hoa trở về.

 

Yểu Noãn cạnh đình, thần sắc đậm nhạt, đợi bọn họ hàn huyên xong.

 

Yểu Noãn mới lên tiếng: “Đại tỷ, đại tỷ phu…”

 

Dư Kim Hoa tới kéo nàng một cái: “Nha đầu con, lớn thế , đại tỷ mười mấy năm từng gặp con một , sợ là con còn ấn tượng gì nữa …”

 

Yểu Noãn trong lòng buồn , mười mấy năm nguyên chủ mới mấy tuổi, nhớ là chuyện bình thường.

 

Yểu Noãn thẳng: “ , đại tỷ năm nay nhớ về?”

 

Dư Kim Hoa trợn mắt, lời chút chói tai thế?

 

Trên mặt nàng tràn đầy khổ sở, nàng và Yểu Noãn cùng với nhà họ Dư giải thích: “Cha , cũng đó, nhà Trần gia ở Đại Lật Pha, cách Phương Viên thôn mấy chục dặm đường.

 

Năm , lão bà thông gia nhà qua đời, lúc mới rảnh rỗi trở về thăm một chút…”

 

Cha Dư và tin bà thông gia họ Trần qua đời, an ủi Trần Đức vài câu.

 

Đối với vị thông gia cả đời từng gặp mặt , bọn họ cũng gì.

 

Dư Kim Hoa lau nước mắt.

Mèo Dịch Truyện

 

Hai mươi năm , Trần Đức theo đại quân đến Tân Hồi trấn phu dịch.

 

Lúc đó nàng và chị dâu đưa cơm cho trai và cháu trai cùng phu dịch.

 

Tình cờ Trần Đức, mối quan hệ khá với em nhà Dư, gặp nàng hai .

 

Sau đó đường đào xong, phu dịch kết thúc, Trần Đức liền nhờ em nhà Dư giúp y mối, cầu hôn Dư Kim Hoa.

 

Ban đầu, trong lòng cha Dư và đồng ý cho nàng gả xa.

 

Tình hình gia đình nhà trai bọn họ đều rõ, núi cao đường xa, một khi gả lẽ cả đời sẽ gặp .

 

Không chống tính cách truyền thống của Dư Kim Hoa, Trần Đức đến tận cửa nhà họ Dư, gặp nàng, nàng liền tự nhiên coi Trần Đức là định mệnh.

 

Sau mười ba năm gả , nàng chỉ dẫn Trần Bằng lúc gần mười hai tuổi trở về một chuyến.

 

Rồi từ đó, bao nhiêu năm trở về thăm nom.

 

Yểu Noãn thở dài.

 

Trong thời đại , ít phụ nữ nào cam lòng gả xa.

 

Không .

 

Chỉ là một khi gả xa, cả đời về thì đó thật sự là uổng công nuôi dưỡng…

 

Tục ngữ , ba năm lui tới, dù là cũng chẳng còn thiết, nhưng trong tình cảnh , nàng cũng tiện bình luận gì.

 

Mẹ Dư tiếp lời, kéo vợ Trần Bằng hỏi: “Nha đầu , các con mà đến đây? Đây là tiểu trọng tôn ?”

 

Mắt nàng rõ, chỉ thấy trong lòng vợ Trần Bằng một đứa bé.

 

“Bà ngoại, là trọng tôn nữ của , chúng con đẩy xe cút kít đường đến…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-152.html.]

 

Vợ Trần Bằng cúi đầu ghé sát Dư, dịu giọng trả lời.

 

Yểu Noãn mấy đường giày vải rách nát, quầng thâm mắt, e rằng đường mấy ngày .

 

Mẹ Dư kéo vợ Trần Bằng, giơ tay kéo Dư Kim Hoa, hàn huyên đại sảnh.

 

Yểu Noãn theo phía mấy , trở đại sảnh, Dư bảo Bảo Hoa đun một nồi nước cho mấy rửa mặt, rửa chân, quần áo, bọn họ ôi hết .

 

Vợ Trần Bằng giao đứa bé cho Trần Bằng, theo Bảo Hoa ngoài: “Dì ba, cùng dì.”

 

Bảo Hoa đối với cô cháu dâu hiểu chuyện sinh vài phần thiện cảm, hai nhà bếp.

 

“Oa oa oa ~”

 

Yểu Noãn tai thính thấy tiếng tiểu cẩu oa , vội vàng sang phòng Dư ôm lấy tiểu Cẩu Vượng thức giấc.

 

“Mẹ, đây là con ai ? Sinh thật khôi ngô…”

 

Dư Kim Hoa Cẩu Vượng Yểu Noãn ôm đại sảnh mà kinh ngạc kêu lên.

 

Mẹ Dư chìa tay , Yểu Noãn liền đưa Cẩu Vượng cho nàng.

 

Mẹ Dư đầu : “Đây là, tiểu của con!”

 

“Á???”

 

Dư Kim Hoa, Trần Đức và Trần Bằng đồng thời kinh ngạc.

 

Cha Dư mặt già giữ nổi, ho khan một tiếng: “ là đứa phúc, sinh từng chịu khổ gì, như bọn con hồi đó…”

 

Đầu óc Dư Kim Hoa trống rỗng một lát, nàng đưa tay ôm đứa bé từ lòng Dư lên, trái , phận tiểu nàng tạm thời thể chấp nhận

 

càng càng thích: “Giống hệt búp bê tranh Tết …”

 

Yểu Noãn lùi khỏi đại sảnh để bọn họ chuyện trò.

 

Bước cửa hít một , nàng liền thấy chân núi một đám đang tới.

 

Nàng chớp mắt hai cái, là quan sai!

 

Nàng lùi vài bước, trở về sân đình cất bút giấy .

 

Lại bếp kiểm tra một lượt.

 

Chắc là vấn đề gì.

 

“Sao thế nha đầu út?” Bảo Hoa nhóm lửa thấy nàng khỏi hỏi.

 

“Quan sai đến …”

 

“Thịch…”

 

Chậu gỗ trong tay vợ Trần Bằng rơi xuống đất.

 

“Ta… dì út, quan sai nào đến ? Có chuyện gì ?” Nàng hoảng hốt cúi nhặt chậu gỗ lên hỏi.

 

Nàng lớn chừng , chỉ hồi nhỏ khi một lão già trong làng tên cường hào trong làng đ.á.n.h c.h.ế.t bằng gậy mới thấy hai tên quan sai đến.

 

Chuyện đó ồn ào lắm, tên cường hào đó cũng đắc tội hết trong mười dặm tám làng , chuyện gì lành…

 

Nàng sân nhà họ Dư, tay khỏi run rẩy.

 

Nhà ông ngoại sẽ thật sự gây chuyện gì chứ?

 

Yểu Noãn thần bí : “Trong nhà sắp chuyện lớn !”

 

Nói xong nàng bước khỏi bếp, đợi quan sai đến cửa.

 

Trong bếp, Bảo Hoa thấy vợ Trần Bằng run rẩy cả chân cũng theo đó mà căng thẳng thêm mấy phần.

 

Nàng đang định mở lời hỏi kỹ thì cổng lớn gõ vang.

 

Bảo Hoa Yểu Noãn ung dung tự tại, trong lòng vững, nàng vội vã xông lên mở cửa .

 

Cửa mở liền thấy một đám ùa .

 

“Đây…” Gia đình Dư Kim Hoa sững sờ.

 

“Quan gia.” Yểu Noãn bước tới chào.

 

“Cô nương Dư, bọn đến !” Lý Lập dẫn đầu mỉm đáp.

 

Yểu Noãn gật đầu: “Có là vì chuyện thiến lợn ? Huyện lệnh đại nhân tra xét đến ?”

 

Lý Lập liếc đám phía Yểu Noãn : “Các ngươi cứ lo việc của , chúng tìm cô nương Dư hỏi vài câu…”

 

Những khác trong nhà họ Dư ý trong lời , vội vàng rụt đại sảnh.

 

Không dám thở mạnh, dựng tai ngóng động tĩnh bên ngoài.

 

 

Loading...