Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 131: --- Qua Tết Lạp Bát Là Đến Năm Mới

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:05:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày Lạp Bát.

 

Ngoại trừ Ấu Noãn tham ngủ, những khác trong nhà họ Dư đều dậy bận rộn.

 

Bảo Hoa múc các loại ngũ cốc trong nhà ngâm.

 

Dư cha thì ở hậu viện bày biện bàn thờ cúng.

 

Lúc Ấu Noãn thức dậy.

 

Trong bếp tiếng cháo sôi sùng sục.

 

Trong thời đại , Tết Lạp Bát gọi là Lạp Tế.

 

Cũng thịnh hành uống cháo Lạp Bát.

 

càng chú trọng việc cúng tế.

 

Gia đình họ Dư là dân di cư, mộ tổ.

 

trong thôn từ đường, cần tế bái tổ tiên thần linh.

 

Dư cha dậy sớm, tiên ở hậu viện nhà bày biện lễ vật cúng tế Sơn Thần, đây là chấp niệm của .

 

Tuy đoạn thời gian Oa Niếp dường như đoạn tuyệt liên hệ với Sơn Thần, nhưng tận đáy lòng vẫn kính sợ Sơn Thần.

 

Ấu Noãn dậy kéo hậu viện quỳ lạy.

 

Quỳ lạy xong, Dư cha từ trong nhà bắt một con gà trống, dùng túi vải đựng một ít gạo nếp thôn.

 

“Tiểu Lý ca, các về ?” Từ hậu viện , Ấu Noãn thấy Tiểu Lý đang trong đình, bèn tiến lên hỏi.

 

Tiểu Lý lắc đầu: “Ta và Đại Trương đều là cô nhi, cũng chẳng mà sống đến bây giờ, nhà cửa cụ thể ở bọn đều ...”

 

Ấu Noãn gật đầu, quả đúng là , nàng liếc Đại Trương đang bận rộn giúp Bảo Hoa trong bếp : “Vậy thì cùng đón Tết ...”

 

Trong bếp.

 

Bảo Hoa đang cán mì Lạp Bát, nàng thực giỏi đồ ăn từ bột mì, chỉ là hiện giờ gia cảnh khá hơn, những món nên ăn nàng vẫn cố gắng .

 

Đại Trương ở bên cạnh nhào bột cho nàng.

 

“Quê hương của ?” Bảo Hoa hỏi.

 

“Ta nhà, cũng ...” Đại Trương hì hì .

 

Thấy vẻ vô tâm vô phế của , Bảo Hoa nhất thời gì.

 

mà, đây vẫn là đầu tiên đón Tết một cách đàng hoàng đấy...” Đại Trương chậm rãi .

 

Bảo Hoa mím môi: Đáng thương thật...

 

Qua Lạp Bát là Tết.

 

Sau khi cả nhà uống cháo Lạp Bát, Ấu Noãn bắt đầu phát tiền công.

 

“Tiểu Thông và Tiểu Văn ở huyện thu nấm vất vả , đây là tiền công cuối năm...” Ấu Noãn lấy một túi tiền, bên trong bảy lượng bạc.

 

Tiểu Thông nhận lấy túi tiền mà thế nào, cả túi tiền đồng đều là của ?

 

“Tỏa Trân Tỏa Mai lo việc nhà, cũng tiền...” Ấu Noãn lấy hai túi tiền, mỗi một túi.

 

Bên trong mỗi túi đựng năm lượng bạc.

 

Tỏa Trân lập tức hoan hô: “Oa, cảm ơn tiểu dì, tiểu dì là nhất...”

 

Bảo Hoa Tỏa Trân đang vui vẻ kìm mà kéo nàng một cái: “Khiêm tốn một chút...”

 

Tỏa Mai cũng vui mừng khôn xiết, cùng Tiểu Thông đặt tiền đồng lên bàn mà bới móc.

 

“Tiền lương tháng của Tiểu Lý ca và Đại Trương ca Tiêu chưởng quầy đưa cho , nửa năm đầu là phát tháng sáu, bây giờ cuối năm cũng nên phát ...” Ấu Noãn tiếp đó lấy cho hai hai túi tiền, mỗi túi mười ba lượng bạc.

 

Vốn dĩ mỗi hai lượng bạc mỗi tháng, nên phát mười hai lượng, Ấu Noãn cho thêm một lượng: “Phần cho thêm là tiền Tết, đoạn thời gian các gần như quán xuyến hết việc đồng áng và việc nhà, xứng đáng nhận...”

 

Đại Trương và Tiểu Lý xong liền ngây : Một lượng bạc tiền thưởng ?

 

Cầm nắm bạc trong tay, oán khí của Tiểu Lý trong thời gian đều tiêu tan ít: “Cảm ơn tiểu Đông gia, bọn sẽ việc thật ...”

 

Ấu Noãn gật đầu, đó đưa cho Bảo Hoa một nén bạc: “Tam tỷ, vất vả ...”

 

Nàng đưa cho Bảo Hoa nhiều nhất, Bảo Hoa chỉ lo lắng mà còn việc, nàng cũng trợ cấp cho tỷ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-131-qua-tet-lap-bat-la-den-nam-moi.html.]

 

Bảo Hoa mừng đến phát : “Cảm ơn Oa Niếp, sẽ việc thật ...”

 

Ấu Noãn khẩy: “Sao ? Muốn trưởng công nhà ?”

 

Bảo Hoa liền : “Trưởng công cũng chắc đãi ngộ như ...”

 

“Ha ha ha ha...”

 

Mọi nắm chặt tiền bạc trong tay mà vui vẻ vang.

 

Tiền của Dư cha và Dư mẫu nàng định để đến Tết mới đưa, hiện giờ phát xong, nàng chạy về phòng ngủ.

 

Đếm tiền trong hộp sữa bột, vẫn còn hơn năm ngàn tám trăm lượng, tiền trong lòng liền hoảng loạn.

 

khăn nguyệt sự qua hơn một tháng, nàng tình hình bên Tiêu chưởng quầy thế nào.

 

Trời đông giá rét thế nàng cũng đến huyện thành.

 

Chỉ thể đợi, đợi đến khi đến đào củ sen thì tự nhiên sẽ thôi.

 

Dưới hành lang.

 

“Ta cần tiền của !” Bảo Hoa vẻ mặt nghiêm túc đẩy tay Đại Trương đang cầm bạc .

 

“Không , tự cất , cứ xem như gửi ở chỗ tỷ là , đúng ?” Đại Trương dùng sức mạnh nhét túi tiền tay Bảo Hoa.

 

“Ấy, , cứ nhất quyết đưa tiền ngoài thế?” Bảo Hoa mặt đầy cạn lời.

 

“Đây là bộ gia sản của , giao cho tỷ ...” Đại Trương hì hì , xong đầu bỏ .

 

Tiểu Lý nắm chặt bạc ở phía hai , vẻ mặt vênh váo: Con ch.ó con đường càng càng hẹp , giờ phút đại khái là đang tự gây khó dễ cho bản ...

 

Hắn khẽ khịt mũi trong lòng: May mà là kẻ tham tiền, cần khác giữ hộ...

 

Bảo Hoa về phòng mở túi tiền Đại Trương đưa, bên trong trâm bạc và túi tiền mà Đại Trương mua , nàng đếm thử, bên trong tới một trăm năm mươi ba lượng bạc.

 

Bảo Hoa thở dài: “Không ngờ là một đại gia đấy...”

 

Buổi chiều.

 

Hai Tỏa một Thông học đường sách, Bảo Hoa nhóm một lò lửa trong chính sảnh, ba con quây quần bên lò sưởi.

 

Dư mẫu mắt thể thấy một vài bóng mờ, t.h.u.ố.c nhỏ mắt cũng sắp hết.

 

Trong lòng Ấu Noãn mong chờ Kim Khúc nhỏ sẽ mở một t.h.u.ố.c nhỏ mắt nữa.

 

Dư mẫu nếu thêm một lọ t.h.u.ố.c nhỏ mắt nữa lẽ sẽ thứ, đáng tiếc tháng Kim Khúc nhỏ vẫn xuất hiện.

 

“Nương, tường lửa trong nhà ấm ?” Ấu Noãn hỏi.

 

“Ấm áp lắm, cửa đóng là ấm suốt cả ngày...” Dư mẫu .

 

Đoạn thời gian Ấu Noãn cũng quên cho hai lão nhân ăn bổ phẩm, thể suy nhược của Dư mẫu mà cũng hồi phục khá nhiều, những ngày đông tháng giá cũng thể ngoài sân một lúc .

 

“Oa Niếp, thấy là do nhà xây , nếu như những năm , ở trong nhà gạch của nhà họ Triệu còn cảm thấy lạnh thấu xương, năm nay hề cảm thấy mùa đông khó chịu...” Bảo Hoa khóe môi mang , nhẹ nhàng vỗ vỗ Tiểu Cẩu Vượng.

 

Tiểu Cẩu Vượng mắt lim dim sắp ngủ, giờ Bảo Hoa cất tiếng là mắt liền mở to.

 

Ấu Noãn chọc chọc khuôn mặt nhỏ của thằng bé, đứa trẻ bây giờ mỗi ngày chỉ uống một bữa sữa dê lúc ngủ tối, thời gian còn đều ăn các loại thức ăn bổ sung.

 

Người nhà cũng đổi đủ kiểu để thức ăn bổ sung cho nó, may mà nó cũng kén ăn, bây giờ lớn lên mập mạp.

 

Nặng đến nỗi Ấu Noãn cũng sợ dám bế nữa, nặng thì chớ, nó còn đạp tay đạp chân quá mạnh...

 

“Nhà là một chuyện, còn chăn nệm, đây nào ai mỗi một cái chăn bông, hơn nữa cái chăn bông mà Oa Niếp mua , mùa hè nóng, mùa đông ấm...” Dư mẫu đáp lời.

Mèo Dịch Truyện

 

Ấu Noãn gật đầu, đó là điều chắc chắn , hệ thống đồ tinh phẩm mà: “Nương, là mấy ngày tìm một thời gian cắt tóc cho Tiểu Cẩu Vượng?”

 

Ấu Noãn thực sự thể thêm nữa, mái tóc dày và cứng của Cẩu Vượng thế , nếu là mùa hè, e rằng thể rôm sảy.

 

“Được, để cha tìm đến giúp nó cạo tóc...” Dư mẫu ngừng , đầy tháng cạo , giờ sắp Tết , là nên cạo để lấy may mắn.

 

Trong lòng nàng cảm thán: Tiểu Oa là đứa phúc khí nhất, từ khi sinh chịu khổ gì, Oa Niếp và Bảo Hoa nuôi dưỡng .

 

Ấu Noãn gật đầu, chỉ thể cạo Tết, tháng Giêng thể cạo.

 

Ngày hôm .

 

Chưởng quỹ Tiêu đến ...

 

 

Loading...