Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 121: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:59
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đánh đập nam nhân ch.ó c.h.ế.t
“Ngươi… ngươi ngươi ngươi, ngươi đ.á.n.h ?” Trần Đào Hoa ôm khuôn mặt in năm dấu tay trợn mắt Đại Trương.
Nào ngờ tay chạm mặt nóng rát đau đớn, đau đến chảy nước mắt.
“Đánh chính là ngươi!!!” Đại Trương ném mạnh cái cuốc trong tay xuống đất, liếc xéo nàng một cái, vẻ mặt như thể “ngươi gì ”.
Dân làng hóng chuyện ngớ : Tình huống gì đây…
Yêu Nữu nhỏ giọng : “Đả thủ đả thủ… ha ha~”
Các bà lão xong chợt hiểu , đúng chứ , Đại Trương vốn là đả thủ do vị huyện lão gia phái đến cho nhà họ Dư.
Chỉ là thời gian hai đả thủ gần như hòa nhập đội ngũ nông của dân làng, suýt chút nữa quên mất chức trách ban đầu của họ.
“Đánh lắm…”
“Đáng đời…”
Trần Đào Hoa mắt lệ nhòa đàn ông hung thần ác sát mặt rụt cổ : “Ngươi, đợi đó, gọi nam nhân nhà đến, bắt nạt một nữ nhân như thì tài cán gì…”
“Mau mau , ở đây đợi ngươi đây, , gọi cùng ngươi cũng …” Đại Trương vẫy tay xua Trần Đào Hoa.
Trần Đào Hoa c.ắ.n môi hận : “Ngươi đợi đó…” Rồi ôm mặt chạy .
“Đại Trương, ngươi đến khi nào ?” Bảo Hoa suốt từ đầu đến cuối đều trong trạng thái ngơ ngác, Trần Đào Hoa chạy nàng mới hồn.
Đây còn là suốt ngày nhe răng ngô nghê với nàng , nãy tay tát Trần Đào Hoa cái tư thế đó đúng là quá chuẩn …
“Ta đến, nàng lắm lời…” Đại Trương xong nhảy xuống bờ ruộng, sắp xếp mớ rau lợn Bảo Hoa cắt, vắt một nắm lên lưng.
“Chúng đợi chút, từng thấy đ.á.n.h một tặng một, còn tự dâng lên đòi đ.á.n.h đôi…” Đại Trương đặt rau lợn xuống chân, hai tay khoanh n.g.ự.c theo hướng Trần Đào Hoa rời , tự luyên thuyên ngừng.
Bảo Hoa: …
Ấu Noãn khẽ khẩy: Trần Đào Hoa hôm nay chọc giận Bảo Hoa , coi như là đá trúng tấm thép …
“Bảo Hoa, Yêu Nữu, Đại Trương đến chúng thôi, còn về lo bữa trưa nữa…” Trương bà bà khan.
Có đả thủ ở đây, Bảo Hoa và các nàng sẽ chịu thiệt nữa …
“Được Trương bà tử, các ngươi mau về , đừng chậm trễ thời gian…” Bảo Hoa híp mắt, các nàng mặt vì , trong lòng nàng vẫn cảm thấy ấm áp…
Sau khi Trương bà tử cùng những khác , đợi thêm một lát.
Trong lúc đó, Đại Trương mới Trần Đào Hoa chính là ả tiểu quả phụ chen chân , nhất thời hối hận vì vả thêm mấy bạt tai.
Ngay lúc là giữa trưa, bụng Yểu Noãn “réo lên” liên hồi.
“Sẽ là đến nữa chứ…” Yểu Noãn xoa xoa bụng, lên tiếng .
“Vậy, tìm thử?” Đại Trương bước hai bước về phía , ngóng về phía nhà Dư lão tam.
“Ấy, hình như thấy mấy đang về phía …” Đột nhiên, mấy bóng từ hàng cây bạch đàn bước .
Yểu Noãn kỹ , một gã đàn ông gầy gò bước chân xiêu vẹo theo Trần Đào Hoa, bên cạnh Trần Đào Hoa là Triệu Cần.
Đây chắc hẳn là vị lang quân năm xưa của Bảo Hoa …
Trông thì bình thường, đen gầy.
Càng đến gần, Bảo Hoa càng trừng mắt Triệu Minh mấy cái: "Vừa thấy thấy phiền lòng..."
Đại Trương đầu chỉ những đối diện với Bảo Hoa: “Ta đ.á.n.h ?”
Bảo Hoa mặt nổi đầy vạch đen: “Ngươi liệu hồn, đừng đ.á.n.h c.h.ế.t … Hắn đáng một cỗ quan tài.” Nàng thì thầm vế .
Yểu Noãn cố nén : Hai các ngươi bình thường cãi vặt nhiều quá , giờ đây chê bai khác ngày càng sắc bén đó nha…
Đại Trương , thấy lời lý, xem vẫn cần dùng chút kỹ xảo…
“Chính là , che chở kỹ lắm, thấy giống như là gian phu của ả đàn bà …” Trần Đào Hoa từ xa chỉ Đại Trương và Triệu Minh bên cạnh mà cáo trạng.
Triệu Minh sang, liếc mắt thấy Đại Trương cao hơn cả một cái đầu, đó mới liếc thấy Bảo Hoa Đại Trương che khuất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-121.html.]
Chỉ thấy nửa khuôn mặt, sững sờ, ả đàn bà mượt mà bóng bẩy thế …
Chuyện nhà họ Dư phát đạt Triệu Cần nhắc đến, nhưng nàng … đổi cũng quá lớn !
Đặc biệt là khi Bảo Hoa liếc mắt khinh bỉ , nào còn giống ả đàn bà mặt vàng vọt ở nhà lúc nào cũng rụt rè …
“Nhìn cái gì?” Đại Trương bước hai bước , quát.
Triệu Cần vươn tay kéo Triệu Minh, lạnh lùng liếc Trần Đào Hoa một cái, lắc đầu : “Ngươi cứ lời nó, nhà nhiều chuyện lắm, ngươi cứ yên tĩnh một chút …”
Đôi môi tái nhợt của Triệu Cần nứt nẻ mấy đường, môi giống hệt một thỏi kẹo vừng…
Mèo Dịch Truyện
“Cô ơi, con gây chuyện, chỉ là đòi một lời giải thích thôi…” Triệu Minh nhẹ nhàng phản bác.
Triệu Cần quát Trần Đào Hoa một tiếng: “Ai bảo ngươi lộn xộn chạy đây gì, con gái ngươi bên đang loạn như mớ bòng bong, nhà một đống chuyện, mỗi ngươi thích khoe mẽ…”
Trần Đào Hoa mặt đầy vẻ nịnh nọt, ấm ức : “Cô ơi, là đ.á.n.h con…”
Triệu Cần lười với nàng , trong lòng nàng mệt mỏi vô cùng.
Con trai của nàng mất một cánh tay, hai trụ cột trong nhà đột nhiên mất một , nàng ăn ngon ngủ yên.
Vốn dĩ hôm nay Triệu Minh đến nhà thăm A Minh, trong lòng nàng còn an ủi đôi chút, nào ngờ ả đàn bà mới bước chân cửa lưng gây chuyện cho cháu trai .
Bảo Hoa là vợ cũ của Triệu Minh, là cô em chồng của nàng…
Nàng cùng xem .
Đại Trương sốt ruột đá một cục đất bên chân: “Đòi gì mà đòi? Các ngươi đòi thế nào?”
Triệu Minh nghiêng đầu về phía Bảo Hoa: “Bảo Hoa, nàng đây chuyện…”
Bảo Hoa cạn lời: Nàng chuyện với , đúng là xui xẻo!
Bảo Hoa đột nhiên lưng trò chuyện với Yểu Noãn.
“Người là đánh, tìm Bảo Hoa gì? Đừng lề mề nữa…” Đại Trương chặn họng một câu.
Triệu Minh thấy Bảo Hoa thật sự để ý đến , Đại Trương hết đến khác chen lời, nhất thời bốc hỏa.
Hắn khẽ ngẩng đầu về phía Đại Trương: “Ta chuyện với của con thì liên quan gì đến ngươi là ngoài? Chẳng lẽ ngươi thật sự là gian phu của ả tiện phụ ?”
Đại Trương bộ dạng giễu cợt của , thở một , nắm chặt nắm đ.ấ.m giáng thẳng một quyền mặt Triệu Minh: “Súc sinh!!!”
“Á!!!” Trần Đào Hoa thấy Triệu Minh Đại Trương một quyền đ.á.n.h ngã xuống đất, m.á.u mũi chảy ào ào, sợ hãi hét lên.
“Bảo Hoa, nàng ý gì?” Triệu Cần cũng hoảng hốt, vội vàng tiến lên đỡ Triệu Minh.
Nàng chuyện nhà họ Dư đ.á.n.h thuê, nhưng từng họ đ.á.n.h ai.
Chợt liếc thấy Trần Đào Hoa mặt mũi bầm dập một bên, nàng hiểu , đàn bà mà đàn ông còn đ.á.n.h thì tính tình thể đến …
Triệu Cần lo lắng Đại Trương sẽ tay nữa, đỡ Triệu Minh dậy trở về.
“Không lời giải thích , dậy tiếp …” Đại Trương nắm chặt hai nắm đấm, các khớp ngón tay kêu răng rắc.
Triệu Minh đau đến hoa mắt, nhưng vẫn quên cay nghiệt : “Dư Bảo Hoa, ngờ còn đàn ông tự dâng đến nuôi con cho , đây nàng bản lĩnh chứ?”
Ánh mắt Bảo Hoa khựng , mặt đầy hổ và giận dữ trừng Triệu Minh: “Đồ vương bát đản!”
Yểu Noãn nhíu chặt mày, tiến lên một bước: “Đại Trương ca, vả miệng …” Tên cũng là một kẻ tiện miệng.
Đại Trương vốn tay đ.á.n.h , lập tức túm Triệu Minh lên và cho một trận cuồng phong bạo vũ.
Trần Đào Hoa và Triệu Cần tiến lên can ngăn, Đại Trương mỗi một đạp, đá ngã xuống đất.
Bảo Hoa gã đàn ông đ.á.n.h đến đầu cắm quần, chỉ cảm thấy nỗi uất ức kìm nén bấy lâu trong lòng đang dần dần tan biến nắm đ.ấ.m của Đại Trương…
“Đồ tiện nhân, ngươi dám sai đ.á.n.h !” Triệu Minh đ.á.n.h đến kêu la ngớt.
“Đồ tiểu tạp chủng, súc sinh!” Đại Trương thở hổn hển, bất ngờ thêm một câu: “Vợ cũ của ngươi, giấc mơ của …”
Yểu Noãn tai thính, giữa gió mà cảm thấy rối bời: …Hoa hoè hoa sói.