Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 115: --- Suýt Nữa Bị Giục Cưới
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:52
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối tháng mười.
Đại Trương và Tiểu Lý đều đang bận rộn việc đồng áng.
Yểu Noãn nhân cơ hội đặt mỗi loại cây ăn quả một cây nhà phụ.
“Nữu tử, do Sơn thần lão gia ban cho ?” Bảo Hoa phòng tạp vật liền liếc thấy mấy cây còn dính đất, vội vã chạy tìm Yểu Noãn hỏi.
“Là đổi bằng năm cây linh chi đó, chắc hẳn là đồ ...” Yểu Noãn chậm rãi gật đầu.
Bảo Hoa kinh ngạc, thì linh chi là dâng cho Sơn thần lão gia! Nàng Đại Trương linh chi đáng tiền, hai mươi lượng bạc một cây đó. Lúc đó Đại Trương còn gọi cả Tiểu Lý núi nhặt linh chi mà.
Bảo Hoa : “Vậy thì chắc chắn sai , nhất định là đồ . Lát nữa chúng mang trồng chứ?”
Đổi bằng hơn trăm lượng bạc đó! Nàng nghĩ cũng dám nghĩ, nếu mấy cây ăn quả đồ , món hàng hớ đổi bằng trăm lượng bạc nàng nhớ cả đời...
Sau khi cây ăn quả trồng.
Yểu Noãn quan sát hai ngày.
Đống đất đen tự ở rễ cây hẳn là một thứ , quan sát thêm một thời gian nữa xem trồng sống .
Trở hiên hành lang, nàng bầu trời mù mịt.
Se lạnh, còn lất phất mưa phùn.
Tỏa Trân và Tỏa Mai ở trong đường phòng trông Cẩu Oánh, Dư phu nhân một bên kéo các nàng dạy khâu đế giày.
Cả nhà quây quần trong nhà cũng việc gì .
Thấy Bảo Hoa đang băm rau lợn ở chỗ cổng vòm, nàng tiến lên : “Tam tỷ, chúng xay đậu ...”
Bảo Hoa xay đậu, mắt liền sáng rực: “Ta gọi Đại Trương và bọn họ...” Đại Trương sức lực lớn đó, sẵn .
Yểu Noãn nghĩ: Ngươi sợ là quên nhà còn một con trâu chăng?
Dưới hành lang.
Một thùng đậu nành ngâm từ đêm qua đều nở .
Đại Trương đẩy cối xay, Bảo Hoa cho đậu , quy trình gần giống với việc xay đậu Hà Lan, nàng thành thạo .
Tiểu Lý thì lọc bã đậu từ nước xay hết đến khác.
Yểu Noãn gọi Tỏa Trân tới nhóm lửa cho nàng.
Sau khi Tiểu Lý lọc xong, Yểu Noãn bắt đầu nấu đợt sữa đậu đầu tiên.
Nấu sôi xong, Yểu Noãn múc mấy bát, trong bát bỏ hai thìa đường trắng.
“Tỏa Trân, gọi đến uống sữa đậu nành...”
Có lẽ là vì họ từng uống sữa đậu nành, ai nấy đều thấy ngon miệng.
Dư phu nhân uống mấy ngụm khen: “Uống xong thấy ấm áp hơn nhiều...”
“Ngon thật đó~” Đại Trương ực ực một bát xuống bụng.
Yểu Noãn buồn liếc một cái, cũng cần nhiệt tình đến , xem, nóng đến đỏ cả mặt ...
Uống sữa đậu nành xong, bắt đầu nấu đợt sữa đậu thứ hai.
Nước tương đậu phụ nấu kỹ lọc nữa, nấu thêm một lượt.
Khi nấu, nàng pha một loại nước chấm giấm, vắt hai trái chanh, thêm chút nước lọc và chút muối điều chế.
Cái nàng dùng để đậu phụ non. Không đường glucono delta-lacton thì chỉ thể dùng thứ tạm thế.
Mấy nồi sữa đậu nành, một phần ba dùng đậu phụ non, phần còn nàng định đậu phụ miếng, xem thử chút chao .
Sau khi xong đậu phụ non, nàng pha một chậu nước muối.
Nước muối là nhờ Tiêu chưởng quầy mang về hộ.
Tửu lầu của bọn họ dùng nhiều muối, nên rõ về các ruộng muối.
Yểu Noãn từng thuận miệng nhắc tới, bảo giúp nàng mang về một ít “phế liệu” còn sót khi chế muối.
Nước tương đậu khi hòa nước muối thì bắt đầu đông đặc , cuối cùng chỉ cần lấy chiếc hộp gỗ chuẩn sẵn ép khuôn là thành.
Mấy bận rộn cả buổi chiều.
Chẳng trách già trong thôn thường : đời ba nỗi khổ, chèo thuyền, rèn sắt và đậu phụ.
là kiệt sức.
Hoàng hôn buông xuống.
Đậu phụ non thành hình, nàng pha chế đúng tỉ lệ .
Nàng nếm thử, hương vị thì đúng , chỉ là loãng một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-115-suyt-nua-bi-giuc-cuoi.html.]
Mọi thấy món đậu phụ non trắng nõn nà thì đỗi ngạc nhiên, ngờ những hạt đậu tầm thường thể biến hóa nhiều món đến thế.
Sau bữa cơm.
Dư cha Dư gọi Yểu Noãn và Bảo Hoa chính sảnh chuyện.
Từ ngày chuyện dạm hỏi Yểu Noãn truyền ngoài, ngày nào cũng đến nhà họ Dư thăm dò.
Trải qua từng đợt sứ giả mai mối đến xem mặt, Yểu Noãn đành bất đắc dĩ tuyên bố: tới hai mươi tuổi sẽ thành !
Đừng ngoài, ngay cả những khác trong nhà họ Dư cũng kinh ngạc tột độ.
Bảo Hoa: “Yểu Noãn , hai mươi tuổi quá già ?”
“ đó Yểu Noãn , ờm, cha cũng ép con, đây là đại sự cả đời của con mà…” Dư cha dè dặt mở lời phụ họa.
“Cha , tam tỷ, hiện tại con tâm tư đó, hơn nữa chuyện cũng xem duyên phận, nếu ngày nào thật sự gặp ưng ý, năm nay con xuất giá …” Yểu Noãn một cách tâm huyết, vẻ như nàng coi trọng duyên phận.
“Nếu thật sự kéo dài đến già, con cứ bám riết lấy cha sống cả đời là …”
Yểu Noãn một cách mấy bận tâm.
“Con bé , chúng là sợ lỡ dở con…” Dư nhẹ nhàng vỗ tay nàng tiếp lời: “Con gả gả thì vẫn là một thành viên của gia đình …”
Thấy Dư , lòng Yểu Noãn ấm áp đôi chút: “Con , …”
“Còn con nữa, mấy ngày nay cũng mấy bà mối chuyện với , những đàn ông mất vợ, bảo họ để ý giúp con một chút…” Dư đổi giọng với Bảo Hoa.
Bảo Hoa xong thì khổ: “Mẹ, tới con ạ?”
“Con là một phụ nữ, dắt theo ba đứa trẻ, thật dễ dàng gì, chỉ giúp con xem xét, xem ai phù hợp bạn đời với con …” Dư nắm lấy tay nàng, đau lòng .
“Mẹ, chuyện cứ để ạ! Con vội.” Bảo Hoa mấy vui vẻ.
Hiện tại nàng sống , nàng mãn nguyện.
Nàng sớm nghĩ kỹ , gả nhà sinh con đẻ cái hầu hạ cha chồng, lo toan việc nhà, chi bằng ở nhà đẻ mà lo toan.
Người hầu hạ cũng là cha ruột, hơn nữa ở nhà chồng như ở nhà đẻ.
Mèo Dịch Truyện
Nàng bây giờ càng cảm thấy ly hôn là đúng đắn, ba đứa trẻ cũng vì thoát khỏi Triệu gia mà đứa nào đứa nấy như sống …
Dư thở dài: “Ta con trong lòng còn vướng bận, cũng ép con, cuộc sống là của con, chỉ mong bên cạnh các con đều một bầu bạn, hiểu lạnh hiểu nóng…”
Bảo Hoa nghiêm túc gật đầu: “Mẹ, con hiểu mà…”
Dư sang Yểu Noãn : “Bên nhà họ Võ…”
Yểu Noãn giật , lập tức vểnh tai: “Sao ạ?”
“Võ thím con hôm qua đến nhà, chút ý tứ, Yểu Noãn , con thấy tiểu tử họ Võ thế nào?” Dư thẳng, thăm dò hỏi.
Sắc mặt Yểu Noãn biến đổi: Không chứ!
“Mẹ, con chỉ coi là hàng xóm thôi, khụ khụ ~” May mà nàng là hai mươi tuổi mới bàn chuyện hôn sự.
Bằng thì chuyện chút khó xử .
“Được , hiểu …”
Bước khỏi chính sảnh.
Bảo Hoa trêu ghẹo: “Ôi chao, ngờ tiểu tử nhà họ Võ ý đó với ư? Này, chẳng vẻ gì đó với nha đầu Dư Hữu Lan ?”
“Có lẽ chỉ là hùa theo cho vui thôi…” Yểu Noãn mím môi, nàng cũng chút bối rối, Võ Linh Hoành…
Hừ! Nàng nhiều về vấn đề .
Một khi bàn tán , chỉ sợ nàng và Võ Linh Hoành gặp mặt cũng , nàng thì sợ, nhưng sẽ khiến hai nhà đều khó xử.
“Tam tỷ, về tỷ …” Yểu Noãn chằm chằm nàng, khóe môi nhếch lên, giọng điệu đầy vẻ bát quái.
“Nói cái gì?” Bảo Hoa nàng đến tự nhiên, vội vàng dời mắt sân.
Mặt trời lặn về phía Tây, ánh sáng dần yếu .
Trong sân, Đại Trương đang cạo bùn ở đế giày cho nàng. Như cảm ứng, ngẩng đầu lên thì thấy Bảo Hoa đang .
Hắn lập tức nhe răng lớn với Bảo Hoa.
Bảo Hoa tức thì thu ánh mắt : Sao ở cũng !
“Mẹ , tỷ tìm một hiểu lạnh hiểu nóng ?” Yểu Noãn xong thì bĩu môi về phía Đại Trương.
“Con nha đầu , lo cho bản con ! Tỷ đây từng gả chồng…” Bảo Hoa dùng ngón tay chọc nhẹ trán nàng, mắng.
Hai tỷ đang , Tỏa Mai vội vã chạy tới, mồ hôi trán rịn : “Mẹ, tiểu di, , cây cổ thụ trong thôn đổ …”
Yểu Noãn: “???”