Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 113: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:50
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Tam Thiên tìm Linh Chi
Yểu Noãn bế Cẩu Vượng từ trong lòng Dư mẫu : “Mẫu , gì to tát , hơn nữa, đám thổ phỉ cuối cùng tự rơi bẫy, con ném đá choáng váng thôi…”
Tỏa Trân thầm nghĩ: Không chứ! Đám sơn phỉ là thẳng đơ đất ? Thôi kệ, dì út là thông minh nhất nhà, nàng chắc chắn lý do của nàng…
Đại Trương Tiểu Lý, ánh mắt dò hỏi.
Tiểu Lý nhún vai với : Hắn cũng nữa, đêm đó đó xảy chuyện gì cũng …
“Đơn giản ư?” Dư cha trong lòng nghi hoặc.
Yểu Noãn: “ là đơn giản thôi mà, lẽ là con may mắn, che chở, nếu xem con tay chân nhỏ bé thế thể chống thổ phỉ ?”
Yểu Noãn xong, mấy nhà họ Dư tự chủ gật đầu: Ừm, lẽ, sơn thần lão gia cũng ở bên đó …
Yểu Noãn thấy mấy thần sắc buông lỏng, hồ đồ thêm vài câu.
Dư mẫu : “Sau đưa đồ cứ để Đại Trương ca và bọn họ , các con gái an …”
“Vâng , con …”
Trên đường làng.
Lý Lập kìm lấy bánh nướng c.ắ.n một miếng.
Hai tên quan sai phía cũng thể cưỡng nữa, mùi thơm quá.
Suốt đoạn đường họ đều nhét bánh trong , từng đợt hương thơm từ n.g.ự.c áo truyền .
Gió thổi qua, hương thơm xộc thẳng mặt!
Bánh nướng bên ngoài giòn rụm, rắc vừng và hành lá, mấy c.ắ.n một miếng mới hề đơn giản chút nào.
Bên trong bánh kẹp nhân thịt băm rõ là loại gì, còn thể c.ắ.n cả hạt thịt, thơm quá trời~~
Nhà họ Dư.
“Tam tỷ, nướng thêm mấy cái nữa , đủ …” Yểu Noãn chỉ ba cái bánh nướng bàn đá .
Bảo Hoa gật đầu: “Được, các cứ ăn … nhồi bột.”
Trong bếp.
“Yêu Nữu, là bán bánh nướng …” Bảo Hoa cán bột .
“Dì út, thật sự thơm…” Tỏa Mai và Tỏa Trân chia một cái bánh nướng.
Cả hai c.ắ.n một miếng liền ngừng .
Yểu Noãn bật : “Mấy chục mẫu đất ở nhà một mà trông coi xuể…”
“Con nha đầu , cái vai nhỏ của con nào nỡ… Chỉ là tiếc quá, bánh nướng cũng khó , bán chắc cũng dễ bán thôi…” Bảo Hoa mắng yêu.
Yểu Noãn xé một miếng nhỏ nếm thử, quả thực tệ.
Hai hôm nàng bỗng nhiên phát hiện bếp nhà xây lớn, từ cửa lò đến bụng lò một cách, khéo thể nướng đồ ở hai bên.
Bánh nướng tuy chút vụng về, nguyên liệu phong phú như thời hiện đại, nhưng cũng thể giải cơn thèm.
Nàng ăn xong bánh nướng liền tiến lên giúp trộn nhân thịt.
Nhân thịt nàng dùng một miếng thịt ba chỉ và thịt xông khói do Trương đồ hộ cho băm nhỏ, thêm chút xì dầu và hành lá xào qua gói bột nặn thành bánh.
Làm bánh nướng quả thực quá phức tạp!
Trong sân.
Đại Trương ăn xong bánh nướng Tiểu Lý, giọng điệu mệt mỏi: “Ngươi vẫn khỏe hẳn …”
Mèo Dịch Truyện
Trời những ngày gần như bao trọn tất cả công việc đồng áng của nhà họ Dư.
Chỉ riêng việc tưới nước cho ruộng khoai tây mà một buổi sáng vai đòn gánh cọ rách, chân còn run rẩy…
“Còn lâu mới khỏe, Yêu Nữu ít nhất nửa tháng nữa, dùng sức…” Tiểu Lý vui vẻ liếc một cái.
“Ngươi thích việc đồng áng , lúc ở đây ngươi nào mà thể hiện vẻ tài giỏi phi phàm…” Tiểu Lý châm chọc .
Tiểu Lý khinh bỉ : Để ngươi khoe mẽ đó…
Đại Trương lườm một cái: “Đi ! Ngươi hiểu cái quái gì, đang đặt nền móng cho chốn nương tựa tương lai của đó…”
Tiểu Lý “ồ” một tiếng: “Vậy , đúng lúc ghê, thời gian đủ để ngươi thể hiện đó…”
Đại Trương bĩu môi: Ta mệt! Đàn ông thể mệt…
Kể từ khi gặp thổ phỉ.
Yểu Noãn liền thu trong nhà.
Một ngày chăm sóc hoa cỏ, ngủ nướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-113.html.]
Vườn rau chỉnh trang xong xuôi, chỉ là cái ao lớn Đại Trương một đào xuể.
Yểu Noãn mời bốn năm thôn dân đào trong bốn năm ngày.
“Ôi, rốt cuộc nước ?” Yểu Noãn xổm bên bờ ao chống cằm lầm bầm.
Dư cha đợi vài ngày xem , nếu nước thì chỉ thể đào thông mương dẫn nước .
Hôm nay là ngày thứ ba , nàng thấy đáy quả thực một lớp mỏng.
Sẽ là đào nông quá đó chứ…
Nàng dậy vòng quanh vườn rau một vòng, vị trí các cây ăn quả đều chừa sẵn, Triệu Tam Thiên tìm linh chi .
Khi nàng trở về sân thì Võ mẫu xách hai giỏ vải nguyệt sự đến.
Tỏa Trân đang đếm cho nàng .
Thấy Yểu Noãn , nàng : “Vải ngươi đưa đều may xong , ngươi kiểm tra xem dùng ?”
Yểu Noãn tiến lên cầm một cái, may tinh xảo.
Võ mẫu thôi, Yểu Noãn thấy thần sắc nàng đúng, bèn lên tiếng: “Võ thím, thím dùng thử ?”
Võ mẫu gật đầu: “Yêu Nữu, cũng là may xong mới lấy một cái dùng thử, là dùng , cái vải nguyệt sự cảm thấy nhỏ…”
Yểu Noãn khẽ cau mày: Không nên thế chứ.
Chính là cái kích cỡ mà.
Võ mẫu : “Ta thấy nó hợp với quần lót lắm…”
Yểu Noãn bỗng nhiên hiểu vài phần, nàng vỗ nhẹ đầu: Quần lót của nữ tử thời đại đa phần là loại bốn góc, vướng víu…
Tỏa Trân đếm xong lượng, khéo là hai trăm cái tròn.
“Võ thím, thì cứ bấy nhiêu đây, nếu cần thêm sẽ tìm thím…” Yểu Noãn lấy một lạng bạc đưa cho nàng .
Võ mẫu nhận lấy bạc : “Được, xem sửa chỗ nào thì cứ với …”
“Ừm, . Võ thẩm, khâu túc y ?” Yểu Noãn nghĩ đến lúc trời dần se lạnh, Dư lão gia, Dư phu nhân và tiểu Cẩu Oánh đều cần tất .
“Biết thì , túc y lúc nhỏ của Điềm Điềm đều là khâu cả…” Võ mẫu đáp.
“Vậy sẽ mang mấy súc vải cho , xem khâu mấy đôi cho lớn kẻ nhỏ nhà , cỡ giày sẽ báo cho …” Yểu Noãn nét mặt vui mừng.
Hàng xóm là một thợ may giỏi quả nhiên , tiện lợi hơn nhiều.
“Được, ngươi lấy …”
Yểu Noãn về tẩm thất, từ trong gian mua một súc vải bông đen và trắng đưa cho Võ mẫu.
Sau khi Võ mẫu rời .
Yểu Noãn xem lúa và ngô.
Đón vài đợt mưa, ngô và lúa mì đều bắt đầu nảy mầm.
Nàng quan sát các loại hạt giống lương thực mà hệ thống ban cho, chúng nảy mầm dài bằng hai đốt ngón tay.
Tốc độ sinh trưởng xem nhanh hơn gấp đôi so với thời đại , hơn nữa tỷ lệ nảy mầm cũng cao.
Lại ba ngày trôi qua.
Triệu Tam Thiên vẫn tới, Yểu Noãn thể yên nữa.
Vừa sáng sớm vác giỏ núi.
Tìm kiếm một hồi, nàng nhặt mấy cành kê huyết đằng.
Nàng thất vọng về, sân thấy tiếng mấy trò chuyện.
“Nó núi , chắc cũng sắp về. Ngươi cứ , Tỏa Mai, tìm tiểu di của con...” Tiếng Dư phu nhân vọng .
“Ta về ~” Yểu Noãn đặt giỏ trống cửa đáp một tiếng.
“Tam Thiên tìm ngươi...” Dư phu nhân đáp.
Yểu Noãn sân thấy Triệu Tam Thiên ở đó, nàng rửa tay xong mới tới.
“Nữu tử, tìm mấy cây , ngươi xem thứ ngươi cần ?” Triệu Tam Thiên cầm chiếc giỏ bên cạnh lên .
Yểu Noãn nhận lấy chiếc giỏ, bên trong là sáu cây xích linh chi.
Hình dáng đáng yêu, thịt nấm dày xốp, chất mềm mại độ đàn hồi, ngửi thấy mùi thơm ngát, cuống nấm tròn trịa hình dáng ...
“Bán giá lắm, Triệu đại ca. Về giá cả, ngày mai hoặc ngày sẽ trả lời , ?” Yểu Noãn đặt linh chi xuống .
“Không vội...” Triệu Tam Thiên ôn hòa.