Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 109: Thổ Phỉ Mang Khí Chất Của Kẻ Cướp ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:46
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu chưởng quỹ thử món ăn và bàn bạc giá ngó sen với nàng.
Ấu Noãn: “Mấy giỏ hôm nay là tặng tửu lầu, các ngài cứ dùng tạm , đợi ngài nghiên cứu món ăn , chúng bàn bạc giá cả cũng muộn...”
Dù thì ngó sen thể đào liên tục mấy tháng cơ mà!
Tặng ư?
Tiêu chưởng quỹ sảng khoái: “Được, đến lúc đó chúng bàn bạc...”
Nói xong liền dẫn nàng kho xem nấm.
Mèo Dịch Truyện
“Đây... nấm mối!” Ấu Noãn cầm lên một cây nấm độc Amanita giá, ánh mắt trầm xuống.
Hơn 120 loại nấm độc Amanita, giỏ là các loại nấm Amanita độc.
Tiêu chưởng quỹ mặt lộ vẻ sợ hãi, lắp bắp: “Ngươi là... cả hàng đều độc ?”
“Ngươi xem, vòng nấm xé , rìa nấm sọc, là cực độc...”
“Lại xem cây , vòng nấm, nhưng đế nấm (chân nấm) rõ ràng là hình cầu, đây cũng là cực độc...”
“Cây , những cây , bộ đều độc xen lẫn vài cây khó phân biệt độc tính...”
Giọng Ấu Noãn phủ lên một tầng băng giá, Tiêu chưởng quỹ càng càng kinh hãi, tay tự chủ run rẩy.
“Nếu quả như , các tửu lâu khác…” Tim đập thình thịch ngừng, tựa hồ nhảy vọt khỏi lồng ngực.
Hắn lau mồ hôi lạnh trán, giọng run rẩy: “Dư cô nương, những thứ đều do tửu lâu thu mua, chẳng lẽ…”
Yểu Noãn , những cây nấm độc rõ ràng đến thế , e rằng tửu lâu xuất hiện nội gián.
Tiêu chưởng quỹ tự cũng sực tỉnh: “Đồ đáng c.h.ế.t! Tửu lâu một khi dính kiện cáo mạng thì khó mà giải quyết …”
Hắn tức đến nỗi mặt co giật.
Yểu Noãn: “Tiêu chưởng quỹ nên điều tra kỹ lưỡng trong tửu lâu thì hơn…”
“Dư cô nương, thị trấn dù cũng thể thu mua mấy ngày nữa, thể mời cháu của cô nương cùng những khác đến tửu lâu giúp trông coi, giám sát một chút ?”
Sắc mặt Tiêu chưởng quỹ tái xanh, lòng vẫn còn sợ hãi. May mà bày lên bàn, nếu hậu quả khó mà lường .
“Được thôi, nhưng đây là kế sách lâu dài. Tiêu chưởng quỹ vẫn nên nghĩ cách khác thì hơn…”
Yểu Noãn xong thêm gì nữa. Cuộc chiến thương trường độc ác như thế , chỉ thể do tửu lâu tự đối phó.
Khánh Khách Tửu Lâu trong trận chiến món nấm chiếm hết tiên cơ và nguồn tài nguyên độc quyền, thể là yếu tố then chốt để giành chiến thắng…
Trò hãm hại như , chắc hẳn trong giới ẩm thực của bọn họ cũng hiếm gặp…
Tiêu chưởng quỹ liên tục gật đầu: “Phải nghĩ một kế sách vẹn …”
Tiêu chưởng quỹ cho Yểu Noãn kiểm tra các loại nấm khác, những loại vấn đề gì, mới yên tâm.
Rời khỏi tửu lâu.
Trời gần tối.
Tiểu Lý điều khiển xe bò, Yểu Noãn xe suy nghĩ về diễn biến tiếp theo của việc kinh doanh nấm.
Thêm một tháng chia hoa hồng nữa, lợi nhuận từ nấm lẽ sẽ giảm một nửa.
Nghe Tiêu chưởng quỹ , hầm băng xây ở một phủ thành khác, việc vận chuyển nấm qua mất nhiều ngày…
Tạm thời chỉ thể thu mua nấm ở khu vực xung quanh phủ thành đó.
Cứ như , sẽ còn nhiều nấm tồn kho, mỗi tửu lâu căn bản cũng thể phân phối bao nhiêu.
Cầm trong tay hơn hai ngàn lượng ngân phiếu, nàng cũng quá thất vọng. Chỉ riêng mấy tháng mùa cao điểm thôi, cũng đủ để nàng ăn uống an nhàn .
Xe bò rời khỏi quan đạo, tiến một con đường nhỏ hẻo lánh.
Phải thêm trăm mét nữa mới thể lên quan đạo. Ban ngày đoạn quan đạo chướng ngại vật, đang sửa đường, nên buộc đường nhỏ bên cạnh.
Xe bò xóc nảy vài cái đường, hai bên đường nhỏ là rừng cây địa thế cao.
Lúc trời dần tối.
Tim Yểu Noãn đột nhiên đập “thình thịch” loạn xạ, như thể tim đập nhanh.
Một trận gió thổi qua, nàng “roẹt” một cái nổi hết da gà.
Tín hiệu nguy hiểm!
Tiểu Lý giảm tốc độ, đến bên cạnh Yểu Noãn khẽ : “Có nguy hiểm…”
Yểu Noãn gật đầu, vươn tay kéo Tỏa Trân , kề sát tai nàng bé giọng : “Dựa sát tiểu dì…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-109-tho-phi-mang-khi-chat-cua-ke-cuop.html.]
Tỏa Trân cũng cảm thấy gì đó . Sâu trong rừng dường như đang ẩn chứa những dã thú rõ tên tuổi, sẵn sàng hành động…
Lòng bàn tay nàng toát mồ hôi lạnh, nắm chặt vạt áo của Yểu Noãn.
Yểu Noãn lấy một cây gậy gỗ từ xe bò đưa cho nàng, đó lấy chiếc dùi cui điện từ gian giấu trong tay áo.
Dao phẫu thuật tinh xảo cũng nàng nắm chặt trong một tay khác.
Nàng quanh, nơi còn cách quan đạo một đoạn khá dài, thể nàng bản năng run lên một cái.
Trong rừng lờ mờ xuất hiện vài bóng , tuy rõ, nhưng đang tiến thẳng về phía Yểu Noãn và vài .
“Rắc” một tiếng, tiếng cây cối giẫm gãy truyền đến.
“Ai đó!!” Tiểu Lý sờ lên chiếc lưỡi hái cài xe bò.
“Con đường là do mở…” Một giọng nam hung hãn mà hoa trương đáp .
Tiếp đó là năm sáu bóng từ các hướng bao vây đến.
Người đàn ông cầm đầu châm đuốc, Yểu Noãn ngẩng đầu liền thấy một tên độc nhãn long!
Hắn ăn vận như sơn phỉ, cánh tay lộ khỏi áo khoác cộc tay một vết sẹo sâu, kéo dài đến tận cổ tay, thoạt như chẻ đôi .
“Để tiền mãi lộ…”
Độc nhãn long ném đuốc cho tên tiểu bên cạnh, rút một thanh mã tấu từ thắt lưng , dùng d.a.o chỉ Yểu Noãn và vài , giọng điệu vô cùng ngông cuồng.
Tiểu Lý mặt tái xanh, đối diện năm sáu , trong tay đều cầm theo vũ khí.
Hắn nắm chặt cán lưỡi hái trong tay, lòng chắc chắn. Hắn thể liều một phen, chỉ là…
Lại mang theo hai nữ oa…
“Điếc ??” Độc nhãn long thấy vài lên tiếng, ngay cả một tiếng “tha mạng” cũng hô, mất kiên nhẫn.
“Cho bọn lên, , hai tiểu nương tử thì tay nhẹ nhàng một chút…”
“A…” Tỏa Trân cảnh dọa sợ, vội vàng rúc xuống gầm xe bò.
Đám thổ phỉ như ong vỡ tổ xông về phía Tiểu Lý, bọn chúng , đàn ông chút công phu nền tảng.
Tiểu Lý cũng sợ hãi, che chắn Yểu Noãn phía , cầm đao nghênh chiến, xông lên giao thủ.
Yểu Noãn nhanh chóng đ.á.n.h giá địa thế, khom bò xuống gầm xe bò, giải phóng tay kéo Tỏa Trân bò sang phía bên xe bò.
Bò qua xe bò liền chui rừng, độc nhãn long cầm đuốc chú ý thấy hai bóng chui rừng, lớn tiếng quát: “Đi, bắt hai tiểu nương tử đó…”
Chân Yểu Noãn run lên, kéo Tỏa Trân vọt thẳng sâu bên trong.
“Đứng !”
“Tiện nhân thối tha!”
Yểu Noãn liên tục "soạt soạt" lấy vật từ gian, vớ cái gì là ném thẳng về phía cái đó.
Không đầu , kéo Tỏa Trân cắm đầu chạy loạn, giữa đường còn đụng cây hai , hai chân vướng ngã một …
Phía .
Tên thổ phỉ một, miệng dính đầy lông gà: “Ơ, gà?”
Tên thổ phỉ hai, tay cầm quả cà chua nát: “Cà chua?” Vừa c.ắ.n một miếng: “Cũng khá ngọt…”
Tên thổ phỉ ba, đầu dính lá rau: “Đuổi , ăn cái đầu ngươi á…”
Yểu Noãn dựa chút may mắn, quanh co bảy rẽ cuối cùng cũng tìm một chỗ ẩn nấp.
“Suỵt, đừng lên tiếng, trốn ở đây!” Yểu Noãn sắp xếp Tỏa Trân núp một ụ đất, ụ đất kín đáo, xung quanh mọc đầy cỏ dại cao đến đầu gối.
Tỏa Trân co tròn , rụt rè gật đầu, khẽ : “Tiểu dì, ?”
“Muội trốn kỹ , tiểu dì một lát sẽ về…” Nàng xong liền đầu chạy về một hướng khác.
Tiểu Lý cũng đang đuổi theo sát nút.
Yểu Noãn chạy vài bước bò xuống, cuối cùng nấp trong đám cỏ dại, dám phát tiếng động.
Cho đến khi.
Tiểu Lý hạ gục ba tên xong một kẻ xảo quyệt lẻn phía đ.á.n.h lén, lưng trúng một nhát dao.
“Dừng tay!!!”
Yểu Noãn nắm chặt dùi cui điện trong tay, nhảy , trong tay lộ một thỏi bạc: “Bạc ở trong tay , gan thì xông đây…”
Độc nhãn long giơ cao đuốc, khóe miệng từ từ nhếch lên, chân dùng sức giẫm lên mặt Tiểu Lý quát: “Trói tên , bắt lấy tiểu nương tử …”