Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 108: Ngó Sen Trước Tiên Lên Kệ ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:45
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi vợ chồng Trương tể thịt sắp rời , Ấu Noãn nhờ hai nhắn lời cho Tiểu Thông và những khác.

 

Bảo bọn họ chuyển lời với tửu lầu là mấy ngày nữa nàng sẽ đích đến một chuyến.

 

Cũng chia lợi nhuận.

 

Nói đến bên mảnh đất hoang , khoai tây trồng mất hai ngày rưỡi mới vặn xong.

 

Khoai tây trồng đầy hai ngày.

 

Trời đổ một trận mưa.

 

Nương theo trận mưa , Ấu Noãn dự định chia đôi ruộng nước.

 

Một bên trồng ngô, một bên trồng lúa mì.

 

Bởi vì hạt giống do Tiểu Kim Cách Tử cho nhiều, ngô và lúa mì chỉ đủ trồng hai mảnh ruộng nước là hết.

 

Không còn cách nào, Lý thôn trưởng nàng mua hạt giống, liền tìm cho nàng một ít hạt giống ngô và lúa mì hơn.

 

Hạt giống của hệ thống và của thời đại trồng tách riêng.

 

Như nàng cũng dễ phân biệt hạt giống hệ thống ban tặng những điểm ưu việt nào.

 

Ở giữa phần ngăn cách, nàng chừa một mảnh ruộng nước nhỏ để trồng một loại rau hệ thống ban tặng: cà chua và đậu que.

 

Đợi những việc xong xuôi thì cũng gần đến giữa tháng mười.

 

Trong thời gian đó, nàng sai Đại Trương và những khác đào hai giỏ ngó sen, gọi Tỏa Trân và Tiểu Lý cùng thành.

 

“Tiểu dì ~”

 

“Tiểu cô nãi ~”

 

Ấu Noãn dừng xe ngựa cửa tiệm thu mua nấm trong trấn.

 

Tiểu Thông và Tiểu Văn đang ghế quan sát, thấy mấy Ấu Noãn đến thì vui mừng.

 

“Mấy ngày nay nấm còn nhiều nữa nhỉ?” Ấu Noãn hỏi, cất bước về phía cửa tiệm, trong góc chỉ bốn năm giỏ nấm đặt ở đó.

 

“Ngày càng ít , bọn đều rảnh rỗi quá đỗi...” Tiểu Thông lầm bầm .

 

“Này, đây là thức ăn tiểu dì cho các ngươi, thơm lắm...”

 

Tỏa Trân xách giỏ tiến lên, nàng cũng lâu gặp Tiểu Thông và Tiểu Văn, khó tránh khỏi đôi ba câu.

 

“Oa, thơm quá mất...” Tiểu Thông khách khí với Tỏa Trân, xách giỏ lên mở liền ngửi thấy một mùi hương nồng nàn.

 

Bên trong là một hũ thịt thỏ nguội, một hũ tôm sông chiên giòn, hai hôm Đại Trương và những khác ruộng nước, vớt ít cá tôm từ mương, nàng chiên giòn hết.

 

Còn một hũ thịt ướp, một giỏ rau củ.

 

“Những thứ đa phần là thức ăn chín, gì cần thì cứ về nhà lấy...” Ấu Noãn xong liền phía cửa tiệm xem xét một vòng.

 

Cửa tiệm khá hẻo lánh, là một kho lương thực.

 

Tiêu chưởng quỹ thuê sửa sang đơn giản, phía để hai gian nhà phụ, một gian thể nấu ăn, một gian đủ cho hai ngủ.

 

Cơm nước là Tiểu Thông nấu, cũng chỉ thể là nấu chín thức ăn, đừng mong mùi vị gì ngon.

 

so với những món Tiểu Văn thì...

 

Nghe y ăn một liền nôn mửa tiêu chảy...

 

Trong tiệm.

 

Tiểu Văn nhận lấy đôi đũa Tỏa Trân đưa tới, tao nhã gắp một con cá con.

 

Bị Tỏa Trân trêu chọc một phen: “Học theo một chút , thì Tiểu Thông ăn no mà ngươi còn bắt đầu ...”

Mèo Dịch Truyện

 

Tiểu Văn lập tức đỏ bừng tai, gật đầu.

 

“Ha ha ha ha...” Mấy vang.

 

“Ta huyện xem tình hình, xem nấm sẽ thu mua đến bao giờ, về báo cho các ngươi ...”

 

Ấu Noãn từ phía vòng trở , liền thấy mấy đứa nhỏ mở hũ cùng ăn cá tôm.

 

“Vâng, tiểu dì ~”

 

“Ừm, tiểu cô nãi ~”

 

Ấu Noãn dặn dò hai mấy câu gọi Tỏa Trân và Tiểu Lý đ.á.n.h xe về phía huyện.

 

Khánh Khách Lai tửu lầu.

 

“Dư cô nương, chưởng quỹ đang đợi cô đấy...” Tiểu nhị ở cửa tiến lên một bước, dẫn mấy về phía hậu viện.

 

“Đến ~” Tiêu chưởng quỹ híp mắt, bước nhanh tới.

 

“Mang cho ngài một thứ, Tiêu chưởng quỹ hãy xem thử...” Ấu Noãn vén tấm chiếu cỏ che xe bò, để lộ những củ sen dính đầy bùn đất bên trong.

 

Tiêu chưởng quỹ hiểu rõ là gì, hỏi: “Đây là...?”

 

“Nghe gọi là ngó sen...” Ấu Noãn trong lòng chút thấp thỏm, thời đại gọi như .

 

“Ngó sen??” Tiêu chưởng quỹ mím môi tiến lên cầm lấy một đoạn xem xét, chốc lát: “Ăn ?”

 

Ấu Noãn liếc y một cái, xem ngay cả hoàng thương cũng chắc từng thấy ngó sen.

 

Lạ thật, sen cống phẩm mà ngó sen!

 

nàng nghĩ nhiều, giải thích với Tiêu chưởng quỹ: “Mọc trong núi đấy, ăn , mùi vị ngon.”

 

Tiêu chưởng quỹ chỉ chỉ ngón tay về phía nàng: “Ngươi đó, cái gì cũng dám ăn...”

 

Ấu Noãn nhẹ: Có lẽ là nhiều hơn một chút chăng, hì hì...

 

Tiêu chưởng quỹ sai dỡ ngó sen xuống, bảo Tỏa Trân và Tiểu Lý đến tiền sảnh uống nước ngọt, đó mới gọi Ấu Noãn phòng khách chuyện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-108-ngo-sen-truoc-tien-len-ke.html.]

13_“Khoảng thời gian món nấm phân tán, nhưng Khánh Khách Lâu vẫn chiếm phần lớn...” Tiêu chưởng quỹ rót cho nàng một tách , u u .

 

“Khánh Khách Tửu Lầu thể giữ vững chứ...” Ấu Noãn hỏi.

 

“Tự nhiên là , thủ đoạn của đại đông gia nhà lợi hại, chính là quỷ tài kinh doanh, cho mấy quán rượu nhỏ ăn chút đồ thừa cũng ...” Tiêu chưởng quỹ tự hào.

 

Y trong giới ẩm thực, chỉ cần một món ăn độ hot, nhất định sẽ nghiên cứu.

 

Tửu lầu Khánh Khách bọn họ chỉ cần nắm vững tay lái là !

 

Nghe , Ấu Noãn ừ một tiếng: “Vậy thì ...”

 

Tiêu chưởng quỹ từ tủ phía lấy một cái hộp đưa cho nàng: “Tiền chia lợi nhuận tháng , lẽ từ tháng , thu nhập từ món nấm sẽ còn nhiều như nữa...”

 

Nói xong, như thể sợ Ấu Noãn tin, y vội vàng giải thích: “Đừng xem lợi nhuận phân tán là nhỏ, nhưng chịu nổi sự phân tán rộng rãi ...”

 

Ấu Noãn nghiêm mặt: “Sẽ cắt giảm một nửa chứ!”

 

“Điều đó thì ...” Đại đông gia của y thể cho phép chuyện đó xảy .

 

Ấu Noãn định tâm thần: Thế thì quá, nàng còn đếm tiền nữa cơ.

 

Mở hộp , bên trong là một xấp ngân phiếu dày cộp.

 

Ấu Noãn: ...Không thất vọng, một chút cũng thất vọng, đây chẳng nhiều !

 

Nàng liếc Tiêu chưởng quỹ một cái: Mở đầu dài dòng như , còn tưởng chỉ một trăm lạng thôi chứ!

 

Nàng đếm qua, tổng cộng một nghìn năm trăm lạng.

 

Tiêu chưởng quỹ khà khà một tiếng: “Hơn trăm lạng cho thêm là do đại đông gia thưởng...”

 

Nói đưa sổ sách cho Ấu Noãn xem qua, tính kỹ thì cho thêm hơn một trăm sáu mươi lạng.

 

Thưởng ư? Nàng ngạc nhiên Tiêu chưởng quỹ.

 

Tiêu chưởng quỹ: “Đại đông gia gửi thư , nhà ngươi thực đơn mới lạ nào, thì chỉ điểm thêm cho tửu lầu...”

 

“Cũng ...” Ấu Noãn lười biếng , hơn trăm lạng bạc cho là cho, nàng tự nhiên keo kiệt.

 

“Ngó sen hôm nay thấy ...” Ấu Noãn đại khái xem qua sổ sách .

 

Cuốn là do Tiêu chưởng quỹ đặc biệt chép riêng cho nàng, coi như bản , đặt ở tửu lầu ghi chép sổ sách nấm và tiền lợi nhuận của nàng.

 

“Đi thôi thôi... Chúng bây giờ hậu bếp nghiên cứu một chút.” Tiêu chưởng quỹ liền dậy hậu bếp.

 

“Tiêu chưởng quỹ, đợi cất tiền bạc ...” Nói xong bĩu môi ý bảo y ngoài.

 

Tiêu chưởng quỹ hiểu ý liền lui ngoài cửa.

 

Nàng vội vàng bỏ ngân phiếu hộp sữa bột trong gian.

 

“Xong , thôi...”

 

Hậu bếp.

 

Ấu Noãn một vòng quanh bếp, một thứ chứa trong thùng gỗ lớn đất thu hút ánh mắt.

 

Đây là, băng ư!!

 

“Bên trong là nửa con heo, mới đến sáng nay, đợi băng tan sẽ lấy thịt ướp, món nấm mà phối hợp với thịt xông khói ướp thì thể là tuyệt hảo...” Tiêu chưởng quỹ tiến lên giải thích.

 

Ấu Noãn: “Bên trong xương ống heo chứ?”

 

Tiêu chưởng quỹ: “Có, dùng ?”

 

Ấu Noãn gật đầu: “Lấy hai khúc .”

 

Xương ống hầm ngó sen, cũng là một món tuyệt vị đấy!

 

Ấu Noãn chọn hai đoạn ngó sen bảy lỗ sai tạp vụ rửa sạch.

 

Ngó sen bảy lỗ là loại ngó sen bở và dẻo nhất, thích hợp để hầm canh.

 

Lạ là, trong ao sen chỉ ngó sen bở, mà còn ngó sen giòn.

 

Nàng món ngó sen chín lỗ trộn gỏi.

 

Thêm một món ngó sen xào hạt lựu.

 

“Ta chỉ mấy món thôi, những món khác hãy để đầu bếp nhà ngài nghiên cứu phát triển thêm...”

 

Tiêu chưởng quỹ liên tục .

 

Trên bàn.

 

Xương ống nhỏ hầm ngó sen, ngon lạ lùng.

 

Vị ngó sen cũng dễ gây nghiện, thích hợp cho già và trẻ nhỏ.

 

Ngó sen trộn gỏi giòn sần sật, chua thanh, khai vị.

 

Ngó sen xào hạt lựu cũng tệ.

 

Mấy món quả thực mới lạ.

 

Chỉ là nguyên liệu ...

 

14_Y đặt đũa xuống miệng còn kịp lau: “Dư cô nương, ngó sen trong núi nhiều ?”

 

Ấu Noãn thấy khóe miệng y hai chòm râu dính mỡ, nhịn : “Mọc trong núi của thôn, cũng khá nhiều...”

 

“Tốt , lát nữa chúng bàn bạc giá cả thế nào?”

 

Ấu Noãn gật đầu: “Được, nhưng mà, Tiêu chưởng quỹ đừng để đối thủ tìm đến nhà nữa...”

 

“Ngươi xem ngươi gì kìa, thể! Không đời nào đời nào...” Nói , y giơ tay thề: “Ta lấy danh nghĩa đông gia mà thề, nếu , cứ để tửu lầu sụp đổ...”

 

Ấu Noãn: ...

 

 

Loading...