Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 103: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:21
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hẹ trộn; Trứng xào hẹ; Khoai tây xào hẹ; Bánh bao hẹ; Hẹ xào tôm sông...
Khoai tây kho; Khoai tây răng sói; Bánh khoai tây; Khoai tây sợi; Khoai tây chiên; Khoai tây sợi trộn; Khoai tây nghiền...
Cộng thêm một nồi thỏ xé nguội.
Chưởng quầy Tiêu bàn đầy món vàng món xanh mà mắt hoa lên.
Đây...
Toàn tiệc chay ?
Không đúng, còn một nồi thỏ xé nguội nữa.
Trong bữa tiệc, chưởng quầy Tiêu nếm đến mức tê cả khóe miệng, cuối cùng cũng thể phân biệt món nào ngon.
Y chỉ gật đầu: “Không tệ, tệ, thật tươi ngon...”
Yểu Noãn nín : Trong tửu lầu chủ yếu là món mặn, những món chay , trong lòng chưởng quầy Tiêu e là thất vọng một chút nhỉ!
Chưởng quầy Tiêu: Không thể thể hiện quá mức, nếu lát nữa sẽ khó mà trả giá...
Như thể thấy tiếng lòng của y, Yểu Noãn lập tức dập tắt suy nghĩ đó của y: “Chưởng quầy Tiêu, nhà ít thịt, đợi cuối năm sẽ mời ngươi đến nhà ăn một bữa thịt...”
Biểu cảm của chưởng quầy Tiêu cứng : Vui mừng quá sớm ...
“Được thôi, chờ...” Y gượng .
“Ngon, thật ngon...” Đại Trương ăn đến hai má phồng lên, quên khen một câu.
Tuy khẩu phần ăn trong tửu lầu cũng tệ, nhưng khẩu vị bằng ở nhà họ Dư.
Tiểu Lý lên tiếng, tay dừng , "hừ" một tiếng, liếc xéo Đại Trương mấy cái thật mạnh: “Đồ ăn hại...”
Ăn cơm xong, trời vẫn còn sớm, chưởng quầy Tiêu đề nghị xem phần đất mà nàng mua.
Đến khi đến đất hoang, y mới hiểu nó lớn đến mức nào.
“Cái ... hai họ đến đúng lúc thật!” Chưởng quầy Tiêu vuốt râu vẻ, phớ lớ.
Có hai , rau củ trồng tửu lầu luôn thể là nơi đầu tiên nếm thử .
Đại Trương đ.á.n.h xe trâu đến giữa đất hoang, đổ hết cành khô lá mục xe trâu xuống đầu ruộng, đó chỉ huy Tiểu Lý ủ phân.
Ban đầu Yểu Noãn vội , nhưng Bảo Hoa sốt ruột, thấy Đại Trương và Tiểu Lý rảnh rỗi là cãi cọ, nên ăn cơm xong liền sắp xếp hai đến đầu ruộng việc!
Xem xong đất hoang.
Chưởng quầy Tiêu giữ nụ mặt và cùng mấy vội vã trở về nhà họ Dư, y còn nhiều việc vặt đang chờ xử lý.
Trước khi .
Y gọi Đại Trương sang một bên : “Hai ngươi hãy việc chăm chỉ, đúng , bất cứ chuyện gì, nhớ báo ngay cho tửu lầu...”
Đại Trương liếc xéo y một cái: "Chẳng lẽ bây giờ chúng nhà nàng ?" Báo cho ngươi điều gì?
Tiêu chưởng quỹ: "…Đồ ngốc!"
Thấy Yểu Noãn gần, Tiêu chưởng quỹ toe toét miệng vỗ vỗ vai Đại Trương: "Theo nhà họ Dư mà việc tử tế, chỗ của các ngươi sẽ ít …"
Dứt lời, y hềnh hệch với Yểu Noãn cùng tiểu tư quất ngựa rời .
Đại Trương gãi gãi đầu.
"Sao ?" Yểu Noãn hỏi vọng từ phía lưng .
"Không gì… Mà , Muội út, tam tỷ phu của ngươi ?" Đại Trương với khuôn mặt đen nhẻm nở nụ tươi rói.
Yểu Noãn thật sâu một cái, : "Ta tam tỷ phu…"
Đại Trương , khóe miệng càng mở rộng: Hắn bảo mà, một nữ nhân dắt díu con cái sống ở nhà đẻ, chắc chắn là do phu quân bất tài vô dụng…
Kể từ khi Đại Trương và Tiểu Lý gia nhập.
Chuyện bồi bổ độ màu mỡ cho đất hoang giao cho bọn họ, Bảo Hoa giám công, ba thường xuyên cãi cọ.
Đương nhiên phần lớn là Đại Trương cãi với Tiểu Lý, và Đại Trương cãi với Bảo Hoa.
Mấy ngày trôi qua, Bảo Hoa cạn lời với cái tên ngốc nghếch chất phác .
"Ngươi bệnh ?!" Trong ruộng bậc thang dốc, Tiểu Lý đống phân chất đầy đất mà giận dữ .
"Sao nào, ngươi còn Bảo Hoa việc nặng ?" Đại Trương đoạn, ném một cái sảo tre cho y xúc phân.
"Bảo Hoa , cho nàng , Tiểu Lý là nam nhân đàng hoàng. Nam nhân đàng hoàng nào để nữ nhân việc nặng nhọc? Ta đây mới là đàng hoàng…" Đại Trương đoạn, chạy đến chân bờ đập bên cạnh Bảo Hoa mà nịnh hót.
Tất cả những nam nhân đàng hoàng trong làng chuyên bắt nữ nhân việc: "…"
Tiểu Lý bộ dạng , đầu bốc khói: Mẹ kiếp, kiếp y rốt cuộc gây tội nghiệt gì, để kiếp gặp cái tên ngốc nghếch …
Bảo Hoa liếc xéo một cái, cầm lấy cái cuốc: "Nam nhân đàng hoàng cũng sẽ chuyện mập mờ, còn bờ đập thổi phồng chuyện…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-103.html.]
Đại Trương: "Ê… Ta hiểu…"
Ngày tháng cứ thế trôi qua.
Yểu Noãn đổi rau dại lấy mấy bao bố bông gòn. Nàng nhờ các phụ nhân trong thôn giúp may nguyệt sự cân, nhưng hiện tại bước mùa nông bận tiếp theo.
"Võ thẩm, bà cứ may theo mẫu , mỗi cái năm văn tiền, ?" Yểu Noãn cầm hai tấm vải bông sang nhà bên cạnh.
Võ mẫu che miệng : "Nha đầu nhà ngươi, chuyện tiền bạc sẽ mất tình cảm…"
"Không , nếu bà nhận tiền, sẽ để bà nữa…" Yểu Noãn ngay Võ mẫu sẽ như .
Mèo Dịch Truyện
nàng chỉ một hai cái mười mấy cái, mà là đến hàng trăm cái cơ.
Mặc dù Tỏa Trân và Tỏa Mai hiện tại ở nhà thu thập nấm học kim chỉ.
Yểu Noãn trông mong các nàng đến mức nào, đường kim mũi chỉ xiêu vẹo ngay cả tự dùng cũng khó mà chấp nhận !
Muốn quảng bá ngoài, vẫn nhờ đến những khéo tay kim chỉ…
"Nha đầu nhà ngươi…"
"Võ thẩm, việc nào việc đó, thứ vốn định đưa cho cả thôn cùng , nhưng hiện tại đều bận rộn, chỉ thể nhờ cậy bà thôi…"
Võ mẫu thấy nàng đến nước , cũng chỉ đành cứng nhắc gật đầu: "Được thôi…"
"Cái gọi là… nguyệt sự cân ?" Võ mẫu cầm một mẫu thử lên xem hỏi.
" , đến khi đó bà cũng thể lấy cái mà thử…" Yểu Noãn .
"Được thôi, sẽ khách khí nữa…"
"Không khách khí, khách khí…"
Chuyện nguyệt sự cân chỉ thể tiến hành từng bước.
Nàng vẫn nghĩ cách vận hành bông gòn và giấy vệ sinh như thế nào, chỉ thể dùng bông gòn đổi để thử một đợt .
Tiếp theo, chính là thời điểm hẹ hạt.
Nàng rũ hết hạt để ngâm ủ, đó dùng nước nóng chần hạt, cuối cùng là ủ cho nảy mầm.
Để Bảo Hoa và mấy cầm hạt hẹ rắc thử một trong ruộng nước.
Trong thời gian , Yểu Noãn trộn phân bón đổi từ hệ thống Kim Cách nhỏ đống phân ủ của mấy , rắc đều khắp ruộng nước và đất hoang một lượt.
Giờ thì hẳn sẽ đủ độ màu mỡ, hẹ trồng chắc sẽ thất bại nhỉ…
"Kia kìa! Đó chính là nhà họ Dư…"
Trần Hồng Chi cõng một giỏ nấm, bên cạnh là một nữ tử chừng mười lăm mười sáu tuổi, cùng lên dốc đất nhà họ Dư, chỉ cổng lớn nhà họ Dư .
Triệu Cầm Cầm cánh cổng lớn nhà họ Dư mà ngẩn kinh ngạc.
Từ sớm bà chồng lẩm bẩm mặt rằng nhà họ Dư phát đạt thế nào.
Mãi cho đến bây giờ, khi thực sự thấy căn nhà mắt, nàng mới hiểu nhà họ Dư sống sung túc đến mức nào.
Trong lòng nàng bỗng trỗi dậy một ngọn lửa nóng bỏng, cuộc sống như thế , vì hưởng…
Trần Hồng Chi liếc nàng một cái: "Lát nữa bớt lời , chọc giận Muội út, nó nhận đồ nhà thì sẽ tha cho ngươi …"
Triệu Cầm Cầm Trần Hồng Chi một bước gõ cửa mà thầm nghiến răng.
Từ khi gả nhà họ Lưu, nàng mới hiểu cái vỏ bọc rỗng tuếch của nhà họ Lưu rốt cuộc hư ảo đến mức nào.
Cha chồng và trượng phu của nàng quanh năm đều ngoài thuê lặt vặt, trong nhà tổng cộng chỉ một hai mẫu ruộng, là đất hoang cằn cỗi, trồng gì cũng thu hoạch .
Cuộc sống hiện tại hơn nửa dựa việc nhặt nấm và rau dại mang đến nhà họ Dư đổi lấy lương thực mà sống qua ngày.
Điều càng khiến nàng vốn uất ức càng thêm uất ức, nhà ai , cứ là nhà họ Dư…
"Cốc cốc cốc ~"
"Tới liền đây ~~"
Tỏa Trân chạy lon ton lên mở cửa.
"Tỏa Trân , tới cân nấm đây…"
Trần Hồng Chi giờ đây dám trừng mắt liếc ngang liếc dọc với nhà họ Dư nữa, cả nhà đều là ông chủ giàu , dỗ dành họ…
Tỏa Trân liếc thị một cái, sang Triệu Cầm Cầm đang lưng thị.
Triệu Cầm Cầm cúi gằm đầu, dám Tỏa Trân.
Tỏa Trân hừ lạnh một tiếng: "Ôi chao, đây chẳng là con gái của ả quả phụ ?"
Nghĩ năm xưa khi Triệu Cầm Cầm và thị đến nhà họ Triệu giương oai diễu võ, nào thấy thị từng khiêm nhường thấp kém như thế …