Nông Nữ Mở Khóa Hệ Thống Làm Giàu - Chương 102: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:04:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khoản phân chia lợi nhuận lớn, phát tài !

 

Thời gian chớp mắt trôi qua.

 

Lại đến ngày chia lợi tức nấm.

 

Lần , chưởng quầy Tiêu đích đến.

 

Còn thêm hai kẻ theo lưng.

 

“Bảo Hoa~ Bảo Hoa, đến giúp nàng việc đây...” Đại Trương mặt tươi nịnh nọt tiến lên chào hỏi Bảo Hoa.

 

Bảo Hoa: ...Ngươi thật quá đường đột! Cứ như quen với ngươi lắm !!!

 

Tiểu Lý thấy vẻ mặt nịnh bợ của liền nổi giận: “Có bệnh!”

 

Rõ ràng trong tửu lầu ngày nào cũng nhàn nhã, chẳng ai đ.á.n.h gây rối, họ chỉ là những kẻ ăn .

 

Thế mà cứ bám lấy chưởng quầy đòi dẫn họ đến Phương Viên thôn lao công, tự đến , còn lôi kéo cả y.

 

Bệnh hề nhẹ...

 

Tiểu Lý liếc xéo mấy cái thật mạnh, răng nghiến chặt...

 

“Được thôi, nhà mua ba bốn mươi mẫu ruộng đất... Vậy thì phiền hai vị ...” Bảo Hoa liếc xéo Đại Trương, buông một câu nghẹn họng mà chẳng sợ đoạt mạng.

 

“Rầm!!!”

 

“Cẩu Lý, ngươi đ.á.n.h gì???”

 

Tiểu Lý lỗ mũi bốc khói: Má nó, ba bốn mươi mẫu ruộng! Mười con trâu cũng xuể!!

 

Bên ồn ào náo nhiệt.

 

Phía Yểu Noãn là hớn hở vui mừng.

 

“Cô nương Dư, nàng , món nấm giờ trở thành món ăn chủ lực của Khánh Khách Tửu lầu, hơn nữa còn là món chủ lực giới hạn mỗi ngày, doanh chiếm hơn bốn phần mười tổng món ăn của tửu lầu...”

 

Chưởng quầy Tiêu vui mừng khôn xiết, vỏn vẹn hai tháng, thị trường món nấm như chẻ tre, ai thể nghĩ những cây nấm tầm thường nhiều yêu thích đến .

 

Và bởi vì tửu lầu do y quản lý là nơi đầu tiên phát triển món nấm, hiện giờ y thăng chức Tổng quản sự của mười tửu lầu phía Nam.

 

Ông chủ khen ngợi y ngớt, tất cả những cơ hội , đều là do cô nương Dư mang cho y.

 

lúc , y trong lòng vô cùng cảm kích Yểu Noãn, mặt cũng thêm mấy phần chân thành.

 

“Vậy thì chúc Khánh Khách Lâu chúng ngày càng lên một tầm cao mới...” Yểu Noãn tươi rói.

 

Điều nghĩa là... nàng gián tiếp ung dung hưởng lợi !!!

 

Chưởng quầy Tiêu từ hầu nhận lấy sổ sách đưa cho Yểu Noãn: “Hiện giờ mười tửu lầu đang vận hành, và trong phạm vi quản lý của , những sổ sách đều thể bằng chứng...”

 

Yểu Noãn thể nhận ý trong lời của chưởng quầy Tiêu, đây là biến tướng báo cho nàng , những sổ sách gian lận!

 

“Ta tin chưởng quầy Tiêu...” Yểu Noãn mở sổ sách xem xét cẩn thận.

 

Trong lòng cả kinh: E là y thực sự biến món nấm thành món ăn chủ lực của tửu lầu .

 

Riêng món nấm chiếm hơn bốn phần mười tổng lợi nhuận của tửu lầu, đương nhiên con cứ xem thôi, nàng xem là thật...

 

Thử nghĩ mà xem, trong tửu lầu của đại gia ẩm thực một phủ thành, sơn hào hải vị gì mà .

 

món nấm quả thực tiềm năng vượt khỏi vòng vây, trở thành một ngôi sáng...

 

Có lẽ là vì tươi mới từng ăn qua? Hay vì nấm độc ngon, quyến rũ hết đến khác thử?

 

Nàng gạt bỏ nghi ngại, những hàng liệu hấp dẫn ánh mắt.

 

Thu nhập một tháng của năm tửu lầu ở phủ thành đạt một vạn lượng, cộng thêm bốn ngàn lượng của năm tửu lầu cấp huyện còn ...

 

Đây...

 

Tổng lợi nhuận món nấm của tửu lầu trong một tháng: một vạn bốn ngàn lượng.

 

Phần chia lợi nhuận của nàng – một ngàn bốn trăm lượng!!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mo-khoa-he-thong-lam-giau/chuong-102.html.]

Nàng sờ túi tiền chưởng quầy Dư đưa tới, giống như đang .

 

Bên trong bốn trăm lượng bạc là thỏi bạc và bạc vụn, Yểu Noãn nhắc đến, đôi khi nàng dùng bạc còn tiệm bạc đổi, phiền phức.

 

Chưởng quầy Tiêu đổi tất cả tiền lẻ thành bạc cho nàng, còn mười tờ ngân phiếu.

 

“Cô nương Dư, nấm ước chừng còn một hai tháng nữa là hết, cửa hàng ở trấn thu mua nấm ngơi nghỉ, tranh thủ thời gian mà thu mua một đợt lớn, nếu thì tám chín tháng nữa mới món nấm...”

 

Chưởng quầy Tiêu thấy nàng cầm tiền vẻ mặt mơ hồ, liền đúng lúc lên tiếng nhắc nhở.

 

Mèo Dịch Truyện

Một ngàn lượng bạc đối với dân thường quả thực là khoản tiền khổng lồ trời ban, nhưng đối với tửu lầu mà cũng chỉ là một khoản tiền lẻ nhỏ bé.

 

Tuy nhiên món nấm quả thực mang lợi nhuận lớn, tìm cách giữ thêm một thời gian nữa mới đúng.

 

Yểu Noãn cất bạc , nghiêm túc gật đầu: “Không chưởng quầy Tiêu cách nào để bảo quản nấm ?”

 

“Ông chủ đang tìm cách, định xây một hầm băng ngầm, chuyên dùng để bảo quản nấm...” Chưởng quầy Tiêu thành thật đáp lời.

 

Yểu Noãn mắt sáng rực: Quả hổ là thương nhân hoàng gia, tầm quả nhiên khác biệt, ý tưởng tiên tiến!

 

Phương pháp đấy, tuy mạnh bằng gian khóa nhiệt định thời của nàng, nhưng phương pháp ướp lạnh nấm tươi ở thời hiện đại cũng là lựa chọn hàng đầu.

 

“Cái đấy, các ngươi tranh thủ hơn một tháng cho xong, nếu chậm trễ hơn nữa, e là giữ bao nhiêu nấm nữa...”

 

Chưởng quầy Tiêu gật đầu: “Đang gấp rút đây...”

 

Nói xong chuyện nấm, Yểu Noãn chu môi chỉ về phía sân viện : “Chưởng quầy Tiêu sắp xếp hộ viện cho nữa ? Chẳng lẽ đối thủ tìm đến ?”

 

Chưởng quầy Tiêu ha ha : “Đối thủ tạm thời , giấu cô nương Dư, hiện giờ quản lý mười tửu lầu, phân khó bề xoay sở, hai hôm tên Đại Trương về cứ bám lấy đòi đến nhà nàng nông, cái ...”

 

Chưởng quầy Tiêu đầy ẩn ý: “E là Phương Viên thôn quả thực là nơi đất đai màu mỡ, đến đây cũng dùng thêm hai bữa cơm đây...”

 

Yểu Noãn nhíu mày : “Bọn họ... ngươi mang ?”

 

Chưởng quầy Tiêu gượng: “Bọn họ là do thuê về, thấy họ thật sự thích nơi , nàng mua nhiều đất, chi bằng để họ giúp nàng cày ruộng, tiền công chúng trả ...”

 

Yểu Noãn nheo mắt: Chuyện như ? Nàng tin...

 

Quả nhiên.

 

“Chính là vài công thức món ăn của nàng, cái đó, khụ khụ...” Chưởng quầy Tiêu xong, khuôn mặt già đỏ ửng.

 

Đại ông chủ thật là, y chỉ nhắc đến vài với ông rằng tiểu cô nương nhà họ Dư nấu ăn tuyệt, thế mà ông cứ bắt y đến xin công thức món ăn của ...

 

Yểu Noãn liếc sân viện, Đại Trương và Tiểu Lý đang hùng hổ trợn mắt cãi cọ, còn Bảo Hoa thì hai họ chọc ngớt.

 

Khẽ thở dài một tiếng: Trong nhà quả thực cần lao động, chi bằng thuận nước đẩy thuyền?

 

Để chiếm lấy thế chủ động, nàng vẽ vời vài kế hoạch lớn lao cho chưởng quầy Tiêu.

 

Nào là hẹ, khoai tây, nhũ bính, thỏ xé nguội, nàng tiện miệng một lượt.

 

Chưởng quầy Tiêu xong mắt trợn tròn: “Tốt , cô nương Dư, nàng đúng là đầu bếp trời chọn!

 

Vậy thế , hẹ và khoai tây nàng , nếu trồng thì chuyển giao cho tửu lầu chúng tiên thì , nàng yên tâm, giá cả tuyệt đối bớt xén...”

 

“Đại Trương và Tiểu Lý, coi như tửu lầu đặc biệt tặng cho nàng, để công cho nàng, tiền lương tháng của họ tửu lầu sẽ bao trọn...”

 

“Vậy họ là của của tửu lầu?”

 

“Đương nhiên là của nàng, lát nữa sẽ mang khế ước của hai đến cho nàng, tiền lương tháng họ phát nửa năm một , đến lúc đó sẽ tính sổ sách của nàng, nàng cứ thế mà phát cho họ...” Chưởng quầy Tiêu phấn khích xoa xoa tay.

 

Tửu lầu những năm nay món ăn nào nổi bật, cũng món mới, món nấm là một xu thế , y nắm bắt lấy!

 

“Được, cứ quyết định như , hôm nay sẽ vài món cho ngươi nếm thử ...” Yểu Noãn xong, hài lòng, khác bỏ tiền thuê việc cho , thật sảng khoái...

 

Trong khi chưởng quầy Tiêu và Dư phụ đang chuyện trời đất.

 

Nàng chui bếp dùng hệ thống mua một giỏ lớn hẹ và khoai tây.

 

Bảo Lưỡng Khóa phụ giúp trong bếp.

 

Tối nay sẽ yến tiệc hẹ khoai tây...

 

Làm chưởng quầy Tiêu lóa mắt...

 

 

Loading...