Nông Nữ Mang Không Gian: Ta Không Còn Là Kẻ Yếu Đuối - Chương 59: Kế hoạch của Tần Niệm
Cập nhật lúc: 2025-09-01 04:49:31
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Chấn Hải đẩy xe tới. Trước đây nhặt đá, Cảnh Phong sợ chân ông lành hẳn, thể đẩy xe nặng, nên kiên quyết cho ông đẩy.
Nhiều đá như , đều do một Cảnh Phong đẩy về.
Giờ chân ông lành hẳn, ông thương Cảnh Phong, nỡ để Cảnh Phong một đẩy xe đá, hai cha con mỗi một chuyến.
Như cả hai đều thể nghỉ sức, quá mệt mỏi.
Tần Niệm kể cho Cảnh Chấn Hải chuyện nàng thấy tiếng .
Cảnh Chấn Hải suy nghĩ một lát: “Đừng sợ. Có thể là thợ săn bên núi, săn xa, tới vùng núi của chúng .
Không nhất định là ở gần hang động, thể là tiếng theo gió bay tới.”
Tần Niệm , trong lòng mới yên tâm.
Cảnh Phong : “Trong hang động chúng hai thùng mật ong, nếu thật sự cạy cửa hang, cứ để lấy .”
“, con đừng một lên núi, một khi gặp kẻ thì phiền phức lắm.”
“Không , thường đánh , thể đánh , chạy trốn là .”
Nghĩ đến gian của , Tần Niệm bật : “Cảnh Phong, chạy nhanh, ai thể đuổi kịp .”
Cảnh Phong tự nhiên tin, nhưng cũng sẽ vì điều mà tranh cãi với Tần Niệm, , uống một ngụm nước, dậy việc.
Tần Niệm tảng đá lớn, trong lòng nàng vẫn luôn suy nghĩ, nhà xây xong .
Trời hạn hán thế , dù mấy ngày nữa mưa, trồng trọt cũng kịp nữa.
Không thể cứ mãi thế , nên gì đó, chút chuyện buôn bán.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng nghĩ nên nghề buôn bán gì.
Tần Niệm dậy xung quanh, nếu là kiếp , nàng thể xem những mẩu chuyện vui để giải sầu, chuyên xem những thứ khôi hài.
Cùng một tiếng, phiền não liền vứt khỏi chín tầng mây.
Mẩu chuyện vui giải sầu ư?
Tần Niệm trong đầu lóe lên linh quang, chợt nghĩ tới quán lẩu và quán hầm trong nhà lều mà nàng từng thấy trong những mẩu chuyện vui.
Lẩu thì lẽ mua , cái cũng vội, từ từ tìm cách, thể tiên mở quán hầm trong nhà lều.
Rau củ đều trồng trong nhà lều, hái tại chỗ bán tại chỗ, khách thích tự hái cũng , thích ăn gì thì hái nấy.
đúng đúng, cứ cái .
Triều đại màng che nhà lều, nghĩ cách khác, xây một cái lều tương tự nhà lều, cái hẳn khó.
Giờ bắt tay chuẩn , đợi đến khi trời lạnh, lúc khai trương.
“Cảnh thúc, Cảnh Phong, tạm thời đừng nhặt đá nữa, hai đây một chút, chuyện cần bàn bạc với hai .”
Cảnh Chấn Hải và Cảnh Phong đều tới.
“Tiểu Niệm, chuyện gì ?”
Tần Niệm kể kế hoạch nàng định xây một cái nhà lều để mở quán hầm.
Mắt Cảnh Phong lúc đó sáng bừng: “Ý đó, cảm thấy .”
Lời dứt, ánh mắt tối .
Cảnh Chấn Hải suy nghĩ hồi lâu, ông khuôn mặt tràn đầy sức sống của Tần Niệm:
“Năm mất mùa liên tiếp, nhưng cơm ăn chỉ là bách tính nghèo khổ.
Những giàu , vẫn cứ ăn ngon uống . Chúng mở quán hầm trong nhà lều, kiếm tiền từ những giàu đó, thấy khả thi.”
Mồ hôi mặt ông càng nhiều hơn, trong ánh mắt tràn đầy sự khó xử:
“Tiểu Niệm , tiền xây nhà đều do con bỏ , giờ vẫn còn nợ trả hết.
Mở quán ăn –
Con xem thế , và Cảnh Phong cùng với Cảnh thím nhà con, coi như giúp con việc, tính là hợp tác.
Nếu ăn phát đạt, con kiếm bạc, thì cho chúng chút tiền công. Nếu kiếm bạc, tiền công cũng cần cho.”
“Cảnh thúc, tuy tiền xây nhà mua gạch xanh là do cháu bỏ , nhưng đá thì đều do thúc và Cảnh Phong nhặt về, đẩy về nhà.
Những việc nặng nhọc như xà nhà, đòn tay, xây tường, lắp cửa sổ... đều do thúc và Cảnh Phong .
Ngay cả tường viện của chúng , cũng là do thúc và Cảnh Phong bỏ nhiều công sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mang-khong-gian-ta-khong-con-la-ke-yeu-duoi/chuong-59-ke-hoach-cua-tan-niem.html.]
Nếu chiếm tiện nghi, thì là chiếm tiện nghi của các ngươi. Sau , bất kể gì, chúng đều cùng , cùng kiếm bạc.
Trừ khi các ngươi cho rằng , đồng ý .”
Cảnh Chấn Hải trăm mối cảm xúc lẫn lộn, “Cảnh thúc thể đồng ý ? Đồng ý, vô cùng đồng ý.
Tiểu Niệm, con quyết định việc, cả nhà đều lời con, con thế nào thì thế đó, con chủ.”
Cảnh Phong cũng vui mừng khôn xiết: “Tiểu Niệm, thời gian rảnh, và cha thể lên núi săn bắn, chúng cũng giống Tùy Duyên Cư , bán thịt rừng.”
“Vậy thì quá .”
Tần Niệm : “Cảnh thúc, Cảnh Phong, hai đều thấy , ngày mai chúng bắt đầu tìm địa điểm.
Cái dễ , trong huyện thành chỗ nào lớn như , chắc chắn .
Phải ở nơi gần huyện thành, mua mấy mẫu đất, hẳn là đủ .”
Cảnh Phong : “Được, ngày mai chúng tạm thời nhặt đá nữa, nha hành ở huyện thành hỏi thử, xem ai bán đất .”
Bàn bạc xong xuôi, mấy đều vui vẻ.
Khi mặt trời lặn nhuộm đầy chân trời, họ thu dọn đồ đạc về nhà.
Lý bà tử xong bữa tối, chỉ chờ Tần Niệm về. Bữa tối nấu cháo bột ngô, cho thêm một nắm đậu ăn.
Món ăn là khoai tây thái sợi hấp.
Hai củ khoai tây thái sợi nhỏ, cho đĩa, thêm một thìa nhỏ mỡ heo, một thìa nhỏ nước tương, trộn đều.
Đặt giá hấp nồi cháo bột ngô, đặt đĩa khoai lên giá để hấp.
Cháo chín, khoai tây hấp cũng chín, khi mang , rắc thêm một nắm hành lá, hương thơm bay khắp nhà.
“Bà ngoại, ăn cháo nguội, còn thì ?”
“Ta ăn nóng. Nóng cũng quá nóng , để nguội nửa ngày .”
Tần Niệm tiên múc một bát lớn cháo bột ngô cho Lý bà tử, đặt lên bàn ăn.
Sau đó múc mấy muỗng chậu sành, rửa bằng nước mấy , đợi cháo nguội mới cho bát, bưng tới bàn ăn.
“Bà ngoại, mở một quán hầm –”
Tần Niệm kể kế hoạch của .
Lý bà tử sống hơn nửa đời , từng nghĩ đến chuyện ăn, bà giật : “Có ?”
“Không gì là .”
Tần Niệm phân tích cho bà : “Bà ngoại, mới mười sáu tuổi, phấn đấu thì ?
Cho dù thua lỗ, cùng lắm thì từ đầu, tổng sẽ một ngày thành công.
Người tin , sẽ thất vọng .”
“Bà ngoại tin con, dù thật sự thua lỗ, cũng thất vọng, cùng lắm thì hai bà cháu đào bồ công mà ăn.
Cảnh thúc và Cảnh Phong đồng ý ?”
“Đều đồng ý.”
“Tiểu Niệm, bọn họ ngoài, tuy tay bạc, nhưng bà ngoại thấy, cũng nên tính bọn họ là hợp tác.
Con xem xây nhà, cả nhà bọn họ chịu bao nhiêu vất vả, ai oán thán một lời nào, bà ngoại thể sai .”
“Ta rõ với Cảnh thúc , bọn họ tính là hợp tác.”
“Con mở quán hầm, đun bếp. Cảnh thím nhà con cũng , bà việc nhanh nhẹn, cắt rau khéo.”
Tần Niệm gật đầu: “Để tiết kiệm chi phí, chúng tạm thời thuê . Cảnh thúc trông coi bếp, mua sắm, thu tiền, còn cùng Cảnh Phong phục vụ.”
Lý bà tử hì hì: “Tiểu Niệm, con Tần bà tử và Lý Đại Hoa hai cái âm binh , chúng mở quán ăn, vì tức ?”
Tần Niệm gật đầu: “Chắc chắn sẽ . Để đề phòng bọn họ đến gây rối, cứ với bọn họ là do Cảnh Phong mở.”
“ , thể để cái lũ đó .
Bằng , ba hôm hai bữa tới.”
Lý bà tử thẳng: “Chúng mang theo xẻng gỗ sồi, cái lũ súc sinh , bất kể ai đến, đều dùng xẻng gỗ sồi mà vả tai.
Cho bọn chúng về nhà mà ong ong cả đầu .”