Tôn Đại Ba Đường Tiểu Mỹ lóc như thế, liền kích phát dũng khí của .
Hắn nắm tay Đường Tiểu Mỹ trở về nhà.
Vợ chồng Tôn Lão Tứ quả nhiên đang ở nhà. Biên quan chiến sự, lương thực cứu tế ngừng cung cấp.
Tôn Lão Tứ và Tôn Đại Ba đều lý chính biên đội tuần tra, còn nàng ( Đại Ba) mỗi ngày lên núi đào rau dại, đôi khi cũng nhặt chút nấm.
Cầu ông nọ bà khắp chốn vay tiền, đất thì gieo trồng , nhưng bắp đến mùa thu mới thu hoạch .
Giờ đây mỗi ngày chỉ thể ăn rau dại, bụng cứ kêu rỗng ruột liên hồi.
Đang giường đất rầu rĩ thì Tôn Đại Ba nắm tay Đường Tiểu Mỹ bước .
Tôn Đại Ba thấy Nương thì rụt cổ , ưỡn :
“Nương, Tiểu Mỹ mang thai cốt nhục của con, còn sảy thai. Nàng vì con mà chịu đựng như , con thể phụ bạc nàng.
Con cùng Tiểu Mỹ định , đời , con nếu Tiểu Mỹ thì cưới.”
Nương Đại Ba ngây dại , con trai nàng, suốt hai mươi năm nay từng lúc nào lời nàng, bây giờ là đây?
“Ngươi gì? Ngươi nếu Đường Tiểu Mỹ thì cưới? Ngươi nữa xem.”
Đại Ba nương xuống giường, cúi nhặt chiếc giày đất, nàng mang , mà là dùng đế giày quất Tôn Đại Ba.
Tôn Đại Ba từ nhỏ đến lớn thấy quá nhiều hành động của Nương , lập tức kéo Đường Tiểu Mỹ, vắt chân lên cổ mà chạy.
Đường Tiểu Mỹ cố sức níu xuống đất, nàng quyết chạy.
Nếu chạy , trong làng Đại Oa sẽ nàng tự ý đến tận nhà, còn Nương Tôn Đại Ba đánh đuổi ngoài.
Tất cả sẽ đem nàng trò .
Tôn Đại Ba thấy Đường Tiểu Mỹ như cũng chạy nữa, cổ ưỡn lên một chút, kéo Đường Tiểu Mỹ trong nhà.
Vào nhà qua phòng bếp , thấy con d.a.o thái rau thớt, Tôn Đại Ba tiện tay cầm lấy.
Tôn Đại Ba chạy , Đại Ba nương nhờ kinh nghiệm nhiều năm nên trong lòng rõ nàng thể đuổi kịp.
Ném giày, xuống giường đất, Tôn Đại Ba kéo Đường Tiểu Mỹ , tay còn xách con d.a.o thái rau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-mang-khong-gian-ta-khong-con-la-ke-yeu-duoi/chuong-130-ton-dai-ba-muon-cat-co.html.]
Đại Ba nương Tôn Đại Ba: “Ôi chao, chạy quá xa, xem gan lớn hơn nhiều .
Thế nào, xách d.a.o thái rau c.h.é.m ? Đến đây, cứ c.h.é.m , c.h.é.m c.h.ế.t cũng đỡ ngày ngày lên núi hái rau dại.
mà, con d.a.o lâu dùng để cắt gì , han gỉ cả , ngươi dùng chút sức mới .
Cái ngày tháng vô vọng cũng chịu đựng.”
Lời hết, con d.a.o thái rau trong tay Tôn Đại Ba đặt lên cổ .
“Nương, nếu nương chấp thuận chuyện hôn sự của con với Tiểu Mỹ, con sẽ tự c.h.é.m c.h.ế.t .
Việc sai trái con , thể xong phủi tay chối bỏ trách nhiệm, con còn gọi là nam nhân ?
Tổ tông tám đời của chúng đều sẽ mắng một lượt, còn lật mắng thêm nữa.”
Tôn Lão Tứ đang xổm ở góc tường nhặt rau dại, từ từ dậy, mớ rau dại trong tay rơi vãi khắp đất.
Trời ơi! Cái thằng Đại Ba lật trời ?
Tôn Đại Ba mắt liếc sang một bên, thấy Tôn Lão Tứ đang ngẩn : “Cha, đời chịu đựng hết sự giận dỗi của Nương con.
Hôm nay con sẽ gương cho xem, chúng sống nổi, ít còn c.h.ế.t chứ?”
Vừa dứt lời, môi của Đại Ba nương trề xa, vẻ mặt đầy khinh bỉ.
Bấy nhiêu năm , hai cha con tính nết , nàng còn rõ ? Dọa ai đó chứ?
Chưa đợi nàng gì, đứa con trai Tôn Đại Ba mà nàng tự nhận là hiểu rõ, động thủ, con d.a.o thái rau han gỉ cắt cổ .
Máu chảy dọc theo cái cổ mảnh khảnh như ống tre xuống, đỏ tươi như , nổi bật như .
“Đại Ba.”
Cha Nương Đại Ba và Đường Tiểu Mỹ đồng thời kêu lên.
“Đại Ba, mau dừng tay, đây, định với ngươi nữa, thà cô độc đến già, cũng ngươi vì mà mất mạng.”
Đường Tiểu Mỹ xong, bật nức nở.
“Tiểu Mỹ, đừng , nếu thành chuyện thì chúng phu thê sống, nếu thành thì chúng phu thê chết.