Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 99
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:20:08
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Ngọc theo đuổi quá nhiều thứ, quá mục đích, tranh vẽ cũng là mã dẻ cùi, linh hồn, đúng, là linh hồn vặn vẹo.
Tất cả trong nhà đều để ý chuyện , Ôn Gia Thụy cũng cảm thấy cháu gái Ôn Ngọc cần dạy dỗ một chút, chút đau khổ, hiện tại gánh chịu, nhận dạy dỗ thì lẽ sẽ trở nên hơn.
Hơn nữa trong lòng Ôn Gia Thụy đang suy nghĩ, Từ đại sư tới tìm đồ chính là con gái nhà ?
"Noãn nhi, thể Từ đại sư đang tìm con, ông nhận con đồ đó! Con ..."
Ôn Noãn: "Không ."
"À." Ôn Gia Thụy hỏi nữa.
-
Huyện thành.
Từ Đình Chi trực tiếp đến nha môn, tìm Âu Dương Hoài An.
Ông là tính lật tung bộ huyện thành lên cũng tìm xem rốt cuộc đồ của ông ở nơi nào!
Trong nha môn, ngày hôm qua Âu Dương Hoài An trở về dặn dò nha sai, nếu Ôn Noãn đến mua ngọn núi đá thì sẽ bán với giá một vạn lượng.
Hôm nay nha sai vui mừng với là tòa núi đá bán , còn là bán với gia ba vạn lượng, là một tên Ôn Gia Phú mua.
Đã qua mùa thu hoạch, đúng là tiết trời nông nhàn, huyện lệnh đại nhân đang phiền vì tìm tiền bạc sửa chữa đường sông, gã bán nhiều hơn hai vạn, chắc chắn huyện lệnh đại nhân sẽ vui mừng!
Huyện lệnh đại nhân vui mừng, chừng sẽ thăng gã lên một cấp bậc.
Đáy lòng của Âu Dương Hoài An chợt dâng lên một dự cảm , nhớ rõ cha của nha đầu tên là Ôn Gia Thụy, Ôn Gia Phú!
Âu Dương Hoài An kiểm tra hộ khẩu một chút, thật sự sai !
Đột nhiên nhiên cảm thấy sấm chớp rền vang!
Có khi nào Thập Thất sẽ g.i.ế.c ?
Âu Dương Hoài An tức đến hộc máu, trừng mắt nha sai : "Sao ngươi bán ngọn núi đá đó cho Ôn Gia Phú!"
Đây là đầu tiên nha sai thấy Âu Dương Hoài An lộ vẻ mặt nghiêm khắc như !
Ngày thường đại nhân vẫn luôn chuyện hiền hòa.
Nha sai dọa đến mức chuyện trôi chảy: "Đại, đại nhân, ngài, ngài bán ngọn núi đá ?"
Âu Dương Hoài An sắp tức c.h.ế.t : "Ta là bán cho hai cha con , chứ bán cho những khác!"
Hiện tại báo cáo thế nào đây?
May mắn là bán với giá ba vạn lượng, lỗ, nếu chắc chắn Thập Thất sẽ bắt bồi thường 30 vạn lượng!
Không đúng, một quặng ngọc, khi khai thác xong khả năng kiếm lời hơn 30 vạn lượng đấy!
Nha đầu nhặt một tảng đá, khui chính là đế vương lục thượng hạng! Một khối giá trị vạn lượng!
Bán với giá ba vạn lượng là quá thua lỗ!
Nếu Thập Thất bắt bồi thường thì...
A!! đây là ép tham quan !
Nha : "..."
Bán đồ vật cũng quy định bán cho ai ?
Gã còn cho rằng ai giá cao thì chứ!
Nhìn gương mặt tuấn tú mưa gió âm u của huyện lệnh đại nhân, trong lòng nha sai càng thêm luống cuống: "Là, là huyện huyện thừa đại nhân, lúc đó ngài cũng mặt, là ngài bảo thuộc hạ bán!"
Âu Dương Hoài An lời thì chợt cứng đờ: "Sao như ? Chuyện liên quan gì đến Lý Hoài Ân? Ngươi một năm một mười kề chuyện cho ! Thiếu một chữ, ngươi bồi thường cho 30 vạn lượng!"
Chuyện dính dáng gì đến Lý Hoài Ân ?
Sao ông xen chuyện chứ?
30 vạn lượng? Suýt chút nữa nha sai quỳ xuống!
Gã gập ghềnh kể đầu đuôi chuyện xảy hôm qua, một năm một mười .
Âu Dương Hoài An , như suy điều gì đó.
Sau đó đưa kết luận, con cáo già Lý Hoài Ân dựa lời của , đoán núi đá là quặng ngọc, đó tìm nhanh chân giành !
Mặc kệ như thế nào, kết quả đều là hại quặng ngọc của tên ma đầu m.á.u lạnh vô tình Thập Thất rơi tay của huyện thừa!
Có quặng ngọc, huyện thừa sẽ cái cớ để tham ô tiền bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-99.html.]
Ngọc bích là vô giá mà! Ai rốt cuộc ông thật sự kiếm bao nhiêu ngân lượng!
Đau đầu!
Hắn cũng c.h.ế.t cho !
Ông trời ơi! Hãy cứu lấy con !!
Ngọc thạch bán , cho dù là huyện lệnh cũng thể cưỡng ép cướp trở về.
Hơn nữa việc còn huyện thừa nhúng tay , Âu Dương Hoài An càng nghĩ đến nhiều vấn đề hơn nữa.
Hắn trực tiếp trở về thư phòng, cầm bút liền bắt đầu thư cho Nạp Lan Cẩn Niên:
Thập Thất ơi, ơi, ông của ơi, tổ tông của ơi, xin ...
Hắn thư xong, Từ Đình Chi lập tức tới đây.
Âu Dương Hoài Nam dáng vẻ tức giận hộc m.á.u của ông thì ngạc nhiên : "Từ lão, ngài gặp chuyện gì ?"
"Lão phu tìm một , đào ba thước đất, cũng tìm cho !"
Âu Dương Hoài Nam , tò mò hỏi: "Là ai đắc tội Từ lão ? Chắc chắn sẽ giúp ngài tìm , dạy dỗ một trận nhớ đời!"
"Không ai đắc tội , là tìm đồ của ! Nàng họ Ôn, là một cô nhóc mười tuổi."
Từ lão tìm đồ ?
Lại là nha đầu họ Ôn, và nha đầu họ Ôn duyên chứ?
Hơn nữa Từ lão như , Âu Dương Hoài An lập tức nghĩ tới nha đầu Ôn Noãn .
Hắn cô nhóc y thuật, nàng còn vẽ tranh!
"Đại đa họ Ôn ở huyện Ninh Viễn đều ở trong Ôn gia thôn, trong Ôn gia thôn một cô nương."
"Không của Ôn gia thôn, Ôn gia thôn nàng! Ta tìm ." Từ Đình Chi cho rằng cũng chính là Ôn Ngọc, lập tức ngắt lời của : "Cậu tra ghi chép hộ tịch trong nha môn, xem ngoài Ôn gia thôn thì những họ Ôn khác còn sống ở nơi nào."
"À, Được ! Ngài yên tâm, nhất định sẽ giúp ngài tìm nàng!"
Kết quả: Trong mấy ngày kế tiếp, Từ lão tìm tất cả họ Ôn khắp huyện thành, thậm chí là bộ châu phủ nhưng vẫn tìm đồ nhỏ của ông.
Ông bắt đầu tìm kiếm sang các huyện khác.
Đương nhiên Ôn Noãn hề những việc .
Nàng đang vội vàng cải tiến hạt giống, vội vàng xới đất ươm mạ, vội vàng trồng tiểu mạch, còn vội vàng vẽ bản thiết kế gia cụ và chuẩn việc khai trương cửa hàng.
Người một nhà đều bận tối tăm mặt mày, hận thể phân .
Dù mấy ngày nữa là đến ngày xây nhà , nhưng trồng thêm một vụ lương thực thì thể chậm trễ việc , trồng lúc xây nhà.
Nếu đợi đến lúc xây nhà sẽ lo liệu hết, hơn nữa trồng quá trễ còn chậm trễ vụ gieo trồng lương thực đầu xuân.
Hai mươi mẫu ruộng đó, ngày nào Ôn Gia Thụy cũng đều mang theo hai mươi công theo ngày trồng tiểu mạch.
Ôn Noãn dám dùng hai mươi mẫu ruộng trồng lúa nước, dù nàng cũng quá tin tưởng lúa nước sẽ vượt qua mùa đông, nhưng tiểu mạch thì thật sự thể vượt qua mùa đông.
Nàng mây tía đủ mạnh mẽ đến mức thể đổi gien chịu lạnh của lúa nước .
Vậy nên nàng đào một vũng đất đất hoang để trồng lúa nước, dự định dùng một mẫu ruộng của nhà Nhị Lại T.ử trồng thí nghiệm lúa nước.
Hai mươi mất ba ngày mới trồng xong hai mươi mẫu ruộng nhà họ Điền và năm mẫu ruộng cạn.
Sau đó trở trong thôn trồng năm mẫu ruộng cấp thấp lúc của Phùng địa chủ, cũng là trồng tiểu mạch.
Ngọn núi tạm thời bỏ đó, chờ sang đầu xuân mới quyết định.
Bởi vì năm mẫu ruộng cấp thấp của thôn họ Phùng nối liền với đồng ruộng của thôn họ Ôn, nên tất cả trong thôn đều Ôn Gia Thụy mua năm mẫu ruộng cấp thấp của Phùng địa chủ, nhưng vẫn là ông trồng gì đó.
Năm mẫu ruộng ít nhất cũng cần hai mươi lượng đấy!
Mọi hâm mộ một hồi.
mà năm mẫu ruộng cũng ruộng , giống như cũng thu hoạch gì.
Thôn dân đều tò mò qua tìm hiểu tin tức.
Sau đó bọn họ thấy nhà Ôn Gia Thụy đều trồng tiểu mạch thì đều bảo bọn họ ngốc.
Đương nhiên đây đều là lời trêu đùa của mấu trẻ tuổi, việc truyền tới tai những thế hệ trở thành vấn đề khác.
Có một ông lão trong thôn sốt chạy đây: "Gia Thụy, ngươi là đang trồng tiểu mạch ? Nơi của chúng thể trồng tiểu mạch chứ? Có ngươi truyền thuyết tổ tiên truyền ? Mau chóng dừng , đừng trồng nữa! Trồng là xảy chuyến lớn đó!"