Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:49:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ông lão đạo cốt tiên phong há miệng thở dốc, nghĩ đến mang đủ ngân phiếu, ông ảo não : "Vừa mua một đống phế vật, sớm thì để dành bạc trực tiếp mua bức vẽ !"

 

Ông ngờ huyện Ninh Viễn cũng thể xuất hiện báu vật vô giá như !

 

Hôm nay mà mang đủ ngân phiếu để mua bức tranh , đó đưa bức tranh đến Kinh Đô hoặc hải ngoại cũng đều thể nhẹ nhàng bán với giá một vạn lượng!

 

Ôn Ngọc: "..."

 

Phế vật trong lời của ông cũng bao gồm bức tranh của nàng ?

 

Không thể mua thần tác , ông lão đạo cốt tiên phong lập tức lên, trực tiếp rời .

 

Phần cái gì, ông cũng đều hứng thú.

 

Ôn Ngọc vội vàng đuổi theo : "Từ đại sư! Chờ một chút."

 

Từ Đình Chi tiếng gọi, theo bản năng nghiêng đầu qua.

 

Lại thấy Ôn Ngọc hét lớn đuổi theo một ông lão.

 

Ông thu ánh mắt trở về.

 

Chúc Trấn Hiên cũng vội vàng đuổi theo .

 

——

 

Sau khi mua bức tranh, Từ Đình Chi lập tức rời , ông tìm thu mua hàng đấu giá, hỏi xem rốt cuộc là ai lấy bức tranh tới bán đấu giá.

 

Ôn Noãn và Ôn Gia Thụy lập tức rời , bởi vì ngay đó là phiên đấu giá ngọc bích.

 

Lúc Ôn Noãn bỏ hai mươi lượng bạc mua hai miếng ngọc tỉ lệ bình thường, nhưng điêu khắc ngọc bội tinh xảo, cũng bỏ năm mươi lượng mua một miếng ngọc chất lượng lắm vẫn còn trong tảng đá, đó mới nhận hai ngàn tám trăm lượng bạc, là trừ 700 lượng tiền thuê nên chỉ còn hai ngàn tám trăm lượng.

 

Sau khi nhận đáp án, Từ Đình Chi vẫn luôn chờ táng cây quả dầu ngoài cổng lớn nhà đấu giá chờ hai Ôn Noãn ngoài.

 

Sau khi Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy lấy ngân phiếu, hai cứ thế đến nhà xí để đổi đồ dùng, quần áo một một rời .

 

Đầu tiên là Ôn Gia Thụy rời từ cửa .

 

Ôn Noãn lên cửa , nàng thấy Từ Đình Chi đang chờ ở tàng cây du nên lập tức đầu đổi tuyến đường .

 

Từ Đình Chi đợi nửa ngày thấy , ông phòng đấu giá hỏi, mới hai sớm lĩnh ngân phiếu rời .

 

Ông vô cùng ảo não!

 

Thầm hận bản chủ quan, hai dịch dung nên tất nhiên là nhận !

 

Tiểu đồ quá thông minh, nhưng nhất định ông sẽ tìm bọn họ!

 

Ở chỗ đăng ký, ông thấy công văn bán đấu giá ký một chữ Ôn, đó là một cái dấu tay.

 

Biết họ Ôn là .

 

Từ Đình Chi vội vàng lên xe ngựa rời .

 

Hai canh giờ , ở thư viện Lộc Sơn.

 

Một chiếc xe ngựa dừng ở cửa thư viện.

 

Một ông lão già cả bước tập tễnh xuống xe ngựa .

 

Ông vội vàng chạy tới sân yên lặng ở hậu viện thư viện hậu viện và tìm Lâm Hoằng Hạo.

 

Không quan tâm bản đang thở hổn hển như trâu, mồ hôi đầy đầu mà cao hứng :

 

"Lão Lâm, tìm đồ !"

 

Lâm Hoằng Hạo đang sách, lập tức buông sách , ngẩng đầu về phía ông bạn già đang vô cùng mừng rỡ: "Ồ, là ai thế?"

 

"Không , nhưng mà nha đầu họ Ôn!"

 

Họ Ôn ở huyện Ninh Viễn họ lớn, chắc là của Ôn gia thôn thuộc Thăng Bình trấn!

 

Cứ cho là lật tung bộ Ôn gia thôn, cũng tìm nàng.

 

"Ông tìm đồ là nữ, còn họ Ôn?"

 

" , nha đầu tuổi còn nhỏ, cũng bộc lộ thiên phú vẽ tranh siêu cao, bức tranh thật là tuyệt vời!"

 

lúc đấy, Quách phu t.ử cố ý cầm mấy sách luận tính toán của học sinh nhờ Lâm Hoằng Hạo đ.á.n.h giá một chút, ông nghĩ rằng Từ đại sư chắc là trở , mới đến gần nhà ở, thấy cuộc đối thoại giữa hai .

 

Hôm nay Ôn ngọc đến nhà đấu giá bán đấu giá, mục đích chính là Từ đại sư thưởng thức, để ông thu đồ .

 

Không nghĩ tới thật sự thành công!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-89.html.]

 

Trong lòng ông vui vẻ, nhanh chóng xoay rời , đem tin tức cho Ôn Lượng.

 

Trong phòng.

 

Lão Lâm xong lời thấy tò mò: "Có thiên phú như thế nào?"

 

"Ông xem bức tranh vẽ như thế nào?" Từ Đình Chi trả lời, thật cẩn thận mở bức tranh mà ông lấy .

 

Lâm Hoằng Hạo thoáng qua ngây ngẩn, ông trừng lớn đôi mắt đến nỗi thể lớn hơn, đầu tiến đến gần, tinh tế quan sát, một lúc lâu mới cảm thán : "Lão Từ, nghĩ tới ông bước một bước chân quan tài mà kỹ năng hội hoạ của ông còn thể tiến bộ. Lão phu còn tưởng rằng ông chỉ vẽ hoa với chim thôi!"

 

Quả nhiên biển học là vô biên!

 

Từ lão: "..."

 

Sau một lúc lâu Từ lão tức giận đến thổi râu trừng mắt lên quát lão Lâm vẫn còn đang thưởng thức bức tranh: "Đây là bức tranh do đồ của vẽ!"

 

Lâm Hoằng Hạo bức tranh ông một cái, nghi ngờ : "Lão Từ, ông tìm sư phó là tìm đồ thế?"

 

Từ Đình Chi: "..."

 

Tuyệt giao!!!

 

――

 

Nói trở về, trong huyện.

 

Ôn Ngọc cùng Chúc Trấn Hiên đuổi theo, ngăn cản ông lão đạo cốt tiên phong , phát hiện bản nhầm lẫn lớn, lão giả tiên phong đạo cốt là Từ đại sư, chỉ là một hoạ thương, chuyên môn buôn bán tác phẩm hội hoạ.

 

Hai vội vàng chạy về phòng đấu giá, nghĩ rằng thiếu chút nữa va Ôn Noãn.

 

Ôn Noãn phản ứng nhanh chóng né tránh.

 

Vốn dĩ Ôn Ngọc định xin , nhưng thấy là Ôn Noãn, nên một câu xin cũng , mà liếc mắt một cái đ.á.n.h giá Ôn Noãn từ xuống , vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Noãn nhi, cô cũng tới huyện thành? Chẳng lẽ là bởi vì ngày đó khi ăn cơm, thấy cùng Trấn Hiên ca sẽ đến hội đấu giá trong huyện thành, cho nên cô cố ý đến đây, chính là gặp Trấn Hiên ca ?"

 

Chúc Trấn Hiên thấy lời , mày nhăn , còn dám tâm tư nên với ? Mặt tối sầm : "Chúng từ hôn, cô đừng dây dưa với nữa!"

 

Mắt Ôn Noãn trợn trắng, thật để Đại Hôi phun cho một ít nước tiểu!

 

Dù chỉ một từ nàng cũng khinh thường với hai , cứ thế vòng qua bọn họ rời .

 

Chúc Trấn Hiên thái độ kiêu ngạo coi ai gì của Ôn Noãn cho tức giận: "Ai, đúng là giáo dục! Sao thể để ý đến khác như thế?"

 

Ôn Ngọc lôi kéo ống tay áo , dịu dàng : "Trấn Hiên ca đừng nóng giận, nàng chắc là đang chơi lạt mềm buộc chặt đấy?"

 

Lạt mềm buộc chặt? Chúc Trấn Hiên xong, cũng cảm thấy đúng!

 

Xem trở về bảo mẫu nhanh chóng đến nhà Ôn Ngọc cầu hôn.

 

Nghĩ đến kẻ ôn thần quấn lấy , lập tức cảm thấy kinh khủng.

 

"Ngọc Nhi, chúng mau tìm Từ đại sư !"

 

"Được!" Hai chạy hội đấu giá tìm hiểu tin tức, nhưng đành bất lực trở về. Không nào để lộ cho bọn họ , cuối cùng nào là Từ đại sư.

 

Hỏi những trong hội đấu giá đó Từ đại sư tới , họ cũng đều !

 

Thật là tức c.h.ế.t !

 

Một chút tin tức cũng đều .

 

Chúc Trấn Hiên thấy vẻ mặt nàng mất mát, nên đưa nàng đến cửa hàng trang sức lớn nhất trong huyện, chọn một bộ đồ trang sức tinh xảo đưa cho nàng , đưa nàng đến Thiên Hương Lâu ăn món thịt bồ câu non kho tàu nổi tiếng nhất, khiến một trăm lượng bạc kiếm từ bức tranh đều tiêu hết.

 

Cuối cùng mặt Ôn Ngọc cũng tươi , hai mới vô cùng vui vẻ trở về trấn .

 

――

 

Còn Ôn Noãn bên .

 

Ôn Noãn đến cửa thành để gặp Ôn Gia Thụy.

 

Lần Ôn Gia Thụy đ.á.n.h hẳn xe bò thành, để cho Ôn Noãn thuận tiện mua đồ.

 

Ôn Gia Thụy đ.á.n.h xe bò đưa Ôn Noãn đến nha môn huyện thành.

 

Ôn Noãn tìm hiểu một chút giá cả của tòa sơn mạch , trả lời là tòa sơn mạch yêu cầu ba vạn lượng.

 

Ba vạn lượng, bộ nhà chỉ hơn ba nghìn lượng, vẫn còn thiếu gấp mười !

 

Vẫn là nỗ lực kiếm bạc!

 

Mua quặng ngọc thạch đủ bạc, đành tiên mua phiến đất hoang , đầu xuân năm trồng d.ư.ợ.c liệu kiếm bạc.

 

Ôn Noãn hỏi một mảnh đất hoang , phát hiện đất hoang còn đều mua.

Loading...