Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 66
Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:48:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới ánh mắt của Nạp Lan Cẩn Niên, Đường Võ Hiền đổ đầy mồ hôi lạnh, căng thẳng : "Vùng biên cương diện tích quá rộng lớn. Những cái thôn đó phân tán khắp nơi, phạm vi quá rộng, nếu thôn nào cũng điều một đội binh lính đến bảo vệ thì chúng cũng cần bảo vệ biên giới. Chỉ thể tập trung thôn dân ."
Nạp Lan Cẩn Niên ném sổ nhỏ lên : "Vớ vẩn! Mấy chục thôn trang, mấy chục vạn thôn dân, ngươi tìm nơi nào tập trung bọn họ thống nhất bảo vệ? Nhà ngươi ?"
Biên cương lạnh thấu xương, ít nhất chờ bốn năm tháng mới đến đầu mùa xuân, những bá tánh đó dìu già dắt trẻ rời khỏi nhà, ở trong cảnh đầy trời đều là tuyết, ở bên ngoài nghỉ ngơi bốn năm tháng ?
Trong lòng Đường Võ Hiền liên tục than khổ, chỉ là dám cái gì khác, nhặt cuốn sổ nhỏ lên.
Lúc Lâm Tinh đến: "Chủ tử, Ôn cô nương đến."
Gương mặt thối lạnh lùng của Nạp Lan Cẩn Niên lập tức trở nên hiền hòa: "Mời nàng ".
Đường Võ Hiền: "..."
Có cần trở mặt nhanh như ?
Nạp Lan Cẩn Niên dứt lời lạnh lùng về phía Đường Võ Hiền.
Vẻ mặt của Đường Võ Hiền lập tức trở nên nghiêm túc.
"Đường tướng quân lui ngoài ! Trở về nghĩ ."
Đường Võ Hiền như đại xá, vội vàng hành lễ cung kính lui ngoài.
Lúc Ôn Noãn đến, Đường Võ Hiền liếc Ôn Noãn với ánh mắt cảm ơn.
Ôn Noãn: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên vẫy tay với nàng: "Lại đây."
Ôn Noãn đến bên bàn sách, cầm một lá thư đưa cho nàng: "Đây là một lá thư đề cử, hôm nay thấy cô mua mấy bộ sách, là mấy Thuần ca học đường đúng ? Cô bảo bọn họ cầm lá thư tìm viện trưởng của thư viện Lộc Sơn tên là Lâm Hoằng Hạo, bái ông thầy."
Sau đó dặn dò hai câu nên như thế nào.
Ôn Noãn ngờ cẩn thận như , ngay cả chuyện cũng chú ý tới.
Nàng cũng khách khí, nhận lấy và một tiếng cảm ơn.
Ôn Noãn nghĩ đến Ôn Nhu, lập tức : "Huynh tú nương nào đề cử cho ?"
Nạp Lan Cẩn Niên , ngước mắt lên Ôn Noãn, đôi mắt màu đen lạnh như băng liếc mắt quan sát Ôn Noãn một cái: Nha đầu thế nào cũng giống như thể cầm kim thêu hoa.
Đây là ánh mắt gì!
Ôn Noãn trừng trở : " mời một tú nương cho đại tỷ của , dạy tỷ thêu hoa."
Nạp Lan Cẩn Niên hiểu rõ, gật đầu : "Có."
Hắn Ôn Noãn, con ngươi như nước chút ý , trong đôi mắt lạnh băng lóe sáng: "Nha đầu, liên nỏ thật sự là do cô thiết kế?"
Ôn Noãn gật đầu: "Ừm, gì hỏi ?"
Ôn Noãn cho rằng hiểu chỗ nào đó.
Có gì hỏi ? Đương nhiên là , đối với nàng, một bụng câu hỏi !
"Sao cô hiểu mấy thứ ?"
Ôn Noãn nghiêng đầu, nửa là đùa, nửa là nghiêm túc : "Thấy thứ tương tự trong mấy cuốn sách linh tinh, mà bẩm sinh bản lĩnh xem qua là nhớ, thuộc làu làu, học một suy mười."
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Lâm Tinh ở ngoài cửa: "..."
Ôn Noãn xong cũng mặc kệ nghĩ như thế nào, dù dù nghi ngờ thế nào, dù lôi điều tra bao nhiêu đời tổ tông của nàng cũng sẽ điều tra cái gì.
Hắn cũng thể nghĩ chính là xuyên qua thời từ thế kỷ 21 đến đây, cho nên Ôn Noãn sợ gì cả.
Ánh mắt của nàng về tấm bản đồ và cuốn sổ nhỏ, nàng nghĩ đến những lời mắng c.h.ử.i tức giận lúc .
Ôn Noãn chỉ cuốn sổ nhỏ : " cách thể chống đỡ đám Đột Quyết giả thổ phỉ ."
Nạp Lan Cẩn Niên đang chuẩn lên châm cứu, lời của Ôn Noãn, dừng : "Cách gì?"
Viên quản gia Ôn Noãn tới, lúc ông xong việc mà chủ t.ử dặn dò, ông vội vàng chạy tới canh giữ ở ngoài cửa, lúc lời , trong lòng chợt căng thẳng, là gian tế bắt đầu sử dụng quỷ kế gì đó?
Rốt cuộc nàng quỷ kế gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-66.html.]
Làm chủ t.ử phái binh lính đến nơi nào đó canh, đó nàng tiết lộ con đường cho chủ nhân phía nàng ?
Hay là...
Trong lòng của Viên quản gia lập tức suy nghĩ nhiều thuyết âm mưu.
Ông cẩn thận xem rốt cuộc là nàng quỷ kế gì, đến lúc đó vạch trần nàng!
Ôn Noãn: "Chuẩn giấy và bút mực."
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Bình thường đều là lời !
Nạp Lan Cẩn Niên vẫn yên lặng lên, mài mực.
Viên quản gia canh giữ ở ngoài cửa suýt chút nữa lao trong nàng đại nghịch bất đạo, nhưng vì vạch trần nàng, ông nhịn!
Ôn Noãn cầm lấy bút lông, chấm mực, đó lưu loát vẽ lên giấy.
Rất nhanh một tòa tháp canh nhiều tầng khép kín đơn giản, tích hợp giữa phòng vệ và cư trú, hợp nhất nghệ thuật kiến trúc của Trung Quốc và Phương Tây xuất hiện giấy.
Ánh mắt lạnh như băng của Nạp Lan Cẩn Niên trở nên rực rỡ như mùa hoa.
Ôn Noãn liên tiếp vẽ thêm vài toà tháp canh tạo hình khác , xinh hào phóng.
Trên gương mặt của Nạp Lan Cẩn Niên là vẻ nghiêm túc hiếm , đôi mắt lạnh như băng chói mắt như mặt trời ban trưa.
Tòa tháp canh vững chắc và bảo thủ giống như tường thành, hiểu rõ chỗ trong đó, những cửa sổ nhỏ lúc thể dùng để b.ắ.n tên chống kẻ địch.
Sau khi vẽ xong, Ôn Noãn cẩn thận giải thích: "Loại kiến trúc gọi là tháp canh."
"Đây là tháp canh, tháp canh xây ở cửa thôn hoặc là đồi núi bên ngoài thôn, bờ sông và những nơi vị thế cao, hoặc là nơi tầm rộng, tiện cho việc theo dõi.
Bên tháp canh đặt một cái cái chuông lớn, ngày đêm sắp xếp ở bên quan sát, khi phát hiện thổ phỉ thì gõ chuông thông báo cho thôn dân, cho thôn dân nhanh chóng chạy trốn trong tháp."
Ôn Noãn chỉ một bản vẽ khác:
"Tòa kiến trúc gọi là nhà cộng đồng, xem tên là đoán ý nghĩa, nhà cộng đồng là nơi lánh nạn. Nhà cộng đồng xây dựng ở thôn là nhất, mỗi hộ gia đình chia một phòng, nơi ở tạm thời để trốn thổ phỉ hoặc lũ lụt.
Triều đình thể bạc hoặc là phú thương trong thôn góp vốn xây dựng nhà cộng đồng ở mỗi thôn hoặc là hai thôn lân cận, dùng để chống trả thổ phỉ Đột Quyết. Còn ..."...
Trên gương mặt của Nạp Lan Cẩn Niên sự nghiêm túc xưa nay từng .
Ngoài thư phòng, Quách Minh Diễm và Lý Binh đang tới.
Quách Minh Diễm và Lý Binh bên ngoài cửa thư phòng.
"Viên quản gia, chúng việc bẩm báo Thập Thất gia, phiền ông..." Giọng điệu của Quách Minh Diễm chút kích động.
Giờ phút Lâm Tinh ở ngoài cửa mà nhiệt huyết sôi trào, hận thể chạy xem rốt cuộc tháp canh thần kỳ trông như thế nào.
"Suỵt!" Hắn Quách Minh Diễm chuyện, vội vàng hiệu bảo im lặng.
"Quách cô nương đừng ồn!"
Gương mặt Quách Minh Diễm cứng đờ, nàng bên trong truyền đến giọng của một nữ tử.
Viên quản gia cũng lộ vẻ mặt nghiêm túc lời của bên trong, để ý đến Quách Minh Diễm.
Cửa thư đóng , thể thấy hai bóng dựa gần mật.
Một cao lớn, một nhỏ xinh gầy yếu, nhưng cả tản một loại khí thế khó thể bỏ qua.
Hai cùng tồn tại, khí chất của bóng nhỏ xinh thế mà hề thua kém bên cạnh.
Trong phòng, Ôn Noãn cẩn thận giải thích, giọng của nàng du dương êm tai, cảm giác như lạc làn gió.
Ngón tay thon gầy của Ôn Noãn khẽ lướt giấy, phảng phất như lướt qua đầu quả tim của Nạp Lan Cẩn Niên, trong đáy lòng xuất hiện sự rung động nay từng .
Nàng nhẹ nhàng vẽ một cái, bảo vệ tài vật và tánh mạng của bao nhiêu con .
"Chỗ của tháp canh chính là thể công cũng thể thủ! Ngày thường lương thực và vật tư của thôn dân thể gửi ở tháp canh, như khi thổ phỉ thôn, thôn dân thể lập tức trốn tháp canh rắn chắc và kiên cố, như là thể bảo đảm an cho sinh mệnh và tài sản.
Hơn nữa thể xây dựng tháp canh bằng gạch xanh, tháp canh bằng gạch đất, tháp canh bằng đá, cho dù là tháp canh bằng gạch đất bằng bùn thì cũng là vô cùng kiên cố và bền, trải qua mấy mươi năm mưa gió ăn mòn vẫn vô cùng kiên cố, sừng sững ngã."